41 Đông nheo mắt, vẻ mặt đăm chiêu, ánh mắt tập trung cực kỳ cao độ. Nghĩa nhìn Đông không chớp mắt, cậu chưa bao giờ thấy Đông thể hiện sự tập trung ra ngoài như vậy.
42 "Cậu làm vậy không thấy mệt à?", Đông nghiêm giọng, không dám nói lớn sợ người trong phòng nghe thấy.
"Tôi chỉ muốn gặp cậu thôi", giọng Thế Anh rất thành ý.
43 Hai ngày sau, Nghĩa phải trở về chung cư tham dự cuộc họp với cổ đông.
"Đông Đông, mặc đồ vào đi với tôi này", Nghĩa nắm vai Đông lắc nhẹ.
"Cậu về có việc tôi theo làm gì?"
"Cậu là phát ngôn viên của tôi, tham dự cuộc họp là công việc của cậu"
Đông không quan tâm, không rời mắt khỏi cuộc chiến khốc liệt trên màn hình.
44 Trên sô pha, Đông dựa người trong lòng Nghĩa, ti vi mở trận đấu của hai đội liên minh mà Đông thích nhất nhưng Đông có vẻ không quan tâm lắm, mắt lim dim đem đầu say mê dụi vào ngực Nghĩa.
45 Đã là ngày thứ năm không có Nghĩa bên cạnh, Đông ngồi trong góc phòng, mặt mũi dơ bẩn, tóc bù xù bết thành từng lọn, ánh mắt vô hồn như xác sống.
46 Đông vừa thoát khỏi vòng tay sắt thép của tên cốt đột, gương mặt còn đang ê buốt bởi quả đấm trước tiếp tục bị một cú đá uy lực của tên tài xế quật vào.
47 Nghĩa ôm Đông phóng vào phòng cấp cứu. Lúc này mới nhìn rõ vết thương của Đông, hay nói đúng hơn là nhìn rõ vài chỗ lành lặn. Toàn thân Đông phủ kín vết thương từ lớn đến nhỏ, bầm dập trầy xước khắp người.