1 Cố Thiển Hi cảm thấy giờ khắc này cô giống như một trò cười. Bởi vì chồng cô tay kéo một người phụ nữ khác, bàn tay cô ta đặt lên bụng đã giải thích hết thảy rõ ràng.
2 Cô nhìn người đàn ông trước mặt mình, nghẹn ngào nói: “Khóc cùng ông trời?”Phó Hữu Minh lòng có chút mất mát, cô quả nhiên không nhận ra anh. Gật đầu, Phó Hữu Minh lại gần đưa khăn tay cho cô: “Em xem, ông trời vì em mà rơi nước mắt.
3 Tô Tuyết vừa mở cửa đã nhìn thấy Cố Thiển Hi lộ ra bộ dáng đáng thương, cô toàn thân từ trên xuống dưới đều ướt đẫm, trên người khắp nơi đều là vết bẩn, cả người thật giống như một người điên.
4 Khi Cố Thiển Hi tỉnh lại thì trời đã tối, Tô Tuyết không có tâm tình nấu cơm bèn gọi cơm bên ngoài, đang đứng trả tiền ở ngoài cửa. Cô nhìn quần áo sạch sẽ trên người mình, cảm kích nhìn Tô Tuyết một cái.
5 Trầm Tùy Tâm đang rất sốt ruột, đã đến giờ hẹn mà Cố Thiển Hi vẫn chưa xuất hiện, tính tiểu thư của cô ta bắt đầu nổi lên. “Tại sao phải đến đúng giờ như vậy, để cho người đàn bà kia chờ một tí thì đã sao! Dù sao bây giờ, người gấp cũng đâu phải là chúng ta!” Tô Tuyết lái chiếc Alto nhỏ của mình, cố ý giảm tốc độ xe lại không vui nói.
6 Tô Tuyết nghĩ nhất định hôm nay đi ra cửa không có xem lịch, nếu không tại sao chỗ này có hai người phụ nữ xinh đẹp tới mượn rượu giải sầu lại chẳng có một người nào tiếp cận? Cô run rẩy nhìn Cố Thiển Hi một chút, tay vỗ trán cảm thấy khẳng định là do dáng vẻ điên cuồng kia của Cố Thiển Hi làm ấy anh chàng đẹp trai cho dù có ngắm trúng cũng phát sợ mà bỏ chạy.
7 Tô Tuyết cảm thấy não của mình như bị úng nước, cho nên mới xảy ra chuyện lần đầu tiên cùng một người đàn ông ở bên ngoài ngủ tới hừng sáng. Khi cô bị hù dọa trên giường, Mike đang ở trong nhà tắm, cô cốc mạnh đầu mình, hấp tấp mặc quần áo mang giày cao gót của mình lộp cộp chạy nhanh ra khỏi phòng, trong lúc đó không ít người bên ngoài quay đầu nhìn cô như dân chạy nạn.
8 Cố Thiển Hi lấy chìa khóa mở cửa, cô vừa cởi giày ra Tô Tuyết đã vội vã chạy tới, ầm ĩ đẩy Cố Thiển Hi ra ngoài cửa: “Chạy nhanh lên, chết đến nơi rồi!”“Hả?” Cố Thiển Hi có chút trở tay không kịp, không rõ lời này của Tô Tuyết là có ý gì.
9 Phó Hữu Minh cả người bỗng ngơ ngẩn, nhưng mà chỉ trong phút chốc như không có chuyện gì xảy ra ôm Cố Thiển Hi lên xe. “Thật xấu hổ, tôi không biết tại sao mình lại nói như vậy nữa!” Cố Thiển Hi biết mình lỡ lời, lúng túng ngồi ở ghế sau cúi đầu nói lời xin lỗi.
10 Cố Thiển Hi ngồi trên băng ghế trong lối đi nhỏ, tay chân luống cuống. Theo như lời của bà nội Phó nói, thân là bạn gái Phó Hữu Minh, nhất định thân thể phải khỏe mạnh, ăn uống phải thật ngon miệng.
11 Thư ký rót cho Quý Vĩ một tách cà phê, sau đó liền lui ra ngoài. Hắn nhìn tách cà phê mà nâu, quấy rồi lại quấy, chợt phát hiện bản thân căn bản là không muốn uống!Cuộc sống không có Cố Thiển Hi nhìn chung rất bình thường, chẳng qua rất nhiều thói quen vô tri vô giác đã thay đổi!“Anh tới rất nhanh!” Hắn đặt tách cà phê xuống, vẫn là quen uống nước ấm bên cạnh.
12 Theo như lời Cố Thiển Hi, Tô Tuyết dùng tốc độ cả đời này cũng không thể nhanh chóng như vậy. Nhưng cô chỉ vừa ngủ một đêm, ngày hôm sau Tô Tuyết gọi điện thoại cho Cố Thiển Hi nói đã giúp cô tìm được một công việc, hơn nữa công ty lại ở gần nhà mới, đó là làm trợ lý hành chính.
13 Cố Thiển Hi đem đồ đạc của mình đơn giản thu dọn một lần, nghe thấy Tô Tuyết đang ở trong phòng khách trống trải rống một tiếng, sau đó giống như nổi điên kêu lên: “Trời đất, Thiển Hi cậu ra ngoài đây nhanh lên! Chuyện lớn, chuyện lớn!”Cố Thiển Hi không có gì bất ngờ, đối với giọng rống như sư tử Hà Đông của Tô Tuyết đã tập mãi thành thói quen.
14 Ngày hôm sau là chủ nhật, Cố Thiển Hi rốt cuộc cũng khó khăn thoát khỏi vòng vây ký giả nhờ sự giúp đỡ của Tô Tuyết, sau đó đón một chiếc taxi chạy thẳng về nhà.
15 Khi Cố Thiển Hi và Phó Hữu Minh đang thanh toán tiền cơm thì Quý Vĩ gọi đến, cả người cô lập tức ngây ra!Nếu như tính không sai, từ khi ly hôn đến bây giờ đây là lần đầu tiên Quý Vĩ chủ động gọi điện thoại, trong lòng cô có chút kỳ vọng xen lẫn bối rối!Phó Hữu Minh nhìn vẻ mặt của Cố Thiển Hi cũng biết người nào gọi đến.
16 Cố Thiển Hi đứng ở ngã tư đường, chợt nhận ra rằng tình yêu của cô đối với Quý Vĩ, cũng đã theo bảy năm lạnh nhạt dần dần trở nên nhạt nhòa. Nếu không tại sao bản thân cô một chút cũng không muốn khóc, trong lòng chỉ nó nụ cười giễu cợt?Đúng vậy, bảy năm kết hôn, nói dài không dài nói ngắn không ngắn, nhưng đối với một người phụ nữ, khoảng thời gian đẹp nhất đều là trong bảy năm này.
17 Yêu cô hết thuốc chữa? Cố Thiển Hi nghe thấy Mike nói những lời này, không nhịn được một trận tự giễu! Cô không thể hiểu được logic của người đàn ông nước ngoài này, có cần nhất định phải đem mọi chuyện khuếch đại lên, như vậy mới cảm thấy đủ lãng mạn!Dĩ nhiên, đàn ông người Pháp là lãng mạn nhất, Cố Thiển Hi vẫn tin chắc điều này!Tô Tuyết vui tươi hớn hở từ trong tiệm áo cưới đi ra ngoài, trên người cô là một bộ áo cưới, đang nghiêng đầu chuẩn bị cài khăn voan: “Thiển Hi, mau tới đây nhìn xem cái áo cưới này thế nào? Mình vẫn cảm thấy có chỗ là lạ, có cái gì đấy hơi kỳ kỳ!”Cố Thiển Hi muốn nói cô có đem thêm một người tới, chẳng qua lời còn chưa nói ra khỏi miệng thì Tô Tuyết đã ngẩng đầu, sau đó cả người giống như nhìn thấy tận thế.
18 Cố Thiển Hi sốt ruột, vội vã tạm biệt Tô Tuyết: “Bà nội bị bệnh, mình phải tranh thủ về đây. Tiểu Tuyết, chúc cậu và Mike tiên sinh hẹn hò vui vẻ!” Tô Tuyết hận không thể một cước đạp Cố Thiển Hi tới tận Thái Bình Dương, cô cắn răng nghiến lợi nói: “Cố Thiển Hi, mình thấy cậu thật sự trở thành con dâu Phó gia rồi! Chúc cậu cùng bạch mã hoàng tử sớm ngày như chim liền cánh, như cây liền cành!”Cố Thiển Hi kéo khóe môi, không quay đầu lại nói: “Xuống địa ngục đi!”Tô Tuyết ở đằng sau cười ha ha!Ra đến cửa, Cố Thiển Hi nhìn Mike vẫn đứng đó chờ đợi, không khỏi tiến lên nói: “Mike tiên sinh, anh vào đi.
19 Cố Thiển Hi cầm báo cáo xét nghiệm, đột nhiên cảm giác như có một chậu nước lạnh tạt thẳng từ trên đỉnh đầu cô xuống, sau đó toàn thân một phen run rẩy.
20 Trải qua chuyện này, Cố Thiển Hi cuối cùng cũng danh chính ngôn thuận bước vào Phó gia. Bà nội cùng Phó Hữu Minh không hẹn mà gặp, rối rít đứng trước truyền thông công bố chuyện này, hai người đều cảm thấy chuyện này không gấp không được.