281 Lúc này chính là giữa trưa, Tiêu Thần không cần ra khỏi cửa cũng cảm giác được trong phòng 1308 không có người, Tần Vận hẳn là ra ngoài vẫn chưa về. Bởi vì ba ngày sau chiến đội ‘đẫm máu’ tập kết, bạn học Tiêu Thần làm một Đội phó cũng có không ít thứ phải chuẩn bị.
282 Trong một hẻm nhỏ ngoại ô Thành phố BJ, cuộc chiến của hai người phụ nữ đã đến hồi kết thúc. - Phù phù, Tả Hàn, hôm nay chính là ngày chết của mày! Một người phụ nữ cũng đeo một cái khăn che mặt màu bạc thở hổn hển, một tay chống trên đất, bên miệng treo một tia máu, hiển nhiên cuộc chiến vừa rồi tiêu hao không ít thể lực của cô.
283 Trong phòng 809 khách sạn Quang Huy. Tham Lang, Hoa Hồng Ngân Ti và Elizabeth vừa mới đi ra, bây giờ lại tiến vào một người mới, hơn nữa lại là một người phụ nữ mạn diệu dùng khăn che mặt, Tả Hàn.
284 - Daniel, ngươi không nói đùa với ta đấy chứ? Tiêu Thần dở khóc dở cười, bị dọa hết hồn. Cái này không phải là loại khiến đầu to sao? Chữa bệnh cho người ta còn được ngủ cùng, đây cũng quá có lời rồi.
285 Daniel không nói dối, chỉ thay Tả Hàn trừ bỏ hết âm phong không gian thứ ba của lớp da ngoài mà đã tiêu hao tám mươi phần trăm Cầm long chân khí cộng thêm chín mươi phần trăm thể lực của chính mình.
286 - Ách, chẳng lẽ tađã trở thành chồng chung của sáu vị hoa khôi giảng đường? Tiêu Thần nằm cách đó hơn mười mét đã nghe được rất rõ. Duỗi lưng một cái, ngồi dậy, chuẩn bị đi tới lầu dạy học chính xem tình hình thế nào.
287 - A Thần? Người đàn ông mà Trần Viện nói đến kia không phải là ta chứ? Mà trong đám người đang theo dõi bên ngoài, có một nam gia súc đang đứng bên ngoài xem cuộc chiến, đúng là Tiêu Thần vừa chạy tới.
288 - Anh… anh là ai! Trần Viện có chút lay động đứng lên, chân phải còn làm bộ như bị thương, vẻ mặt hung ác vừa rồi trong nháy mắt đã chuyển sang một bộ dáng đáng thương, đối với Tiêu Thần sâu kín nói - Anh đẹp trai này, chẳng lẽ anh cũng bị bề ngoài cô ta mê hoặc sao? Cô ta cũng không thanh thuần như mặt ngoài vậy đâu, cô ta ngay cả bạn trai tôi cũng cướp đoạt… anh còn giúp cô ta… - Ha ha Tiêu Thần nhếch miệng cười, lộ ra một hàm trắng muốt, từ túi quần móc ra một nắm tiền xu Nếu đơn thuần nhìn theo vẻ mặt, bạn rất có thể bị Trần Viện biến thành lương thiện này lừa gạt, như ngay tại đám người vây xem giờ đây cũng có không ít người đang nguyền rủa Tiêu Thần trong đáy lòng.
289 - Tả hộ pháp, ngài xem kế tiếp tôi nên làm như thế nào, tôi hoài nghi người nam kia đã phát hiện ra tôi, ánh mắt hắn nhìn tôi của không ổn. Tôi lại tiếp tục ở lại đại học BJ chỉ sợ không có giá trị gì.
290 - Trước kia tôi đã nói qua với ngài, ngài luyện là Cầm long chân khí của đại nhân Đồ Long giả, Cầm long chân khí cũng là một trong những loại Dương khí mạnh nhất trong thiên địa, người có thể luyện được nó ít nhân đều là thân thể Chí dương.
291 - Mày là ai? Tả hộ pháp cau mày. Ông ta cảnh giác buông Trần Viện ra, Trần Viện bị hút đi không ít khí lực, cũng may thân thể còn nguyên vẹn, nhưng lúc này cũng không còn khí lực, Tả hộ pháp nhẹ nhàng đẩy ngã cô xuống đất.
292 - Muốn mạng của tao, phải xem mày có bản lãnh này hay không! Tả hộ pháp tự nhiên sẽ không cứ như vậy mà cam chịu, mạnh mẽ cắn nát ngón trỏ phải, máu tươi chảy ròng ròng.
293 - Cô nên biết tôi muốn cái gì… Ha ha, cô không phải rất am hiểu chuyện đó sao… Chỉ cần cô hầu hạ bổn đại gia thư thái… Tôi tự nhiên sẽ thả cô đi. Khóe miệng Tiêu Thần giương lên nụ cười đặc biệt của đàn ông, đương nhiên hắn cũng không phải thật sự muốn cùng Trần Viện làm chuyện tình hữu nghị này, chỉ là muốn chơi đùa cùng cô một chút, xem cô sẽ có vẻ mặt gì.
294 Cõng theo một phụ nữ, tốc độ của Tiêu Thần cũng không giảm xuống bao nhiêu. Ngược lại dồn hết sức lực điên cuồng chạy nhanh trong lầu nghệ thuật. Mà ngay cả các học sinh trong lầu nghệ thuật cũng chỉ cảm giác được một luồng gió lạnh vèo thổi qua, cũng không thấy rõ bóng người Tiêu Thần… Muốn đưa Trần Viện đến phòng 809 khách sạn Quang Huy rõ ràng là không thích hợp, đưa tới ký túc xá của Uông Tiểu Kỳ càng không thích hợp.
295 - Anh… anh muốn làm gì! Anh không phải nói anh sẽ không… với tôi… Thấy Tiêu Thần cởi áo xuống, Trần Viện vừa ổn định trở lại lại trở nên thấp thỏm.
296 Ra khỏi khách sạn bụi bặm kia, Tiêu Thần quay lại sân trường đại học BJ, trên một bãi cỏ sạch sẽ ngồi xuống. Nhìn đồng hồ, bây giờ là ba giờ chiều, cân nhắc đến Uông Tiểu Kỳ có thể đang lên lớp hoặc làm đề tài, Tiêu Thần đầu tiên là muốn gửi tin nhắn cho Uông Tiểu Kỳ xem cô có đang đi học hay không.
297 BA~~ Tiêu Thần giống như bôi cao dán trên da, toàn bộ tay chân đong đưa trên cửa sổ phòng 421, may mà phía trên không có cạnh sắc nào, lúc này mới tìm được một chỗ đặt chân, không đến mức bị ngã từ trên xuống.
298 - Đúng vậy, cô giáo Lâm, chị Tiểu Kỳ cũng không muốn đi lắm. Dương Dao Dao cũng ở bên cạnh phụ họa. Cô giáo Lâm khoát tay áo, cười nói: - Có bạn trai thì gọi bạn trai cùng đi, đây là chuyện liên quan đến vinh dự của toàn bộ trường, vừa lúc cũng để bạn trai em ấy xuất hiện một chút, uy hiếp một chút những người theo đuổi em ấy trong trường cũng tốt nha, Tiểu Kỳ sau này cũng đỡ bị phiền nhiễu.
299 - Ồ, em gọi cho Tiểu Kỳ không được liền đến ký túc của các chị nhìn một chút Tiêu Thần khéo léo lách đi mấu chốt, lánh đi vấn đề mình làm thế nào tới được đây.
300 - Bạn học Triệu không biết cậu thích Tiểu Kỳ ở điểm nào nhất? Tiêu Thần tựa lưng vào ghế, mỉm cười nhìn Triệu Húc, đột nhiên hỏi một câu như vậy.