21 Sau khi về đến nhà, dương thị thấy nữ nhi của mình khóc lóc trở về, nhất thời không hiểu rõ được đầu đuôi sự tình ra sao, chỉ thấy bọn người Bùi Tử Quân đang ở trong sân phơi, chính mình lại không thể khóc lóc, la lối om sòm lên, nên âm thầm đánh vào sau lưng Triệu Tương Liên, Triệu Tương Liên vốn trong lòng rất là ủy khuất đột nhiên bị mẹ đánh lại càng cảm thấy thêm khổ thân mà không có chỗ nói, chính là oa một tiếng khóc rống lên đến mức tê tâm liệt phế.
22 Triệu Nguyệt Cầm vội vàng lúng túng cả lên, nhất thời không nói rõ ràng chỉ nói là Triệu lão tam và Dương thị muốn bán con gái, dọa sợ Triệu lão gia tử đến mức nhanh chóng vứt luôn cái cuốc xuống đất, mang theo hai đứa con chạy về nhà.
23 Đích thực mấy năm nay không có ở riêng, Dương thị và Triệu lão tam không biết đã lén lút vơ vét bao nhiêu tiền trong nhà rồi, số tiền kia đều bị Dương thị đem đi giấu chỉ chờ đến lúc ở riêng mới dám lấy ra cho nhà mình dùng!
Vốn là cả một đại gia đình cùng chung sống với nhau, mọi người kiếm được bao nhiêu tiền đều thống nhất giao cho Phương thị cất giữ, sau đó Phương thị sẽ thu xếp mọi chi tiêu ăn mặc hằng ngày cho cả đại gia đình chẳng hạn, ngày qua ngày đều sống rất tốt.
24 Cơm trưa bởi vì có phần tạ lễ Bùi Tử Quân đưa đến mà trở nên phong phú hơn.
Phương thị nghĩ, nhà người ta đưa phần tạ lễ long trọng như vậy thì nhà mình cũng phải có chút hào phóng chứ, vì thế đem toàn bộ những đồ có thể ăn được làm thành món ăn, mấy món chính có nhiều kiểu hoa văn đều để cho Bùi Tử Quân hưởng dụng, mặc khác miếng thịt heo dư kia được Phương thị rửa sạch hết tạp chất chỉ chờ làm thịt khô thôi.
25 Bùi Tử Quân sau khi rời đi, Phương thị liền làm chủ đem những lễ vật Bùi gia đưa đến bố trí ổn thỏa lại.
Một ít thịt ba chỉ lúc trưa dùng làm đồ ăn còn dư đều làm thành thịt khô hết, mặc khác Phương thị nói hai túi gạo kia mấy ngày tới mọi người không được động đến, giữ lại chờ đến tháng giêng mới được ăn, cả gia đình đối với việc này không ai có ý kiến gì hết.
26 Trải qua náo loạn lần trước trước, mỗi ngày Dương thị đều đem chuyện túi bạc kia nói ra, căn bản còn chưa xác định được trong đó có năm mươi lượng bạc hay không, sau lại biến thành nhiều hơn năm mươi lượng bạc trắng!
Nàng ta không chỉ ở nhà nói, mà mỗi ngày còn đi ra ngoài nói nữa chứ, đem tình trạng của Triệu gia trước mắt cường điệu hóa lên, muốn có bao nhiêu khoa trương liền có bấy nhiêu, thậm chí còn châm chọc nhị lão Triệu gia, nói bọn họ có mệnh hưởng phúc, hiện giờ ở trong nhà toàn ăn nhân sâm tổ yến! (J: edit đến đoạn này muốn tức điên luôn)
Bùi Tử Quân đã hai lần đến Triệu gia, vốn làm cho không ít người thôn thay đổi cách nhìn về gia đình họ, trước kia vì chuyện của Lã thị mà tất cả thôn dân đều xem thường Triệu Tín Lương, bây giờ khắp nơi trong thôn đều sôi nổi bàn tán xôn xao cả lên, nào là nói gia đình bọn họ thật tốt, lời nói mơ hồ lộ ra chút hương vị nịnh bợ.
27 Phương thị thấy thế, thiếu chút nữa xì một tiếng bật cười, nhưng ngại thể diện, kìm nén ngạc nhiên trong lòng, rồi ôm lấy cháu gái dụ dỗ, ngẩng đầu lên nhìn Trương mụ mụ nở nụ cười:”Bà cũng nhìn thấy rồi đó? Lão đại nhà chúng ta hiện tại chưa muốn lấy vợ, cháu gái ta đã có mình ta mỗi ngày chiếu cố là đủ rồi, bà cũng đã nghe thấy rồi đấy, cháu gái ta cũng không cần kế mẫu, ta thật không có biện pháp nào à?
“Ai ôi, trong vòng mười dặm tám thôn, ai mà không biết tẩu đau là thương yêu trẻ con.
28 Chớp mắt một cái đã đến tháng mười một mang theo tiết trời giá rét, vào thời điểm tháng mười cả Triệu gia vì lời đồn đãi mà phải vượt qua thế công của những người đến mai mối.
29 Phương thị cảm kích liền đối với Trương quả phụ nói vài câu cảm ơn, lại thành tâm mời Trương quả phụ ở lại ăn cơm, chỉ có điều Trương quả phụ hết sức căng thẳng mà cự tuyệt, nói là việc hôm nay nàng ấy làm không tính là gì hết.
30 *Không có chuyện gì lại đi nịnh bợ
Trương quả phụ kêu một hồi lâu, thân thể cũng cứng ngắc lại từ lâu vì lạnh, đợi đến lúc nàng ta run cầm cập muốn chửi ầm lên thì phía sau truyền đến bước chân người đến, nhìn kỹ lại, đó không phải là ai khác mà chính là người nhà Triệu gia.
31 Edit: Ngọc Như Hồ
Beta 1: J
——-
Đợt tuyết đầu tiên rơi liên tục ba ngày mới tan hết, trời càng lạnh hơn, đợt tuyết sau là vào ngày hai mươi tháng mười một cũng nhanh đến, so với đợt trước còn lớn hơn, mạnh hơn nữa.
32 “Không phải là thuốc bổ đắt tiền thôi sao, có nhất thiết phải dặn đi dặn lại như vậy không? Được rồi, ta sẽ cẩn thận uống cho hết, một giọt thuốc cũng không còn!” Dương thị cũng lười so đo với Triệu Tương Nghi,vào giờ phút này nàng ta ngửi thấy mùi hương từ bát thuốc bổ bay ra, nuốt nước miếng trong miệng chẳng biết tiết ra bao nhiêu.
33 Edit:Ngọc Như Hồ
Beta 1: J
Sau khi chuyện Dương thị giả bệnh bị vạch trần, thái độ của cả nhà đối với Tam phòng là khinh bỉ, vì thế, hai người Dương thị và Triệu lão Tam làm việc nhà không ít, muốn lười một chút cũng bị Phương thị quản lý chặt chẽ.
34 * Cùng nhau tính kế
Trương quả phụ ngồi tại chỗ, nhìn Dương thị một chút, sau đó suy nghĩ một hồi, giống như đã hạ quyết tâm, từ trong lòng mình lấy ra một cái túi đồ (J: mùi âm mưu nham hiểm à)
Dương thị định thần nhìn lại, thứ đồ đó dùng một cái giấy vàng gói kỹ, đại khái lớn bằng ngón tay cái, là một cái bao nho nhỏ, chẳng biết dùng để làm chi nữa.
35 Edit: Ngọc Như Hồ
Beta 1: J
* Âm soa dương thác: trời xui đất khiến
Hôm nay, Lý thị làm cơm tối, mấy ngày qua là do phòng bếp không đủ ấm áp nên thức ăn đều được đem riêng đến từng phòng.
36 Nhìn thấy cả đại gia đình kêu gào một đoàn, hỗn loạn, Dương thị há miệng run rẩy, vội vàng vịn cửa đứng dậy chạy ra ngoài, lảo đảo chạy ra khỏi bắc phòng, ngã nghiêng ngã ngửa đi đến gốc đào tìm Trương quả phụ.
37 Edit: Bánh Bao Nâu
Beta 1; Q tiểu thư * cầm quạt*
Chóng mặt quá……. .
Cảm thấy toàn bộ thế giới đều thoáng qua.
Ngực giống như bị cái gì đè ép, cả người vô lực, không thể động đậy được.
38 Edit: Q
Beta 1: J
“Tỉnh! Con bé tỉnh rồi!” Lúc trời rạng sáng, trong một y quán nhỏ ở trấn Thanh Hà, bỗng nhiên truyền đến âm thanh ngạc nhiên, vui mừng qua đi, nhưng vẫn nghe thấy giọng nói hỗn tạp, còn có kèm theo mấy tiếng khóc.
39 Edit: Điệp Ngữ sư tỷ
Beta 1: J
” Không phải là ta, thật đó, không phải là do ta làm đâu! Ta trong sạch mà! Là nhị tẩu, cơm là do nhị tẩu nấu!” Dương thị thấy Triệu Tín Lương đem nghi ngờ quay sang mình, tâm hoảng sợ, ấp úng hơn, cũng không quên kéo theo Lý thị.
40 J: Mấy chị toàn nhận edit 1 c rồi trốn không à, buồn thiệt nha
Q: Ai rãnh đâu mà giúp mi, mấy ss chuẩn bị thi mà
Edit: ss Linh Phù
Beta: Q và J ( nửa trên nửa dưới)
Thời gian trôi qua, xoay một cái đã đến tháng mười hai, tháng cuối cùng của năm, một nhà Triệu gia không có chút sinh khí mà vắng vẻ.