221 Dĩ nhiên hành động này của hắn vẫn còn một nguyên do khác, hắn hiểu rất rõ cuộc sống của Lãnh Nguyệt mấy năm trở lại đây ra sao, cô không giống hắn, trong rất nhiều tình huống thì Lãnh Nguyệt luôn luôn chọn cuộc sống một mình, không bao giờ đến quán bar, cũng không bao giờ có những thú vui nào khác.
222 Đang trong lúc ai cũng cảm thấy ngượng ngùng, thì có tiếng di động kêu lên, cũng may mà có nó làm tình thế cứu vãn đôi chút, Diệp Phong liếc qua số hiện ra trên màn hình di động, liền nhoẻn miệng cười, sau đó nhấc máy lên nghe, sau một hai câu thì hắn liền dập máy xuống.
223 Trong lời nói của nữ nhân viên thì ý của cô ta đã rất rõ ràng rồi, cô ta không hề có hứng thú gì với cái trò trêu ghẹo vớ vẩn của Chung Tân Dân cả. Chung Tân Dân nghe vậy thì bật cười ha hả, nếu như là lúc khác thì có lẽ cậu ta đã hứng thú mà chủ động làm quen với cô nhân viên đầy cá tính này rồi.
224 Do hôm qua bị Diệp Phong chơi cho một vố lỗ nặng nên hôm nay Chung Tân Dân không dám ho he lộ diện nữa, không biết cậu ta lấy cớ đi chơi với bạn gái hay về công ty lo liệu công việc hay sao mà biệt tăm biệt tích, không thấy tăm hơi đâu cả.
225 “Diệp tổng giám đốc! Sao mà trùng hợp như vậy nhỉ!” Lý Duệ cũng cảm thấy hơi bất ngời, nhưng rất nhanh gã đã lấy lại được phong cách bình tĩnh vốn có của mình nói: “Anh cũng mua phòng ở đây ư?” Khi trông thấy Diệp Phong mang vác hành lý đến đây, thì Lý Duệ cũng đã đoán được phần nào, dĩ nhiên thì gã ta cũng đã trông thấy bên cạnh Diệp Phong lúc này cũng xuất hiện thêm một cô gái xinh đẹp đứng ở đó.
226 Tuy rằng rất hay xuất hiện trong những cuộc tiệc rượu, nhưng Lý Duệ lại không có xu hướng hướng ngoại chút nào, bình thường thì cũng chỉ là do tiếp khách gã mới miễn cưỡng đi như vậy thôi.
227 Không biết có phải là do chờ đợi trong sự hưng phấn thái quá, hay là do sự đối mặt trần trụi của thời con gái e thẹn, mà Lãnh Nguyệt giờ đây cứ dúi mặt mình vào ngực của Diệp Phong một cách ngượng ngùng, hơi thở từ gấp rút của cô dần dần bình ổn trở lại.
228 Cũng may là Thính Vũ Các đổi chủ, đổi lấy được một vị Lưu tổng giám đốc rất có tài năng chỉ đạo, chỉ mới vẻn vẹn có một tuần thôi mà không khí và thành tích của Thính Vũ Các đã có những cải thiện vô cùng đáng kể.
229 Đứng ở cửa nhìn cuộc chiến một hồi lâu, cuối cùng Diệp Phong nhín vai một cái, rồi chậm rãi bước vào trong. Trong tích tắc bắt gặp ánh nhìn của cô gái, hắn liền ý thức được chẳng qua cũng giống như một loạt những xung đột khiến cho bản thân hắn phải đến đây mà thôi.
230 Sau khi nghe tin Diệp Phong sẽ đưa khách tới đây, Tần Khải đã đích thân sắp xếp một bàn đẹp, rồi còn ra ngoài cửa nghênh đón sẵn để đưa ba người đi vào trong.
231 Lý Đan vốn không có gì, sau khi nghe thấy tên vệ sĩ thân cận nói vậy, thật sự là khí nóng như bốc lên, trong lòng chỉ muốn quát cho tên kia một trận. Vừa mới vài giờ trước thôi, người nào đó còn thốt lên lời thề son sắt mà hứa hẹn, nếu như kẻ nào ở Thính Vũ Các cả gan trêu chọc cô, thì đảm bảo sẽ cho kẻ đó nằm dưới đất.
232 Mặc dù cô không tập trung sự chú ý đến người đàn ông này, nhưng không có nghĩa là cô lại quên vẻ mặt thay đổi dị thường của hắn. Sống chung với nhau từ nhỏ, cô hiểu rất rõ Vĩnh Tường là người buồn vui đều lộ ngay trên mặt, chỉ cần tâm tình có chút xao động là sẽ phát giác ra ngoài ngay lập tức.
233 Ở trong xe Diệp Phong đã gọi một cuộc điện thoại cho Chung Tân Dân phân phó tỉ mỉ hắn điều tra thật chi tiết gia cảnh của Lý Duệ, kể cả mối quan hệ của em gái hắn và Vĩnh Tường.
234 Là người sở hữu một chiếc xe hơi thể thao, cả ngày chạy đến nhà bạn hỏi han ân cần, chăm sóc quan tâm mọi lúc như vậy, bất cứ một người phụ nữ bình thường nào đều cũng sẽ phải động lòng.
235 “Đương nhiên, một công ty tư nhân hiện đại thì tuyệt đối sẽ không can thiệp vào chuyện riêng tư của nhân viên, đặc biệt là trong cuộc sống tình cảm”. Diệp Phong đi lại bàn làm việc, vỗ nhẹ vào bả vai Chung Tân Dân mà nói: “Nhưng, là anh em, tôi muốn nói với cậu một điều … lựa chọn của cậu là hoàn toàn chính xác đấy”.
236 “Tôi nói cho cậu câu này, cậu đang ở thủ đô, có chuyện gì cậu chỉ cần tìm đến lão gia tử của cậu là tốt rồi, tôi đây chỉ là một tiểu nhân vật, không dám đứng dưới chân thiên tử mà có những tiểu động tác”.
237 Bởi vì người lãnh đạo câu lạc bộ trước đây có kiểu cách khác, Lưu Phỉ vẫn có trạng thái áp chế, trong tình huống này, cô bị sắp xếp một công việc chính đó là tiếp khách.
238 “Vâng”. Nghe Lục Tử Hồng hỏi vậy do có chút sửng sốt. Trải qua mấy ngày nay hắn cũng đã biết rằng Tam Nhi ở thủ đô có danh tiếng không nhỏ, chỉ là không ngờ đến Lục Tử Hồng mới tới đây cũng đã nghe đến ba chữ ‘Chung Tân Dân’, Diệp Phong khẽ gật đầu thừa nhận: “Không sai, tôi với hắn lớn lên cùng nhau.
239 Cô một mực cho rằng người đàn ông mà mình yêu thương có sức hấp dẫn lớn đối với bất kì một cô gái nào, mặc dù năng lực thể hiển ra vẻn vẹn bằng một góc của Băng Sơn, nhưng lại có khí chất đặc biệt không thể nào thay đổi.
240 Sáng sớm ngày cuối tuần, Diệp Phong tỉnh dậy lúc 6:30 thì nhìn thấy người phụ nữ đang nhìn mình có chút bất an. “Làm sao vậy? Sao không ngủ thêm một lát ?” Diệp Phong nhẹ vuốt tóc Lãnh Nguyệt, yêu thương nói.
Thể loại: Xuyên Không, Đô Thị, Khoa Huyễn, Dị Năng
Số chương: 13