121 Đúng lúc này, chuông điện thoại vang lên, Mạc Trọng Huy nghe máy. Tiếng khóc của Đường Tĩnh Vi từ kia đầu truyền đến:“Huy nhi, con mau về đi, lão tử gia tỉnh rồi, ông ấy muốn gặp con, bác sĩ bất cứ lúc nào ông ấy cũng có thể ra đi (qua đời).
122 Về tới khách sạn, vài lần An Noãn muốn gọi điện thoại cho Mạc Trọng Huy, bấm đi bấm lại nhiều lần cũng không gọi đi được. Hiện tại có lẽ anh đang rất khó chịu, cũng bận rộn rất nhiều việc.
123 An Noãn không cự tuyệt, dù sao ở đây muốn gọi xe không dễ dàng. Lão gia tử thấy cô đồng ý, tiếp tục nói: “Ăn cơm xong gọi điện thoại về nhà, kêu lái xe đi đón cháu, hoặc để lái xe chờ cháu bênngoài.
124 An Noãn nhốt mình trong khách sạn cả ngày, không ăn cũng không uống nước, ngồi ở trên giường dùng chăn gắt gao bao lấy mình. Cô không biết vì sao mọi chuyện trở nên như vậy, đã đồng ý kết hôn với Lâm Dịch Xuyên, về Luân Đôn sống, nhưng hiện tại, cô không thể thản nhiên đối mặt với Lâm Dịch Xuyên.
125 An Noãn vào phòng bếp giúp bà rửa thức ăn, mẹ Lâm cũng giống như Lâm Dịch Xuyên hỏi cô: “Noãn, lần này trở về sẽ không đi nữa chứ?”An Noãn cúi đầu trả lời: “Cháu còn phải về lại bên kia.
126 Từ Luân Đôn đến Bắc Kinh, mười giờ liền An Noãn thấy giống như dài cả thế kỷ. Có lẻ cả đời cô không bao giờ về lại Luân Đôn nữa, nơi này có qua nhiều kỷ niệm đẹp, có lẽ chỉ có thể vĩnh viễn chôn sâu tận đáy lòng.
127 Đêm hôm đó, từ Thẩm gia rất không vui vẻ trở về khách sạn, đi trở về phòng thời điểm bị Hứa Vĩ thần cản xuống tới. Phương diện tốc độ Nhạc Văn tiểu thuyết Internet Cập Nhật chờ ngươi a (.
128 Trong bếp, Mạc Trọng Huy đã cho người chuẩn bị rất nhiều món ăn, cái gì cũng có. An Noãn tùy tiện ăn hai món đơn giản cho xong bữa tối. Dù nhiều năm chưa quay về, nhưng đến khi quy lại, dường như mọi cảm giác quen thuộc khi xưa lại chợt ùa về.
129 Ông nhẹ nhàng vuốt tóc cô, thanh âm có chút mơ hồ nói:"Ta thừa nhận ta ích kỷ, ta hận cha cháu cướp đi đứa em gái mà ta thương yêu nhất, ta hận cha cháu không bảo vệ tốt cho mẹ cháu, ta không cam lòng để bọn họ được bên cạnh nhau, kể cả sau khi chết.
130 Thường Bách có chút tức giận, đi tới trước mặt Thường Tử Phi, gầm nhẹ, "Nếu như con còn chưa quên được An Noãn, thì sớm chết tâm này đi, đời này nhà họ Thường chúng ta cũng không thể trèo cao đến con bé ấy được, con bé là cháu ngoại của Thẩm Diệc Minh.
131 Nhìn cậu vất vả như vậy, An Noãn rất đau lòng, còn có chút không muốn. "Cậu, ở nhà ăn cơm tối rồi đi, bận rộn nữa cũng cần phải ăn cơm. ""Lên máy bay ăn cũng được, phải nhanh nếu không muộn mất, qua hai ngày nữa cậu trở về sẽ bớt thời giờ nói chuyện với con.
132 Cúp điện thoại, An Noãn bắt đầu nôn nóng bất an, mặt Mạc Trọng Huy lại trầm xuống, đoạt lấy di động của cô, mở ra xem hai cái, sắc mặt càng khó coi. "Em vẫn còn liên hệ với người bên Luân Đôn?" Anh dùng giọng điệu chất vấn.
133 "Nha đầu kia, bây giờ không phải, sau này thì phải, nhanh gọi điện thoại cho nó. ""Cháu mới không gọi. "Cuối cùng lão gia tử không có biện pháp, tự mình gọi điện thoại cho Mạc Trọng Huy.
134 An Noãn dùng sức rút ra, đứng lên, lạnh lùng nói, "Anh ra ngoài đi, tôi bỗng nhiên rất nhớ con tôi, tôi muốn gọi điện thoại cho bé. "Mày Mạc Trọng Huy vẫn chưa kịp giãn ra giờ phút này lại càng nhíu chặt hơn, anh ngẩng đầu nhìn cô, con ngươi thâm thúy giống như nhiễm lên một tầng hơi nước, làm cho người ta không thể nào không nhìn ra chân thành trong đó.
135 "Tôi không phải là mẹ cậu. "Hứa Vĩ Thần giống như nói giỡn một câu. Lâm Dịch Xuyên lập tức buông bút trong tay xuống, hơi ngẩng đầu lên. Lâm Dịch Xuyên vẫn đẹp trai gọn gàng giống như trước kia, tóc cắt ngắn, nhìn qua tinh ranh hơn.
136 Sáng sớm, An Noãn bị tiếng tin nhắn làm cho tỉnh dậy, mơ mơ màng màng nhìn di động ở đầu giường, thấy là tin nhắn của Hứa Vĩ Thần. Cô tùy ý mở xem, vừa nhìn thấy cơn buồn ngủ liền biến mất.
137 Cô ta hẹn An Noãn ở quán cà phê trong thương xá của Mạc thị, mỗi khi đi vào đây cảm giác giống như quán cà phê ngày xưa rất quen thuộc. Người phụ nữ đã đến trước, thấy An Noãn, cô ta đứng lên, nhiệt tình vẫy tay gọi cô.
138 Lúc này, từ quán cà phê đi ra, trời mưa lớn. Lão gia tử gọi điện thoại cho cô, hỏi cô đang ở đâu, còn hỏi muốn người tới đón không. Cô cự tuyệt, chỉ muốn một mình yên lặng.
139 Hai người ra khỏi khách sạn, Trương trợ lý đi lấy xe, trùng hợp gặp Thẩm Thần Phong ở đại sảnh của khách sạn, trong lòng người đàn ông này đang ôm một cô gái xinh đẹp.
140 An Noãn trở về phòng, trực tiếp nằm trên giường, hôm nay mẹ đẻ Sớm nói với cô tất cả mọi thứ, cô chấn động rất lớn, một cô gái tốt như vậy, kết cục của cô ấy không nên thê thảm như thế.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Huyền Huyễn, Võng Du
Số chương: 24
Thể loại: Dị Giới, Ngôn Tình, Xuyên Không, Huyền Huyễn
Số chương: 50