1 La Nham tốt nghiệp chuyên ngành Hóa học ứng dụng, trước đây làm kĩ thuật viên trong một công ty cao su tư nhân của nước ngoài, từ kĩ thuật viên quá thâm ảo, nói đơn giản là nghiên cứu công thức sản xuất, thu nhập cũng khả quan.
2 Lại là một buổi tối cuối tuần khác, La Nham để laplap lên bàn trà vừa sẵn sàng cập nhật tin tức, vừa kích động nhảy nhót trên sopha xem NBA. Tiếng tường thuật hùng hồn của NBA và tiếng reo hò của La Nham thành công át mất tiếng rung yếu ớt của wangwang.
3 Tối hôm đó La Nham trằn trọc mơ thấy đủ thứ, sáng sớm đeo hai vành mắt gấu trúc chạy ra ban công hút thuốc, nhìn bầu trời nhuộm màu ảm đạm ngây người một lúc, rồi bắt đầu lên mạng chơi game lướt web hết cả ngày.
4 Những ngày tháng mờ ám như vậy tiếp tục kéo dài gần như hết mùa hè, ngoại trừ mấy cái tin nhắn không có hồi âm, ngoại trừ thỉnh thoảng gặp mặt trong thang máy trên hành lang trước cửa cửa hàng tiện lợi tiệm sữa đậu nành các loại, Thư Nhạc không hề mua thêm hàng ở chỗ anh, cũng chưa từng chủ động liên lạc, lúc gặp nhau cũng chỉ gật đầu cười xã giao, La Nham thì lại luống cuống tay chân nói không tròn câu, nói chung là quan hệ không chút tiến triển.
5 Thư Nhạc ngồi chống cằm xoay bước trong phòng làm việc riêng, trong lòng có chút phiền não, không vì lý do hoành tráng gì, nguyên nhân là cậu người yêu đã hẹn hò được ba tháng, biệt danh Bối Tạp, La Nham.
6 La Nham vừa cởi tạp dề vừa thò đầu ra từ nhà bếp gọi Thư Nhạc đã tắm xong chưa, vào kiểm tra đi. Nhìn thử, trong phòng khách chẳng có ai, lẽ nào vào phòng tắm rồi, nhìn nhìn, cũng không có ai, chỉ còn một ly trà xanh và một đĩa trái cây đặt cạnh laptop trên bàn trà… Khoan đã! Laptop laptop laptop laptop!!!
La Nham phóng tới chỗ bàn trà kéo chuột rột rột rột xuống dưới cùng, bài của Thư Nhạc đã bị đẩy tuốt lên trên, xôn xao “a a a a thánh hiển linh” “chủ thớt ai đấy nhà bác nổi giận rồi” “chủ thớt xin hãy bảo vệ quả dưa leo của bác” “803 chú bỏ tên dở người này theo anh đi há há há há há”, La Nham đần đến mấy cũng biết lần này tiêu rồi.