21 Từ sau hôm đó, thỉnh thoảng Nghĩa lại cười một mình. Nụ hôn đó, biểu cảm đó, con người đó. . . A a a. . . Thật là muốn giết người mà.
22 Nghĩa trong lòng mang đầy phẫn nộ đem xe phóng một vòng vô định.
Con mẹ nó. Tôi chỉ làm bánh cho cậu, không có người thứ hai cậu còn không biết sao?
Lạng lách một hồi Nghĩa cũng nguôi ngoai được một chút, không biết làm gì tiếp theo đành đến chỗ Thành Trung và đám bạn đang tụ tập.
23 Sau khi tổn hao không ít sức lực, cuối cùng Nghĩa cũng ngồi được trên người Đông, đem hai chân đè chặt tay Đông xuống giường.
"Từ đầu cậu ngoan ngoãn như vậy có phải tốt hơn không?", Nghĩa cười nham hiểm, đưa tay vuốt ve bụng dưới săn chắc của Đông.
24 ". . . My friends say that I'm crazy, I'm just fine
My neighbours stare at me, nevermind. . . "
Đông thư thái nằm trên giường, một tai đeo tai nghe, mắt nhắm lim dim, miệng lẩm nhẩm lời bài hát mình sẽ biểu diễn.
25 "Chỉ vì một que kem, sao cậu có thể xuống tay độc ác như vậy?", Nghĩa nằm trên giường làm giọng trách móc.
"Tôi đối với cậu như vậy là còn nhẹ đấy.
26 Đến gần trưa số bắp cũng được tiêu tán hết, Đông cùng Nghĩa thảnh thơi tham quan lễ hội.
Sân trường hôm nay thật sự náo nhiệt, khác hẳn với sự yên tĩnh thường ngày.
27 Đêm nay, Đông không cách nào ngủ được. Mỗi lần xoay người lại vô tình đưa tay sang, rồi lại giật mình thu tay về, ôm cánh tay lạnh lẽo vào lòng.
28 Đông mệt mỏi trở về phòng trọ sau khi kết thúc buổi dạy. Bước chân Đông khựng lại vài giây, thấp thoáng trong bóng tối là dáng người quen thuộc đang tựa lưng vào tường.
29 Tháng mười hai đến cũng là lúc hội thao mùa đông bắt đầu diễn ra. Đây là hội thao lớn thứ hai trong năm do liên khoa tự nhiên tổ chức, gồm ba nội dung thi đấu: bóng đá, cầu lông và bơi lội.
30 "Cậu hay ăn chơi những nơi như này à?, Đông ngước nhìn mắt nhìn biển hiệu chói lóa, bên tai nghe được tiếng nhạc xập xình vượt ra khỏi cánh cửa cách âm.
31 Ngày đầu tiên của hội thao bắt đầu, buổi sáng sẽ diễn ra vòng bảng môn bóng đá, buổi chiều là vòng loại môn cầu lông. Đội của Đông được xếp vào một bảng nhẹ nhàng trong khi đội của Nghĩa được xếp vào bảng đấu tử thần, cả bốn đội đều được xem là đại diện của khoa.
32 Buổi chiều, sân bóng đá mini lại tụ hội rất đông các đội bóng cũng như cổ động viên đến tham gia trận tứ kết.
Đội Nghĩa lần này đấu với một đội yếu hơn nên vô cùng nhàm chán.
33 Quốc Trường dìu Đông lên xe, Đông đưa mắt một vòng tìm kiếm gì đó rồi sụp mắt xuống, cắm đầu vào lưng Quốc Trường ngồi phía trước
"Hôm nay mày tự nhiên ra sân mà còn lăng xả như vậy, tối nay chắc có bão rồi"
"Ừ, chắc chắn có bão", Đông cười theo Quốc Trường.
34 [18+]
Nghĩa từ từ đặt môi xuống, khoảnh khắc môi chạm môi, cả hai cơ thể như có một dòng điện chạy qua gây tê dại. Sợ tác động đến khóe môi đang bị thương của Đông, Nghĩa chỉ nhẹ nhàng đem môi chạm vào nhau một tí rồi lại tách ra.
35 "Tôi có thể mặc đồ rồi đúng không?", Đông ngắm nghía vết thương trên tay, không biết đây là lần thứ bao nhiêu cậu hỏi câu này.
"Chưa đâu", Nghĩa vẫn câu trả lời cũ.
36 "Đông Đông, cậu đừng tắm, nước dính vào vết thương lại nhũn ra đấy", Nghĩa bắt đầu mưu đồ của mình
"Tôi không quen ở bẩn như cậu", Đông nhếch môi xem thường.
37 "Chiều nay có cuộc họp với ban quản trị chung cư, cậu nhớ về đấy", giọng Văn Vũ phát ra từ loa điện thoại.
"Tôi biết rồi", Nghĩa trả lời không bộc lộ một chút sắc thái.
38 Sáu giờ sáng.
Bình thường lúc này Đông đã mặc quần áo hối thúc Nghĩa đến trường nhưng hôm nay lại ngủ đặc biệt say mê.
"Đông Đông, trễ học rồi này", Nghĩa dùng tay đang vòng sau lưng Đông lay nhẹ.
39 Mấy hôm nay, mỗi ngày Thế Anh đều kiếm cớ mua vài thứ lặt vặt, qua cửa hàng tiện lợi nhìn về một chiếc bàn chờ đợi điều gì đó. Mặc dù thân nhiệt của Đông không hề cao nhưng cái ôm đầy toan tính hôm đó như thiêu đốt nội tâm Thế Anh, hơi nóng vẫn còn âm ỉ đến tận bây giờ.
40 Chiếc xe bốn chỗ đậu ở một góc khuất thuận tiện quan sát cổng trường đại học sư phạm. Hai tên vệ sĩ của Thế Anh buồn chán ngồi trong xe theo dõi Đông ba ngày nay.