Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Cuộc Sống Xuyên Việt Khoái Hoạt Của Nông Phu

Thể loại: Đam Mỹ, Xuyên Không
Số chương: 72
Chương mới nhất: Chương 72: Kết Cục
Cập nhật cuối: 8 năm trước
Thể loại: Đam mỹ, chủng điền văn, Xuyên không. Đỗ Vĩ Minh còn nhớ một khắc trước, hắn đang cùng bạn bè leo núi, nhưng vì tính tình nóng vội nên hắn luôn đi đầu đội ngũ.

Danh sách chương Cuộc Sống Xuyên Việt Khoái Hoạt Của Nông Phu


Chương 21: Tưới Nước

21 Thừa dịp buổi sáng thời tiết mát mẻ, Đỗ Vĩ Minh và Chu Văn, Vương Võ cùng ra ruộng quan sát, ngô lớn không tệ, cành lá đã rụng dần. Nhưng lúa thì không được tốt như vậy, Đỗ Vĩ Minh cũng không thể nói chính xác nguyên nhân cụ thể.


Loading...

Chương 22

22 “Ngươi lại coi mình là người ngoài rồi, may quần áo có gì phiền, lại đây ta đo quần áo cho, hình như lại cao thêm rồi. ”

Trong khoảng thời gian này, Đỗ Vĩ Minh cao lên không ít, thân thể gầy nhom giờ đã biến mất, hiện tại cũng có da có thịt.


Chương 23: Suy Đoán

23 Trời vẫn không theo kỳ vọng của mọi người mà cho mưa xuống, thời tiết ngược lại càng ngày càng nóng, Đỗ Vĩ Minh cảm thấy không thể cứ ngồi chờ chết, trải qua nhiều ngày lo lắng, Đỗ Vĩ Minh quyết định xới bỏ hai ruộng lúa phía sau thay bằng khoai tây và khoai lang.


Chương 24

24 Đỗ Vĩ Minh đã sớm nghĩ ra lý do: “Bởi vì gần đây thân thể không khoẻ, cần tiền chẩn bệnh, hết cách nên mới phải đem trâu đi bán. ”

Lý do này cũng có thể chấp nhận, chủ nhà lắc lư thân hình mập mạp, đi quanh trâu nhìn hai vòng, con trâu này mua về cũng được chăm sóc tốt, coi như khỏe mạnh.


Chương 25: Khô Cạn

25 Hai ngày nay Đỗ Vĩ Minh chỉ ru rú trong nhà, hắn hiện tại vẫn đang giả bệnh. Vương Võ rảnh rỗi liền lên núi săn thú, Chu Văn thì không cần phải chăm sóc trâu nữa, chỉ đi hái rau dại và tưới nước, trong nhà vẫn nuôi thỏ và gà, đây chính là lương thực dự trữ, bây giờ chưa thể giết.


Chương 26: Nguồn

26 Lần này trong thôn tổng cộng có hơn mười thanh niên cùng xuất phát, vốn kế hoạch là mười người, sau lại có thêm người báo danh, chọn 15 thanh niên thân thể khoẻ mạnh, tính cách trầm ổn từ trong thôn, đội ngũ càng ngà càng lớn.


Chương 27

27 “Thiếu gia, ngươi nói đám Vương Võ hôm nay có thể trở về không?”

“Ta cũng không biết, theo như dự tính trước đó, chắc là đi hai ngày sẽ trở về. ”

“Ôi, cũng không biết bọn họ giờ ra sao, có tìm được nguồn nước nào không?”

Kỳ thực đây là nghi vấn của mỗi người, thế nhưng không ai có thể giải đáp, chỉ đành chờ bọn họ trở về mới biết được.


Chương 28: Tìm Cách

28 n tiến lên nói chuyện.

“Ngày hôm nay gọi mọi người tới nơi này, tin tưởng mọi người cũng biết là vì cái gì, hiện tại nước sông đã sắp khô cạn, hoa mầu trong ruộng cũng đã bị thương tổn nghiêm trọng, lần này đám thanh niên đã tìm được nguồn nước, tuy là tìm được rồi, thế nhưng hồ nước này cách chỗ chúng ta hai ngọn núi, một người qua lại cần năm sáu ngày, quan trọng là có mãnh thú, mọi người xem thử chuyện này nên làm sao bây giờ?”

Thôn dân thoáng cái im bặt, đây là chuyện mọi người cùng một nhịp thở, lấy nước là chuyện phải làm, thế nhưng hung hiểm trên đường lần này đã thấy rõ, đã có 3 người bởi vậy mà bị thương.


Chương 29: Thức Tỉnh

29 Vương Võ tỉnh lại đối với mọi người đều là tin tức tốt. Ngày thứ hai trước khi dẫn đội ngũ lấy nước xuất phát, Đại Trụ đến thăm Vương Võ, biết Vương Võ đã tỉnh, phi thường vui vẻ.


Chương 30: Đào Giếng

30 “Vương Võ, ngươi xem ta mua ba con bồ câu, lát nữa ta trổ tài cho ngươi xem, nấu canh bồ câu uống nha. ” Đỗ Vĩ Minh mang ba con bồ câu vui vẻ chạy vào phòng Vương Võ.


Chương 31

31 Trưởng thôn trong lòng đã đánh bảng cửu chương, nếu Lý Nhị thật có thể chơi đùa tìm ra cách đào giếng, về sau mọi người cần gì mạo hiểm sinh mệnh đi xa lấy nước? Con trai lần này không bị thương là vì hắn vận khí tốt, được Vương Võ cứu, nếu không hiện tại nằm ở trên giường chính là hắn.


Chương 32

32 “Cẩu Tử ca, đào như vậy có được không, đào xuống dưới có phải sẽ có nước uống không?”

“Ta cũng không biết, thử xem đã. ”

“Thật hy vọng có thể nhanh có nước, mẹ ta đã nhiều ngày ngay cả một ngụm nước uống cũng không có.


Chương 33

33 Thiếu gia, thiếu gia, xảy ra chuyện gì?”

Đỗ Vĩ Minh lại càng hoảng sợ, Vương Võ còn đang bị thương. Bước nhanh đến phòng Vương Võ.

“Vương Võ, không có chuyện gì lớn, sáng sớm khi đào giếng, không chú ý, Chu Văn bị vùi, mọi người đã cứu hắn ra, giờ đang nghỉ ngơi, không có gì trở ngại, ngươi an tâm nghỉ đi.


Chương 34

34 Trưởng thôn mang mọi người vào trong thôn, đầu tiên thấy chính là đồng ruộng. Trần Phúc tỉ mỉ vào ruộng kiểm tra một phen, hoa mầu đã úa vàng, héo. Cho dù lập tức có nước, thu hoạch năm nay khẳng định có ảnh hưởng.


Chương 35: Ngoại Truyện Cảnh Nguyên [ 1 ]

35 Ta gọi là Lưu Cảnh Nguyên, là tam vương tử Thân quốc. Nhớ khi còn nhỏ, mẫu phi thường xuyên ở cùng ta và hoàng huynh, mẫu phi rất ôn nhu, khi chúng ta học tập mệt mỏi sẽ làm điểm tâm ngon cho ta, khi ta luyện công rơi lệ, dùng khăn lụa nhẹ nhàng lau lệ cho ta.


Chương 36

36 Khi Lưu Cảnh Nguyên thu được tin Đỗ Vĩ Minh gặp phiền toái, chính mình cũng đang bận túi bụi, không có biện pháp rút thân tới thăm Vĩ Minh. Hắn cuối cùng phái Trần Phúc từ công bộ để ý chuyện này.


Chương 37: Mâu Thuẫn

37 Đỗ Vĩ Minh buổi sáng rời giường phải đi lấy xà phòng và dầu ô liu ra, ừm, mang ba mươi bộ chắc là đủ. Cũng không biết gần đây bán thế nào.

Chu Văn làm bữa sáng, mọi người ăn qua loa rồi lên đường khi ra cửa gặp thôn dân, mọi người đều rất ngạc nhiên biểu ca của Lý Nhị đến từ khi nào.


Chương 38: Nem Rán

38 Đỗ Vĩ Minh sáng sớm đã rời giường, thấy thụy nhan của Lưu Cảnh Nguyên, không khỏi nở nụ cười. Cảnh Nguyên lần này trở về không biết sao lại thế này, muốn cùng mình ở trên một cái giường.


Chương 39: Cách Biệt

39 Hoàng huynh cho mười ngày nghỉ, hôm nay đã là ngày thứ sáu. Từ nơi này hồi kinh đô cần ba ngày, ngày mai chính là ngày cuối cùng, mới đến đã phải đi, Cảnh Nguyên trong lòng tràn ngập không nỡ, nhưng hiện tại thời cơ còn chưa chín muồi, không có cách nào mang Cảnh Nguyên vào kinh.


Chương 40: Nạn Dân

40 Cảnh Nguyên đi rồi, cuộc sống lại khôi phục dĩ như vãng, ông trời vẫn không cho mưa, Đỗ Vĩ Minh mỗi ngày dùng nước thừa tưới cho cây ô liu sau nhà, cây ô liu thì không sao, chỉ có thu hoạch năm nay thì vô vọng rồi.


Loading...