81 Vương Phác Thực nhìn cái túi linh thạch kia nói:- Thống lĩnh, này… quá quý trọng rồi. Rượu Bồ Đề của lão đến cả một phần mười số linh thạch này cũng không bằng.
82 Lý Thanh Sơn nắm lấy Thảo Tự Kiếm Thư phía sau lưng, sau khi uống rượu Bồ Đề, chân khí trong cơ thể hắn không chỉ triệt để khôi phục đầy đủ, hơn nữa đạt đến đỉnh cao nhất so với trước giờ, lần thứ hai khởi động linh khí này khẳng định sắc bén hơn nhiều Phong đao kia.
83 Vạn Hào và Ngụy Đan Đông đều không dễ chịu, Chử Hâm cười ha hả nói: - Làm ăn, nào có cái gì mất mặt hay không mất mặt. Y đùa bỡn bàn tính trong tay, phát ra tiếng lạch cạch lạch cạch.
84 Mấy cao thủ nhất lưu đều là muốn rách cả mí mắt, những môn nhân đệ tử này đều do bọn họ khổ cực bồi dưỡng, rất nhiều người đều là dòng dõi của bọn họ, đành liều lĩnh xông lên.
85 Vạn Hào kề sát bùa chú "Nhuệ Kim phù" trên đao, ngưng tụ thành ba thước đao cương, một đao bổ tới, Lý Thanh Sơn tưởng có thể tiếp tục sống dưới một đao của y chính là chuyện không thể.
86 Thế nhưng hiện tại, bọn họ chết thì chết, tàn phế thì tàn phế, lại không còn năng lực đối kháng với Phùng Chương, cũng sợ y trở mặt vô tình. Tiểu An không thể trốn, quỳ trên mặt đất, xương cốt cả người đều hiện ra từng tia từng tia rạn nứt, nhìn biển lửa, trong hốc mắt chảy xuống hai hàng huyết lệ.
87 Mà đối mặt yêu ma, chuyện thứ nhất người tu hành tầm thường suy nghĩ đến đều là trảm yêu trừ ma, Cố Nhạn Ảnh cũng tuyệt đối có thực lực này. Tuy rằng Lý Thanh Sơn hóa thân yêu ma thì sức mạnh và tốc độ tăng cường mức độ lớn, nhưng tuyệt đối không thể địch nổi một cao thủ Kim Đan.
88 Lý Thanh Sơn không khỏi cảm thán, nếu hiện tại xuất hiện cao thủ nhất lưu bình thường tuyệt đối không phải là đối thủ của nó. Quả nhiên là tiến bộ thần tốc, lại không có bình cảnh, chỉ cần cho nó đủ thời gian và trả giá đủ, cũng không ai biết nó có thể mạnh đến mức độ nào.
89 Miêu thiếu nữ cũng đang nhìn Lý Thanh Sơn. - Ngươi là meo meo yêu quái? Thật kỳ quái!(*Trên đây meo meo chỉ tiếng kêu của miêu thiếu nữ này)Tiểu An phóng người lên, đi tới phía sau miêu thiếu nữ, há mồm phun ra "Phần Thi Huyết Viêm".
90 Lý Thanh Sơn nhạy cảm nhận ra được sự khác thường của nó, hỏi: - Tiểu An, nhóc làm sao vậy?Tiểu An chỉ mờ mịt lắc đầu một cái. Lý Thanh Sơn lúc này mới an tâm: - Được, Huyền Nguyệt, hiện tại nói cho ta biết, tại sao ngươi không tự mình đi Long Châu, mang ta theo chỉ liên lụy thôi!- Gọi ta là chủ nhân! Ta đang bị người truy bắt, nhất định phải dấu cái tai mèo đi.
91 Lý Thanh Sơn bĩu môi, suýt chút nữa đã bị nàng ta lừa, cái gì theo đuổi tự do, rõ ràng là ham ăn biếng làm, còn đang mơ mộng được sinh hoạt một cách xa hoa lãng phí.
92 -Ta không thể rảnh rỗi đến như vây, Cố thống lĩnh mời! Phi Long trưởng lão lập tức muốn ngự kiếm bay đi. Thì thân hình Cố Nhạn Ảnh lóe lên, đã chặn ở ngay trước mặt lão, nụ cười trên mặt đã biến mất: -Phi Long trưởng lão đã già đầu như vậy rồi, cần gì phải hạ độc thủ với một con mèo nhỏ, sau khi U Phi đại nhân mất đi hài tử, toàn bộ dựa vào con mèo này để tạm an ủi bản thân, Tàng Kiếm cung có vẻ thật sự muốn khai chiến cùng Huyền Âm tông? -Tàng Kiếm cung chúng ta, các đời đều luôn lấy việc trừ ma vệ đạo để làm tôn chỉ, yêu ma quỷ quái, người người phải trừ diệt!Phi Long trưởng lão kiên quyết nói, lần này chính là phải chặn giết con miêu yêu kia, đánh tan tâm tư của quỷ nữ nhân kia.
93 -Ngươi làm gì đấy?Lý Thanh Sơn vội vàng hỏi. Đôi móng vuốt của Huyền Nguyệt so với đôi sừng trâu giống như thép tinh của hắn còn cứng rắn hơn.
94 Thời điểm như thế này, Lý Thanh Sơn cũng không muốn sinh ra nhiều thị phi, mà những yêu thú dám phát động công kích với Lý Thanh Sơn có thực lực hoàn toàn kinh người, mà Huyền Nguyệt cũng càng ngày càng cẩn thận, lại không ra tay tùy ý, cẩn thận thu lại yêu khí.
95 -Ta xin, lúc này ngươi còn đang nói tiếng người sao? Ngươi có chút lương tâm nào nữa không đấy? Chủ nhân không phải luôn bảo vệ sủng vật sao?-Ta vốn không phải là người, mà lương tâm là cái gì vậy? Có thể ăn sao? Hì hì, ngươi rốt cục cũng đã thừa nhận ta là chủ nhân của ngươi rồi!Huyền Nguyệt mặt mày hớn hở, ho nhẹ hai tiếng: -Chỉ cần ngươi kêu to chủ nhân cứu, meo, ta nhất định sẽ đến bảo vệ ngươi.
96 Coong, đôi sừng và hàm răng chạm vào nhau, giống như sắt thép va chạm. Ầm, một tiếng nổ lớn vang lên, hang động rung chuyển. Thử yêu húc Lý Thanh Sơn văng lên trên vách đá, hai chân Lý Thanh Sơn cày trên mặt đất thàng hai cái rãnh sâu hoắm, thứ hắn tự hào nhất chính là sức mạnh, nhưng hoàn toàn bây giờ lại không phải là đối thủ của con chuột tinh.
97 Huyền Nguyệt mở to hai mắt nói: -Dám đối vô lễ với chủ nhân ta như thế sao? Con mắt đã trợn tròn mà cái miệng thì còn mở rộng hơn. Lý Thanh Sơn nhìn chằm chằm Huyền Nguyệt nói: -Từ trước tới nay ngươi chưa từng nói những chuyện này, rõ ràng là cố ý ẩn giấu.
98 -Đại Vương, là mèo!Chúng chuột hoảng hốt, từng con từng con kinh hoảng lập tức muốn khoan đất mà chạy trốn. Thử Đại Vương với biệt danh “chuột ăn mèo” rốt cục cũng đã gặp được con mèo mà nó muốn tìm.
99 -Ngươi nhận ra ta?Phi Long trưởng lão có thể kết thành Kim đan, thì chắc hẳn tâm tư phải nhạy bén cỡ nào: -Sự tình của Long Môn phái, là do ngươi gây nên?Mối nhân duyên ngày xưa phải chặt đứt mà Thiên Cơ trưởng lão nói tới đúng là ứng ở đây.
100 Lý Thanh Sơn đưa tay ôm nàng vào trong ngực, hé miệng nhưng không biết nói gì. Lốc xoáy rống giận, đánh thẳng lên trên người Phi Long trưởng lão, đánh sâu vào lòng đất, bắm chặt lấy lão, giống như một mũi khoan xuống đóng lão kiên cố trên mặt đất, tất cả nơi cơn lốc đi qua đều bị phá tan, bụi bặm bay mù trời.