61 Anh không phải là anh, vậy là cái gì?
Lời này Thiệu Ly nghe không hiểu.
Quả thật, cậu không thể nào nhìn rõ nút thắt trong chuyện này của Lý gia.
62 Lý Mạnh Sơn nói: “Rồi. Ta hiểu. ” Sau đó ông bảo Lý Ngũ đến thư phòng lấy tập hồ sơ.
Suốt cả quá trình, hai tay Tô Viện vẫn nắm chặt, không nói một tiếng nào, chỉ ngồi trên sô pha.
63 Sau khi nghe xong cảm giác thứ nhất của Thiệu Ly chính là: À, thì ra Lý Hữu là thẳng.
Cái thứ hai cậu ý thức được, chính là: Lý Hữu rất có thể còn có một đứa con trai ngoài luồng nữa.
64 Lúc ấy, Thiệu Ly mặt mũi toàn là bụi đất, nhìn thấy Lý Hữu, cậu sửng sốt.
Sắc mặt Lý Hữu rất xấu. Trên TV không nói rõ trận động đất nguy hiểm ra sao, nhưng hắn đã nhận được tin có lẽ trận động đất này còn chưa có chấm dứt.
65 Trần nhà rơi xuống, có lẽ đã là chuyện rất lâu sau đó.
Nhưng kỳ thật chờ cơn rung động qua đi thì cũng chưa quá 30 giây.
Thiệu Ly còn đang choáng váng đã bị Lý Hữu kéo chạy ra bên ngoài.
66 Trần Trạch trong xe, nhìn Thiệu Ly qua gương chiếu hậu, hỏi: “Không sao chứ?”
Thiệu Ly đáp: “Không có việc gì. ” Cậu tự tay vuốt ve cổ Lý Hữu, hạ giọng hỏi: “Có chịu được không?”
Lý Hữu nói: “Vô tư.
67 Trần Trạch đứng nguyên tại chỗ nhìn xe hai người đi khuất một lát mới xoay người đi lên lầu.
Anh đã không còn là thanh niên mười mấy hai mươi tuổi, là một người đàn ông đến tuổi “Tam thập nhi lập” rồi, không có nhiều thời gian buồn đông chán thu.
68 Bình thường loại tình huống này, không phải đối phương nên kề sát vào hắn, rồi ôm hắn mà nói thật nồng nàn: “Đừng buồn, anh còn có em” chắc?
Thế tại sao Thiệu Ly vẫn cứ một mình một kiểu?
Lý Hữu vào giờ khắc này thực sự nghĩ mình đã thất bại.
69 Đúng lúc đó, thân ảnh Thiệu Ly và Lý Hữu lọt vào tầm mắt cô.
Lý Hữu đang ngồi trên băng ghế. Thiệu Ly ngồi xổm bên cạnh hắn, cầm trong tay một ngọn lá tre chọt chọt tay hắn.
70 Niềm vui bất ngờ giống như trứng hai lòng đỏ còn tuyệt vọng chính là hai miếng hoàng liên nhưng rất nhiều thời điểm, trên đời này vẫn có rất nhiều “niềm vui bất ngờ” tồn tại.
71 Thiệu Hiểu Tây ở phía sau nhìn Lý Hữu qua kính chiếu hậu, không nói câu gì. Lý Hữu chỉ cười, lấy ánh mắt trấn an bé, lái xe về phía khu mua sắm phụ cận.
72 Thiệu Ly trét một hạt cơm lên mặt hắn, nói: “Được rồi, anh nói mau. ”
Lý Hữu nhìn cậu, tự tay lau hạt cơm trên mặt, không hề tức giận.
Hắn hỏi cậu: “Em không hy vọng anh đối xử với em tốt một chút à?”
“Vì cái gì?” Cậu hỏi mà không chút để ý, vô tâm vô phế, ngốc tới cực điểm, chưa kể còn nhai một miếng dưa leo phát ta âm thanh giòn tan.
73 Thiệu Ly đương nhiên không có khả năng ngoan ngoãn nghe lời hắn mà còn cười pha trò, nói: “Tại sao? Em cũng chỉ đi xem thôi, có thể xảy ra chuyện gì? Đừng quá lo lắng.
74 Trận bóng rổ sau mười năm xa cách (1)
Chủ nhật.
Dương Hâm và Ngô Kế Tông mới sáng sớm đã đập cửa nhà Thiệu Ly rầm rầm, nhất quyết lôi kéo Thiệu Ly đi tìm Triệu Vỹ báo mối thù đoạt hoa khôi của bọn họ.
75 Trận bóng rổ sau mười năm xa cách (2)
Hắn dĩ nhiên không có khả năng đồng ý với Thiệu Ly.
Chuyện này không cần phải thương lượng.
Hắn thậm chí còn nghĩ thật may mắn vì mình đã đi cùng, nếu không lấy cá tính dễ kích động của Thiệu Ly thì hôm nay không biết còn xảy ra chuyện gì.
76 Trận bóng rổ sau mười năm xa cách (3)
Quả là hạt gạo nuôi cả trăm họ.
Sau khi trở về tắm rửa xong xuôi, hai người nhanh chóng quấn lấy nhau.
Thiệu Ly cả người bị lột trần trụi, ngửa mặt nằm trên giường, còn thằng em của Lý Hữu đã thức tỉnh, đang không ngừng đụng chạm vào lối vào bên dưới của cậu, Thiệu Ly rõ ràng cảm giác được mặt trên của thứ đó có một ít chất lỏng ẩm ướt, đụng vào hạ thể của cậu có chút dính dính.
77 Muốn làm “thai phu” cũng không phải chuyện đùa
Mấy tháng sau, cuộc sống mỗi ngày coi như hài hòa, chỉ có điều trong khoảng thời gian này có một số chuyện rắc rối xảy ra.
78 Qua chín tháng hai mươi sáu ngày, hai đứa trẻ đời thứ tư của Lý gia, Lý Thiệu Nam và Lý Thiệu Bắc, rốt cục cũng ra đời. Lý Thiệu Bắc ra chậm hơn Lý Thiệu Nam nửa phút nên là em trai, còn Lý Thiệu Nam là chị gái.