1 Gần đây, tuần phủ đại nhân có một cái đinh trong mắt. Cái đinh này, không phải sơn trại thổ phỉ, cũng không phải giang dương đại đạo, lại càng không là tham quan ô lại.
2 Quý Nương chạy về phía đại sảnh, quả nhiên nhìn thấy rất nhiều quan sai đứng phân tán khắp Nguyệt Hoa phường, từ cửa chính đến đại sảnh, làm cho các cô nương cùng khách nhân đều sợ hãi.
3 Tim Quan Minh Nguyệt càng lúc đập nhanh hơn, đoán rằng mình lần này chết chắc? Đang lúc nàng nghĩ bị phát hiện, không ngờ hắn lại mở miệng. “Mẹ ngươi có khỏe không?”Nàng giật mình nhìn hắn, xen lẫn chút kinh ngạc.
4 Cuộc đời Hạng Thiếu Hoài chưa bao giờ gặp một sự sỉ nhục lớn đến như thế, cũng là lần đầu tiên khiến cho hắn không thể xử lý chính sự. Toàn bộ buổi sáng, hạ nhân trong phủ đều nhận được lệnh, không cho bất kì kẻ nào trong nội viện rời khỏi Hạng Phủ, trừ Ôn sư gia cùng Lưu tổng quản đi kiếm đại phu.
5 Quan Minh Nguyệt ảo não , nàng lại quên mất một điều hay chính xác hơn là không ngờ tới Hạng Thiếu Hoài lại cho người đến Vong Ưu Cốc, càng không ngờ đến tịnh Tuyết lại mang thuốc giải đến.
6 Quan Minh Nguyệt đã trở lại, đối với các tỉ muội Nguyệt Hoa phường cùng Từ Quý nương mà nói, đây đúng là không có chuyện nào vui bằng. Đồng thời, Minh Nguyệt cũng báo cho biết Nguyệt Hoa phường có thể một lần nữa mở cửa, khiến cho cả đoàn người kinh hỷ không thôi.
7 Bạch Dương Ốc, có một đám trẻ nhỏ. Những đứa trẻ đó, là các tỉ muội trong thanh lâu không cẩn thận mà mang thai, cũng đôi khi những tỉ muội trước khi vào thanh lâu mang theo chúng, hoặc là những đứa trẻ lưu lạc đầu đường xó chợ được nàng mang về.
8 “Ngươi bị thương!” Hắn đột nhiên rống to, dọa nàng sợ điếng người. Lúc nàng còn đắm người trong kinh ngạc, thì thần sắc hắn đã xanh mét, giống như bộ dạng chuẩn bị đi giết ai đó, bước về phía nàng.
9 Nàng không khỏi ngẩn ra, đôi mi thanh tú khinh túc. “Không ai đến? Tại sao lại như vậy? Trước đây đại thiếu gia nào, vì nàng nguyện ý chờ mấy tháng cũng được.
10 Đây là lần đầu tiên của nàng?Hạng Thiếu Hoài nhìn lạc hồng trên giường, hắn không bao giờ có thể tin được, trong lòng nổi lên một cảm giác mơ hồ. Tuy rằng bên ngoài là nữ tử thanh lâu, lấy danh nghĩa bán nghệ chứ không bán thân, nhưng hắn thủy chung cho rằng, nàng trước giờ là nữ nhân của Hoàng Đế, nên từ lâu nàng đã không còn là xử nữ.