121
122 Bên trong sương mù mịt mờ, ngoại trừ tiếng gió rừng vi vu thì chẳng có tiếng người nào đáp lại. Mai Sứ giả nhướng mày, môi đỏ mọng lạnh lùng phát ra lời nói: "Mặc dù trong rừng sương trắng dày đặt bao quanh, lá rụng bay tán loạn, các hạ cũng không cách nào tránh giấu.
123
124
125
126
127
128
129
130
131 Từ trong cỗ kiệu tản ra mùi thơm của hoa đào. Dưới ánh chiều ta, có thể nhìn thấy những cánh hoa đào bị vò nát từ trong kiệu bay ra, theo gió bay đi khắp nơi.
132 Thánh Thủ Y Vương lại giơ tay lên, bàn tay lạnh băng run rẩy vươn tới khuôn mặt Vô Ngân công tử, dù hơi thở yếu ớt nhưng ánh mắt vẫn tràn đầy ý cười nói: "Ngân nhi, cha muốn đi tìm mẹ con.
133
134
135 "A -- màng nhĩ của ta, màng nhĩ của ta hỏng rồi, ta không nghe thấy gì cả!""A -- mắt của ta, mắt của ta mù rồi, ta không nhìn thấy gì cả!""A -- hai chân của ta, chân của ta đứt gân rồi, ta không thể đứng lên được nữa!"Trong Rừng Đào Ma liên tiếp vang lên những tiếng kêu thảm thiết, tiếng sau thê lương hơn, kinh khủng hơn tiếng trước.
136 Edit: Thu ThuyềnBa chiếc là nhỏ dài, đụng vào gió, chỉ một cái đụng nhẹ đã phân thành chín chiếc lá, khảm vào cành cây. Tuy hình dạng không thay đổi, nhưng lại xanh hơn trước.
137 Lúc trước trong rừng cây, Tiều Bàng nhi từng nói với nàng: nơi cần đến là một nơi cực kỳ âm hàn, Ngân Lang và Thanh Báo không có linh lực hộ thể, đến đó thân thể sẽ lập tức đóng băng.
138 Giọi vào mắt mười tên Ảo Ảnh, là một thi thể. Chính xác mà nói, đây là một thi thể bị lợi kiếm bổ làm đôi. Đuôi Ong vàng có vòi độc vừa to vừa dài, dưới ánh trăng màu bạc, lóe lên ánh sáng màu xanh lục.
139 Edit: Thu ThuyềnNàng bước nhanh về phía trước, ôm huyết tỳ bà trên tay ngồi xuống một hòn đá, nhìn về phía đầm nước đầy sương mù, lần nữa gọi: “Tiểu Bàng nhi?”Sương mù dày đặc bao quanh đầm nước, làm tầm mắt của nàng chỉ có thể mơ hồ thấy được một tầng ánh sáng, không cách nào có thể nhìn rõ tình huống bên trong.
140