61 Rất ít người lên tiếng trả lời, chúng mỹ nữ rất muốn nói bọn họ còn chưa có chuẩn bị tốt, cái này quả thực rất khó khăn rồi. Nhưng thật sự đâu có mặt mũi lên tiếng, nên đành phải im lặng.
62 Ngày mùa thu bầu trời càng thêm cao nghiễm. Bầu trời màu lam ngày đó tìm không thấy một chút tì vết nào, ngàn dặm không mây, ánh sáng ngọc màu lam trên thiên khung.
63 Cha mẹ, xin lỗi, cho phép Lạc Vũ ích kỷ một lần. Phạm Thiên Các mặc dù nguy hiểm, nhưng trước mắt không có nguy hiểm tánh mạng. Mà dược liệu trị thương cho Vân Thí Thiên là trân phẩm trăm năm mới xuất thế một lần, nội thương của hắn đã trở nên nghiêm trọng, nếu vẫn không trị…Bóng đêm trầm trọng, đen đến nỗi người ta nhìn thấy mà giật mình.
64 Đế Phạm Thiên đưa cho ngươi, lời nói lạnh như băng đá vậy. Lạnh đến nỗi làm cho Lạc Vũ cảm thấy trong nháy mắt trái tim nàng cũng muốn đông cứng lại. Bình tĩnh đứng lại, Lạc Vũ ngửa đầu nhìn vẻ mặt túc sát của Vân Thí Thiên, chậm rãi nói: “Không biết.
65 Thiên địa biến sắc, quần hùng không tìm thấy ánh sáng. Tình thế nghiêm trọng chưa từng có, nguy hiểm chưa từng có. “Đi. ” Ngay lúc Thôn Vân Tỳ Hưu chui từ dưới đất lên, Phong Vô Tâm, Vân Khung, Yến Phi đều kinh hãi cơ hồ không thể nói nên lời, ngây ngốc đứng tại chỗ, Lạc Vũ là người thứ nhất có phản ứng.
66 Nàng không thoát đi. Nàng, quay đầu lại rồi, trở về địa ngục màu đen. Bỏ qua cơ hội chạy thoát, trở lại tử vong chi địa. (*vùng đất chết chóc)Bóng đêm bắt đầu khởi động, ánh sao đầy trời như những giọt lệ lóng lánh, làm cho người ta hoa mắt mê mẫn, nhưng lại xinh đẹp đến kinh tâm động phách, làm cho người ta tan nát cõi lòng.
67 Giật mình, thật là có chút giật mình. Lạc Vũ há mồm cứng lưỡi nhìn Tiểu Ngân cưỡi trên đỉnh đầu Thôn Vân Tỳ Hưu, quơ chùy với bộ dáng hung ác, cái này… Cái này…Đây là Tiểu Ngân nhà nàng sao?Nàng nhất thời tìm không ra rốt cuộc mình muốn nói cái gì nữa rồi.
68 Quân vương Vọng Thiên Nhai đại hôn, đại tiệc rượu mời thiên hạ. Đính hôn, đính hôn cũng đâu có ý nghĩa gì, dù sao Vân Thí Thiên đã sớm đính hôn với Lạc Vũ rồi, mặc dù không phải tại Phật Tiên Nhất Thủy, cần gì phải hao tài tốn của thêm nữa, trực tiếp thành hôn luôn.
69 Ánh sáng vàng lóe ra, bắt đầu một ngày ấm áp. Phía trước cửa nghị chính cung nguy nga của Vọng Thiên Nhai, một hàng ba người chậm rãi đạp bước tiến vào.
70 Vân Thí Thiên và Lạc Vũ nhìn thấy, đương nhiên Yến Trần cũng nhìn thấy rồi. Lập tức cũng không để ý hôm nay là ngày vui, nghiêng người thong thả đi xuống, tới gần thuộc hạ tình báo.
71 Gió thu thổi qua, mùi hoa quế tươi đẹp. Lúc này mùi thơm mát nhè nhẹ trong không khí lại âm hàn đến tận xương, làm trái tim con người ta cũng cảm nhận được sự lạnh lẽo.
72 Sắc trời âm trầm, gió lớn đập vào mặt. Giữa không trung, Vân Khung điều khiển 11 cấp Loan Phượng Phi Bằng điền cuồng bay tới, chỉ đập cánh hai cái, gió nổi lên xung quanh.
73 Bông tuyết bay bay, sắc mặt Quân Vân và Phi Yên trở nên trắng như tờ giấy chỉ trong nháy mắt, đây là người mà bọn họ tin tưởng sao?“Ngươi uy hiếp ta?” Mi gian băng lãnh, sắc mặt Lạc Vũ hơi đổi.
74 Vân Thí Thiên nghe Phong Vô Tâm đồng ý rồi, đôi mắt nhắm lại. Lời hứa của Phong Vô Tâm đáng giá nghìn vàng, làm việc ổn thỏa, một khi hắn đáp ứng hắn sẽ tuyệt đối không âm thầm làm khó Lạc Vũ.
75 Thôn Vân Tỳ Hưu mượn lực lượng của Lạc Vũ và Hoàng Vũ mới xuống tới đây thấy cái tên đầu sỏ đẩy hắn ra ngoài mấy lần này, nó làm sao mà nhẫn nại cho được.
76 “Người nào?” Gió thổi cỏ lay truyền đến dị thường, Quân Phi là người thứ nhất phát hiện, xoay người quát chói tay một tiếng. “Dám ở địa bàn Thiên Khôi Tông chúng ta, đào móc bảo bối của chúng ta, các ngươi cũng thật toi gan.
77 Gió thu thổi trên đồng cỏ, âm thanh túc sát. “Tuyệt đối không thể để cho bọn họ đạt được ý đồ. ” Quân Phi quát lạnh vang vọng trên bầu trời. Bản thân hắn bị dính Độc Long độc, sắc mặt đã đen thui, nhưng vẫn mạnh mẽ chống đỡ, giữ vững cửa động.
78 Thiên Khôi Tông, lão đại của trấn Ngân Hồng, chỉ trong một ngày đã bị huyết tẩy. Những nhân vật cầm quyền không người sống sót, chỉ còn lại những môn đệ tép riu quy thuận Trung Võ Môn.
79 “Đây là mùi thơm gì vậy, linh khí thật nồng đậm. ” một lão giả tóc bạc đứng đầu Tinh Túc Nhị Thập Bát Tôn Giả kinh ngạc ngẩng đầu. “Nhanh cầm lại đây, mau.
80 “Cái gì?” Cao Lý Tông tông chủ vừa bị khiếp sợ vì Lạc Vũ tiến vào, nghe vậy càng thêm biến sắc, cơ hồ muốn nhảy dựng lên. Bị bao vây rồi, sao có thể như thế được? Sao lại như thế đựoc?“Chúng ta… Chúng ta… Bị…” Môn nhân hộ viện cấp bách đùng đùng chạy vọt vào, nhìn vẻ mặt lạnh nhạt của Lạc Vũ, lời nói run rẩy đến bên mép lại không nói nên lời.