21 Bọn chúng theo ta xông lên, vài tên hướng ta nhào tới chào hỏi, con đường đông đúc nhanh chóng xuất hiện một khoảng trống, Mọi người đều sợ bị vạ lây, nhưng nhịn không được muốn xem náo nhiệt, đem chúng ta vây giữa trung tâm.
22 Ta rất nhanh liền tỉnh lại, ngủ không an giấc, Bá chủ ngủ ở ngay cạnh ta, tay còn khoát trên lưng ta, khó trách nửa đêm cảm thấy thở không nổi, người kia rõ ràng nói sẽ ngủ ở ghế sô pha cơ mà.
23 Buổi chiều một mình ở ký túc xá, cầm notebook mở trang game, đăng nhập vào, đường net của trường xem như cũng không tệ, mà card máy cũng khá mạnh. Dù sao ta cũng không có tâm tình đi ra ngoài luyện cấp, không bằng lên mạng tìm người tâm sự a.
24 “Đào tử! Ta thích ngươi. ” Truy mệnh phỏng chừng sợ Đào tử lại chạy mất, lần này phi thường nhanh chóng đem dòng chữ đánh ra.
“Ta không thích ngươi, ta thích Mặc mặc.
25 “Hòa rồi à? Sớm đã bảo ngươi đừng nghĩ nhiều, ngươi khóc chẳng khác nào lệ nhân a. Ai ~” Lão Tam quở trách ta.
“Ngươi cút đi, đừng có mà nói hưu nói vượn!” Ta rống giận.
26 “Đào tử. Không cần để ý đến chúng. ” Truy mệnh nói.
“tmd, chúng mắng Mặc mặc. ”
“Ha ha, mắng thôi mà ~ không đau không ngứa, đối với ta vô dụng. ” Ta đứng trước thi thể hai tên kia, làm vài động tác khiêu vũ.
27 Sáng sớm khi vừa tỉnh dậy liền thấy khuôn mặt Dạ chình ìn trước mặt.
“Làm gì vậy, hù chết ta a. ” Ta đẩy y ngồi xuống, bất quá trong nháy mắt ta lại nằm xuống, những gì đêm qua đều hiển hiện rõ ràng, bất giác ta cuộn người quay lưng đi.