1 Khi Atlas đến thị trấn Forks thì đã là giữa trưa, cậu mê mang nhìn xung quanh, nhưng mà nhìn như thế nào cũng không thấy được người bạn đẹp trai mà cậu quen ở trên mạng đâu.
2 Xe cảnh sát chạy xuyên qua trấn nhỏ, dừng ở biên giới phía bắc thị trấn Forks, một dóng sông lớn chạy dọc theo biên giới, trên mặt sông rộng lớn là một mảnh yên tĩnh, ngẫu nhiên mới có vài chỗ nước xoáy nho nhỏ.
3 Chiếc Volvo màu bạc chạy băng băng trên đường cái, nhà cửa hai bên đường dần dần thưa thớt, quả nhiên đúng như lời cảnh sát trưởng Swan đã nói —— gia đình bác sĩ Cullen không sống trong thị trấn.
4 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bên trong nhà còn đẹp hơn khi nhìn từ bên ngoài, nguyên mặt tường phía nam là một tấm kính thủy tinh khổng lồ mang đến vẻ rộng rãi sáng sủa cho cả căn nhà.
5 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Hey, Atlas, cậu sao thế? Có cần mình giúp cái gì không?” Alice nhẹ nhàng từ trên lầu nhảy xuống, động tác tao nhã xinh đẹp như đang khiêu vũ, xoay vòng tròn quanh người Atlas, bàn tay giấu đằng sau lưng lén ra hiệu.
6 Dường như Edward hoàn toàn không cảm thấy nụ hôn vừa rồi của mình có gì là không bình thường. Trong khi Atlas vẫn còn ngồi ngơ ngác thất thần thì tô tiết canh cay trên bàn đã nhanh chóng biến mất, ngay cả một chút nước súp ở dưới đáy cũng bị Emmett uống một hơi hết sạch.
7 Atlas vừa chạy vào phòng tắm thì một phút sau lại chạy ngược trở ra, lúc này Edward mới nhớ ra rằng bởi vì thân nhiệt của ma cà rồng luôn luôn lạnh như băng nên không cần thiết phải lắp máy nước nóng trong nhà tắm—— dù sao thì gia đình Cullen rất hiếm khi để cho người ngoài bước chân vào không gian riêng nơi mà họ có thể thả lỏng, họ càng chưa bao giờ nghĩ đến việc có một ngày lại có một con người ấm áp bước chân vào ngôi nhà toàn ma cà rồng, tuy rằng con người này không có mùi máu hấp dẫn gì cả.
8 Thứ tiếp theo mà Edward nhận được không phải là lời tỏ tình lãng mạn mà là một cú đá như trời giáng của Atlas. Nước bắn lên tung tóe, Atlas hét lên một tiếng ôm chân ứa nước mắt, trợt té xuống nước.
9
“Tôi có một chú lừa, tôi chưa bao giờ cưỡi, có một ngày tôi cưỡi lừa đi đến hội chợ, trong tay có một cây roi nhỏ, không biết làm sao mà lại té ngã vào bùn…”
(bà con nghe ở đây nhá, điệu hát iu cực >,,,<
Chương 10
10 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“À, vấn đề này thì…” Câu hỏi của Atlas khiến cho Edward thở dài một hơi đầy tiếc nuối.
11
“Nói bậy! Sao có thể thế được! Còn mẹ tôi nữa!” Atlas lớn tiếng phản đối.
Edward nhướng mày, hơi tỏ ra ngoài ý muốn nhìn Atlas, sau đó “à” một tiếng rồi mỉm cười.
12 Ngày hôm sau khi Atlas thức giấc đã hơi trễ, gia đình Cullen tuy sống trong rừng nhưng rất kỳ lạ là xung quanh gần như không nghe thấy tiếng chim chóc nào.
13 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Ta nghĩ rằng ta có hơi đói bụng.
14 Khi ngồi trên chiếc xe Mercedes màu đen rồi, Atlas mới chính thức cảm nhận được Carlisle và Edward là cha con —— đương nhiên cậu biết là cả gia đình này không hề có quan hệ huyết thống, tất cả mọi người đều là con nuôi của Carlisle giống như cậu vậy.
15 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edward nhắm mắt lại, Atlas nghe thấy rõ ràng hô hấp của anh trở nên nặng nề hơn trong một khoảnh khắc nhưng lại trở lại bình thường ngay khi đôi mắt màu caramel mở ra, màu sắc trong đôi mắt anh cũng bớt sẫm màu đi cho thấy tâm trạng của Edward đã khá hơn nhiều.
16 “Đến bây giờ anh vẫn cho rằng mình đang nằm mơ, Atlas, tuy rằng thật sự anh không cần phải ngủ nhưng mà anh thường xuyên ép bản thân nhắm mắt lại để có thể nhìn thấy được em.
17
Khi Atlas trở lại nhà Cullen đều nhận được sự hoan nghênh nhiệt liệt của mọi người với một thân phận khác.
Emmett tặng cho cậu một cái ôm thật chặt cười ha hả nói: “Chú em à, em dễ thỏa hiệp quá đi, thế mà anh còn tưởng là Edward sẽ mất rất nhiều khí lực mới được chứ!”
Atlas khó khăn lắm mới đặt được chân xuống mặt đất, tránh xa khỏi anh chàng cao to trốn đằng sau lung Esme: “Emmett anh cá cược với ảnh rồi hả?”
Chàng ma cà rồng cao lớn tiếc nuối lắc đầu: “Chưa kịp.
18 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
(cơ bụng sáu múi kà ( ̄┬ ̄;)
Từ khi trở thành một thành viên của gia đình Cullen cho đến nay đã được hơn một tháng nhưng Atlas vẫn chưa tìm được cách nào trở về nhà đồng thời cũng không được phép đi săn với Edward.
19
Ngay lập tức toàn bộ ma cà rồng nhà Cullen đuổi theo người đó kể cả Edward.
Cô giáo dạy môn toán vừa mới bước vào cửa dùng eke chỉ vào đám học trò đang bỏ chạy, Atlas vội vàng ôm bụng vừa chạy vừa quay đầu lại: “Xin lỗi cô bụng của bọn em đau quá!”
Nhóm ma cà rồng vừa chạy đến chỗ góc cua hành lang cũng đồng loạt ôm bụng trưng ra vẻ mặt khổ sở như Atlas.
20
“Bà Cullen, bà không thể quá nuông chiều con cái như vậy. Tôi có nghe nói bà làm công tác nghiên cứu khôi phục cổ vật? Tôi nghĩ không biết có phải bà quá say mê những thứ đồ cổ đó mà xem nhẹ … giáo dục con cái?”
Cô giáo Mary ôm cánh tay còn băng bó thạch cao chỉ vì một phút tức giận mà khiến cho nó bị thương.
Thể loại: Đam Mỹ
Số chương: 16