321 Trên tay Tiền Đóa Đóa đang cầm một đồ vật – di động. Hai người Vu Giai và Hoa Nhược Vũ ngồi bên cạnh nhìn, vẻ mặt vô cùng hâm mộ. Chu Tiểu Vân nhìn lại, chiếc di động mà Tiền Đóa Đóa cầm trên tay của hãng Nokia.
322 Liêu Thanh Thanh hạnh phúc soi gương, Hoa Nhược Vũ đứng cạnh vô cùng hâm mộ. Vu Giai khẳng khái nói: “Nhược Vũ, đến đây, tớ cũng trang điểm lại cho cậu.
323 Tâm tình Chu Tiểu Vân rất tốt. Bởi vì cô nhận được học bổng loại 1. Thành tích thi cuối kỳ được thông báo sớm, Chu Tiểu Vân đạt điểm cao nhất tất cả các môn, tổng điểm đứng đầu toàn hệ.
324 Tưởng Tiêu Đan thừa dịp Doãn Dao nói chuyện cùng Vu Giai, len lén nhổ rượu trong miệng ra khăn tay, sau đó nháy mắt với Chu Tiểu Vân. Chu Tiểu Vân cười khúc khích, Tưởng Tiêu Đan thật lắm trò, tưởng cô ấy có tửu lượng rất tốt nên dám uống liền một hơi như vậy, không ngờ chỉ dùng mưu mẹo!Có Tưởng Tiêu Đan mở đầu, các nữ sinh khác bắt đầu muốn thử.
325 Lý Thiên Vũ đợi nửa ngày mới gặp Chu Tiểu Vân, trong lòng vui vẻ chạy vội tới. Chưa kịp nói chuyện anh đã bị một đám nữ sinh vậy quanh. “Anh đẹp zai, cậu tới tìm Tiểu Vân hử?” Liêu Thanh Thanh nói.
326 Vì uống rượu nên tinh thần Chu Tiểu Vân rất thoải mái, số câu nói với Lý Thiên Vũ hôm nay còn nhiều hơn ba tháng trước cộng lại. Lý Thiên Vũ đương nhiên vô cùng nguyện ý tán gẫu với Chu Tiểu Vân như vậy, nói cả đêm cũng không sao.
327 Sáng sớm, Chu Tiểu Vân đã thức dậy. Đêm qua trằn trọc mãi, không biết đến mấy giờ mới ngủ, tới sáu giờ cô đã tỉnh, dứt khoát rời giường không nằm nữa.
328 Tới nơi Lưu Lộ ở, không ngờ không gặp được. Các nữ sinh cùng ký túc xá nói: “Sáng sớm nay Lưu Lộ đã xuống phòng y tế truyền nước rồi, hai người đến đó chắc có thể tìm được cậu ấy.
329 Đến trường học trời đã dần tối. Lý Thiên Vũ lưu luyến không rời trở về, anh rất muốn tiếp tục ở lại, chỉ là, quen biết nhiều năm anh hiểu Chu Tiểu vân rất rõ.
330 “301 Chu Tiểu Vân, có điện thoại!”Chu Tiểu Vân nghe được tiếng la vội vội vàng vàng xuống lầu, nghĩ thầm đã trễ thế này gần chín giờ là ai gọi điện ình nhỉ?Vừa cầm lấy điện thoại, đã nghe thấy giọng nói hưng phấn của Đại Bảo: “Đại Nha, báo cho em biết một tin tốt.
331 Từ xa Đại Bảo nhìn thấy bóng dáng cao gầy quen thuộc đứng ở cổng trường kia, trong lòng nhất thời nóng lên. Bước chân không tự chủ được đạp càng nhanh hơn.
332 Đại Bảo thừa dịp được nghỉ mấy ngày về nhà thăm ông bà. Tiền Đóa Đóa ở trong ký túc xá quấn quít lấy Chu Tiểu Vân hỏi: “Tiểu Vân, em mau nói cho chị biết, anh của em có ấn tượng như thế nào về chị hả?”Nhìn vẻ mặt chờ mong của Tiền Đóa Đóa, Chu Tiểu Vân thật sự không đành lòng cho cô ấy tắm nước lạnh, đành phải hàm hồ nói: “Cũng không tệ lắm.
333 Một ngày nọ, đang ngủ trưa Chu Tiểu Vân nghe thấy Nhị Nha ở bên ngoài lớn tiếng gọi: “Chị, có người gửi thư cho chị này!”Bị đánh thức Chu Tiểu Vân không tình nguyện mở mắt: “Ai gửi thế nhỉ?” Kỳ quái, nghỉ hè ở nhà ai sẽ viết thư ình, chẳng lẽ là bạn học đại học?Nhị Nha cười hì hì đưa thư cho Chu Tiểu Vân: “Bên trên không có tên, em đoán là con trai nhá.
334 Đến bến xe, hai người chuẩn bị tìm một chỗ ăn cơm trước. Ngồi xe mấy tiếng đồng hồ, ăn sang sớm đã tiêu hóa hết, bụng lép kẹp. Vừa mới xuống xe, hai người nghe thấy tiếng Lý Thiên Vũ gọi: “Lưu Lộ, Tiểu Vân!”Chu Tiểu Vân quay lại, Lý Thiên Vũ đang cách đó không xa vẫy tay với họ!Lý Thiên Vũ thở hổn hển chạy tới: “Tớ chờ hai người đã nửa ngày, hơn mười giờ tớ đã đến bến xe rồi.
335 Buổi tối ăn cơm Tưởng Tiêu Đan đi theo Chu Tiểu Vân. Dương Phàm và Lý Thiên Vũ uống rượu cậu một chén tớ một chén, hai cô gái cũng uống một chút. Đều là nam nữ trẻ tuổi, ở cùng một chỗ rất dễ hòa mình.
336 Chờ đến khi sinh viên năm nhất khai giảng, Chu Tiểu Vân mới nhận ra mình đã là sinh viên năm hai. Thời gian trôi qua quá nhanh, thi lên đại học dường như mới là chuyện ngày hôm qua, đảo mắt lại đến một năm học mới rồi.
337 Tưởng Tiêu Đan là chủ lực của đội tuyển nữ hệ tiếng Trung sắp tham gia giải thi đấu bóng rổ hữu nghị của trường, mỗi ngày bận tập luyện ở sân bóng rổ không thấy bóng dáng.
338 Buổi chiều thứ sáu hết giờ học, Dương Phàm ra cổng trường học chờ Lý Thiên Vũ. Đợi hơn nửa giờ mới thấy Lý Thiên Vũ đạp xe đạp đến, Dương Phàm trách: “Sao giờ mới đến hả? Tớ chờ cậu lâu quá rồi.
339 Chu Tiểu Vân liếc nhìn Lý Thiên Vũ đang dõng dạc nói, nhận ra khuôn mặt cậu ta hồng hào biểu lộ sự phấn khởi, làm gì có chút mệt mỏi nào. Lý Thiên Vũ ngoại trừ việc học còn làm thêm hai công việc, làm thêm giờ ở trường không thể bỏ được, lại có thời gian đi dạy thêm.
340 Từ đó về sau, số lần “Tình cờ gặp” Dương Phàm càng nhiều hơn. Có lúc là trên đường đi học về, có lúc là đi căng tin, có lúc ở trên sân bóng rổ. Chu Tiểu Vân bắt đầu hoài nghi phải chăng Dương Phàm cố ý điều tra giờ học và giờ nghỉ của cô và Tưởng Tiêu Đan, số lần tình cờ gặp gỡ nhiều như vậy quá trùng hợp đi!Tính cách Tưởng Tiêu Đan rất qua loa, vì thế không nhận ra Dương Phàm có tình cảm khác thường với mình, xưng huynh gọi đệ với Dương Phàm khiến Chu Tiểu Vân ở bên cạnh nhìn mà thầm buồn cười.