61 Sau khi tiễn bước rồng và kỵ sĩ rồng, trong phòng phút chốc yên tĩnh hơn rất nhiều, động tĩnh Quất ca chơi tiền vàng xuyên thấu qua sàn nhà rõ ràng truyền lên từ lầu hai, lăn lông lốc lông lốc, cạch.
62
Thẩm Diệu nhớ hôm nay Thẩm Diệc Thanh nhắc tới việc tết năm trước ba hắn lên bờ đến thăm hắn, liền hỏi một chút.
Nếu năm nay ba Thẩm Diệc Thanh cũng tới đón năm mới, vậy chẳng phải là sắp gặp phụ huynh ư? Thẩm Diệu miên man suy nghĩ, tay máy móc khuấy nước, trong lòng loáng thoáng lướt qua chờ mong và khẩn trương.
63
Tưởng Trạch lật một xấp báo cáo nhiệm vụ thật dày gần hai tháng qua của Thẩm Diệu trên bàn, hung hăng hút điếu thuốc, gương mặt tục tằng lại góc cạnh rõ rệt đen như đáy nồi, hắn phủi phủi khói bụi, xuyên thấu qua khói mờ híp mắt nhìn thợ săn ma kim bài trong đội, luyến tiếc nói: “Đi thật à?”
Thẩm Diệu cong môi mỉm cười, cố ý kích thích Tưởng Trạch nói mát, dùng làn điệu nhèo nhẹo mà Tưởng Trạch vừa nghe liền đau đầu nói: “Sao hả, có phải em tốt quá, anh Tưởng luyến tiếc em hay không?”
“Thí, trong tay ông có rất nhiều rất nhiều tướng tài, thiếu mình chú mày à!” Tưởng Trạch vốn đang muốn phí công giữ lại một chút, kết quả vừa lơ đãng liền mắc mưu, hệt như con trâu bướng bỉnh cứng cổ xoay đầu, ánh mắt liếc sang nơi khác thô giọng nhắc nhở, “Vũ khí, giấy chứng nhận trả hết về đội đi, điên cho xong giấy bàn giao…”
Thẩm Diệu cười khanh khách cong mắt: “Đều xong rồi, chỉ đến thông báo anh buổi tối ăn cơm thôi.
64 Thẩm Diệu chìm vào trong biển, nơi cách bàn chân hai ba mét chính là cái đầu mang diện tích sa mạc lại còn không có một ngọn cỏ của kraken ba ba, hiện giờ làn da hắn là một loại màu cam ấm áp, màu cam là màu sắc khi cảm xúc kraken vui sướng, việc này nói lên rằng tận đáy lòng hắn hoan nghênh Thẩm Diệu đến chơi.
65
Một nhà bốn miệng đến đông đủ.
Chú mực lại phát ra vài âm thanh tinh tế, hỏi Thẩm Diệu tới như thế nào, có mệt hay không, có đói bụng không, cực kỳ giống một người mẹ hiền ôn hòa săn sóc.
66 Chính giữa khu vực “phòng ngủ” dùng tường san hô làm ra, có một cái vỏ sò thật lớn vả lại đang ở trạng thái mở ra, Thẩm Diệu tính sơ sơ thì phỏng chừng chiều dài cái vỏ sò bự này hẳn là vượt qua hai mét.
67 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Diệu Diệu chờ ở đây một lát, cho em xem thứ xinh đẹp.
68
“Má nó, mù mù…” Tưởng thẳng nam thấy hiện trường chơi gay rụt mặt về, phanh một tiếng sập cửa.
Thẩm Diệu vội trượt xuống từ trên đùi Thẩm Diệc Thanh, chạy tới kéo cửa ra, đỏ mặt đón người: “Anh Tưởng, sao anh lại tới đây?”
Tưởng Trạch lấy ánh mắt liếc cậu, lớn tiếng nói: “Không phải đây là ngày đầu tiên chú mày khai trương sao? Ông đây đến đưa mối làm ăn cho chú mày nè.
69 Người bị hại không phải đang nằm mơ, bởi vì nguyên nhân nào đó hiện giờ chưa xác định được, cơ thể hắn thật sự biến mất trong đoạn thời gian bị giam cầm, mà ba nghìn chữ hắn vắt hết óc viết ra ở trong mộng lại hoàn chỉnh lưu trong máy tính của hắn ở thế giới hiện thực.
70
Nam thanh niên vội vàng mời hai người vào nhà ngồi, lại mở tủ lạnh ra lấy mấy lon nước uống đặt ở trên bàn trà, xoa ấn đường xin lỗi nói: “Ngại quá, không có gì để chiêu đãi, gần đây tôi thật sự là…”
“Không sao, rất tốt.
71 Hai người đồng loạt nhào về phía Lâm Viễn dưới đất, Thẩm Diệc Thanh xách cả người Lâm Viễn lên, ma vật nâng thân thể Lâm Viễn ở bên dưới cũng lộ ra bộ mặt thật —— trên sàn nhà, hơn mười con mộng mô thất kinh chi chi chít chít thét chói tai nhảy loạn xung quanh, thông minh chút thì lẻn vào đáy giường mất bóng, ngốc nghếch chút thì sợ tới mức chạy như điên quanh chân Thẩm Diệu, còn cho là mình đã chạy ra ngoài thật xa, có một nhóc con đặc biệt nhát gan còn sợ tới mức tè dầm tại chỗ, tưới mặt đất ướt ra một khoảnh hình tròn.
72
Thẩm Diệu thấy Lâm Viễn cứ như vậy tiếp thì sẽ bị mê hoặc luôn, bước lên phía trước chen vào khe hở giữa hai người, nghiêm cái mặt không hề có lực uy hiếp của mình, nói: “Được rồi được rồi, có lời gì về đại đội rồi lại nói, mày muốn biến về nguyên hình để tao cầm đi, hay là hình người đeo còng tay mà đi?”
Tình nhân trong mộng mảnh mai nói: “Có thể không đi không? Tui không có tổn thương hắn mà.
73 Tuy rằng Lâm Viễn viết thư tha thứ, nhưng tội phạm mộng mô cũng không có khả năng phóng thích ngay tại chỗ, khẩu cung phải ghi lại một năm một mười, đồng lõa cũng đều phải khai báo rõ ràng, dùng để thành lập hồ sơ phạm tội, cho nên sau khi Lâm Viễn làm xong hết yêu cầu liền cùng với cha mẹ bị đưa về nhà chờ tin tức, mộng mô với đám đồng bọn thì còn phải bị nhốt trong sở tạm giam ma vật hai ngày trước khi khai báo rõ ràng toàn bộ sự việc.
74
Lâm Viễn hút mạnh một hơi thuốc che dấu kích động, huyệt thái dương cũng nhảy dựng lên theo nhịp tim.
“Cậu ăn cái gì vậy?” Lâm Viễn biết rõ còn hỏi, cố gượng chống lại.
75
Cứ như vậy, Lâm Viễn bất ngờ không kịp đề phòng mà bắt đầu yêu đương với tình nhân trong mộng.
Lâm Viễn vốn dĩ viết tiểu thuyết BL theo hướng cốt truyện, lấy tình tiết khẩn trương kích thích làm điểm hấp dẫn, cảnh tình cảm của công thụ rất ít, đó cũng là lý do vì sao Mạnh Đường có thể đem tiểu thuyết của hắn đề cử cho cả nhà già trẻ —— dù sao thì cũng có vài mộng mô ăn không quen tác phẩm hủ hướng.
76
Thẩm Diệu cầm một cái xúc tu lên đặt ở bên môi hôn một cái, ánh mắt rực rỡ trong vắt: “Em muốn thật sự nhớ rõ anh, không chỉ là nghe anh nói. ”
Thẩm Diệc Thanh muốn nói thêm chút gì đó, cuối cùng lại chỉ mím chặt môi, hắn hạ mắt nhìn vào đáy mắt trong vắt của Thẩm Diệu, lại vươn ra thêm mấy cái xúc tu quấn vài vòng trên người Thẩm Diệu, giống như hận không thể bọc cậu bạn nhỏ của mình thành một cái kén giấu đi cẩn thận.
77 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trong biển sâu u ám tĩnh mịch, một khe ngang dữ tợn cắt qua đáy biển.
78
Dưới sự giám sát của kraken bảo bảo, cá mực mặt ủ mày ê ăn hết cả một con cá mập.
Kraken bảo bảo rất kiêu ngạo, cảm thấy mình lập công lớn, dùng đám xúc tu nhỏ khó khăn nâng một cái xúc tu to ngắn của chú cá mực lên, động tác khó khăn khoát nó lên trên đầu tròn của mình, cưỡng ép bị sờ đầu.
79
Mực nhỏ quật cường này trước đây mỗi lần bị chiếm giữ đều biểu hiện không hề lay động, chưa từng đón ý nói hùa với kraken ba ba, thậm chí có lúc còn cố ý chọc tức hắn, lúc giao phối tiện tay bắt mấy con hải sản qua đường ăn uống, hoặc là dùng xúc tu vẽ vời dưới đất, đổi thành nhân loại liền ước bằng nhà gái hoặc bên thụ lúc xxoo lại ăn vặt chơi điện thoại… quá đáng lắm luôn!
Có điều từ sau khi kraken ba ba dùng ngụy trang, mực nhỏ lại biểu hiện ra sự phối hợp và nhiệt tình trước nay chưa từng có, cho nên sau khi nếm được ngon ngọt, kraken ba ba liền dứt khoát giữ ngụy trang cả ngày, mà mực nhỏ quả nhiên không thể chống đỡ nổi hình tượng mới của kraken, không chỉ không còn nhớ nhung việc chạy trốn, còn luôn thừa dịp kraken không chú ý dùng cặp mắt đen lay láy lén lút liếc hắn.
80
Chính giữa hai hải quái bày một món quà thay vì nói là lãng mạn thì chẳng bằng nói là quỷ dị mang theo chút chút kinh khủng và buồn cười, bầu không khí vô cùng cứng ngắc, nhưng mà kraken ba ba không đọc hiểu không khí vẫn rất giống một thẳng nam hỏi: “Hou?”
Kinh ngạc không?
Mực nhỏ phun ra một cái bong bóng, lời ít ý nhiều nói: “Piu.