21 Từ sau sự kiện tai nạn cùng việc chuyển nhà chóng vánh, tác giả rất ngoan ngoãn nằm yên ở nhà gõ bàn phím, còn mọi việc đều đổ qua cho nam nhân sắp xếp.
22 Tác giả khó chịu trở mình, kéo chăn qua đầu mặc kệ tiếng điện thoại rung lên.
Một lúc sau thì tiếng chuông dừng lại. Nữ nhân thở dài thoải mái khi thấy bầu không khi xung quanh bỗng nhiên im ắng vô cùng, vươn tay kéo thêm vài cái gối vào người.
23 Tác giả rùng mình, sợ hãi lui vào một góc phòng mặt kệ cho tin tức trên báo đài đang từ từ phanh phui sự việc bắt cóc khi xưa, cả chuyện của gia đình.
24 Không biết vì một lý do thần kì nào đó, tác giả từ sáng sớm đã tỉnh dậy. Nhưng là sáng hôm sau của hôm sau.
Tỉnh táo nhìn quanh phòng nhưng lại không thấy ai, vươn tay nhấn chuông đầu giường gọi người vào thì lại thấy nam nhân nhà mình xuất hiện.
25 “Hoa thật đẹp đúng không??”
Nữ nhân mỉm cười nhìn sang người bên cạnh đôi mắt vẫn nhắm lịm, làn da tái nhợt, đang thở bằng oxi và cánh tay toàn kim tiêm truyền dịch.
26 Tại nhà của nam chính
“Hai con hằng lằng con hùa nhau cắn nhau dứt đuôi con chim non trên cành cây tập hế dục buổi sáng một hai ba là cây nến vàng, mẹ là cây nến xanh, con là cây nến hồng ba ngọn nếu lung linh la là lá la la đốt luôn một căn nhà ”_bé con vui vẻ ngâm nga, hai chân múp míp đong đưa,lắc lư đầu nhỏ theo bài hát của mình, chọc thẳng nĩa vào phần bánh, tác giả ngồi bên cạnh thì đang xám mặt, miệng hơi co giật
“Bé ngoan, học bài hát từ ai?”
“Có một chú, một chú ở bệnh viên ấy, chú cầm cây ấy, nhưng chú ấy đi rồi”_ vừa nhắc đến đây bé con lại bũi môi tỏ vẽ buồn bã, rồi bỗng nhiên gương mặt mủm mỉm kia bừng sáng, mắt tròn chớp chớp, môi đỏ chu chu_”Nhưng, nhưng hôm trước con vừa thấy chú ấy đó”
Tác giả liền chưng ra bộ mặt không thể tin nổi_[Tên mafia kia rốt cục có cái gì tốt không vậy??]
Được rồi,dù sau cũng cách nhau hai mươi năm ánh sáng,tác giả không thể nào coi thằng nhóc là em mới nhận của mình được.
27 (Các người đừng kiến nghị, cũng đừng thắc mắc tại sao chương vừa rồi chưa viết hết một ngày của nữ nhân mà đã cắt. Thật sự là do tôi diếm cho chương sau đó mấy.
28 Lúc cô đưa chị mình về đến nhà thì người bên cạnh đã ngủ đến mê mệt, trán thì đầy mồ hôi,chạm tới thì lại nóng ran.
Xe vừa đậu thì liền mở cửa, chạy qua cửa phó láy, mở ra dây an toàn rồi kéo chị gái lên lưng mình, cõng vào nhà_”Gọi bác sĩ, chỉ cần đừng liên quan tới bác sĩ Minh, đừng cho anh hai vào, nếu không chết cả đám”
Mọi người trong nhà có mặt tại phòng khách nghe cô nói vậy liền từ thong thả thì liền chuyển sang vội vàng theo một trật tự đáng ngạc nhiên.
29 Người ta nói, mùa xuân là mùa của cây của hoa, của chim của chóc
(Ơ, xin lỗi, câu này tôi nói có vẻ nó có chút thô bỉ nhỉ. Để chỉnh lại. Dù sau thì thể loại cũng đã ghi chữ bựa, à lại nhầm, là hài hước mới đúng.
30 (Tôi thật sự rất đau lòng, cực kì, cực kì đau lòng. Truyện hài mà mấy người. Tôi cũng muốn kéo dài sự đau đớn, nhứt cmn nhói để câu view. . . Mà thôi, văn dù ngược đọc vẫn hài thì mới gọi là đỉnh của đỉnh!!)
Tiếp nối câu chuyện bể bơi "đẫm máu và nước mắt" của chương ba mươi.
31 “Này, sopha là của tớ, cậu có lăn xuống đất nhanh không thì bảo?”_nữ nhân một bên ôm gối vào lòng, chỉ tay xuống sàn nhà lạnh lẽo, ra hiệu đuổi bạn mình xuống
“Không! Tôi là khách, tôi có quyền”
“Quyền cái beep ấy, mau xuống không thì bảo hả!!!”
“Lại văng bậy nữa”
“Thì sao, chỉ cần đạt được mục đích thì chuyện gì mà không thể chứ?”
“Thế tớ vẫn không xuống thì cậu định làm gì tiếp đây”
“Nhất định không xuống”_nữ nhân trừng mắt nhìn cô bạn bác sĩ vẫn ngang nhiên nằm đó, thậm chí cũng lười nhìn đến nữ chính cô
“Không”
“Được thôi”
Cô bạn bác sĩ nhướn mày nhìn nữ chính kiên quyết ôm gối, xoay người đi mất.
32 Cuốn nhật kí này đã được viết rất nhiều vậy mà bản thân vẫn chưa giới thiệu rõ.
Được rồi, hôm nay làm một chương lảm nhảm không chịu nổi đi.
Xin chào, sau đây tôi sẽ giới thiệu cho các bạn biết về sơ đồ chung của gia đình tôi.
33 Tôi cảm thấy bản thân nên viết tiếp và viết nhanh nhanh một chút để phòng cho bộ nhớ ngắn hạn không giữ nổi cơn sóng lớn đang dâng trào bên trong này.
34 [Gió nha, sao lại có gió?? Phòng mình có lắp mái trần sao?? Vừa có sửa chữa gì sao?? Nhưng cái thể loại gió gì mà tạt thẳng vào mặt như vầy?? Ai đó để quạt gió trước mặt tôi sao?? Ôn thần nào thế hả?? Lạnh nữa, sao lại lạnh như vậy?? Mình trở về với cái bệnh viên tâm thần kia rồi sao?? Sao vừa có cảm giác vừa mát vừa lạnh y như bị treo lên cây như vầy?? Máu.
35 Sáng sớm ra, nữ chính đã mơ màng tỉnh dậy, theo thói quen mắt nhắm mắt mở đưa tay dò đường đi tìm phòng vệ sinh. Chỉ là lúc bước qua cửa chính của nhà di động, tình cờ nhìn ra ngoài liền thấy được hai người bạn cùng ba tên nam nhân kia đang nhăn nhó mặt mày vì chuyện gì đó.
36 Sáng sớm ra, nữ chính đã mơ màng tỉnh dậy, theo thói quen mắt nhắm mắt mở đưa tay dò đường đi tìm phòng vệ sinh. Chỉ là lúc bước qua cửa chính của nhà di động, tình cờ nhìn ra ngoài liền thấy được hai người bạn cùng ba tên nam nhân kia đang nhăn nhó mặt mày vì chuyện gì đó.
37 P/s : Đáng lẽ không nên có chương này vì luật truyện này của tôi vốn không cho phép. Mà thôi. Tính chữ mà haha. Dư hẳn một chương cơ đấy!!!
Xem như này là chương tự truyện hoặc nhật kí cũng như tất cả xảm xúc của tôi khi viết một câu chuyện đi à thêm mấy cảm xúc khác nữa chứ.
38 “Nói gì thì nói, tớ vẫn thấy chúng ta thiếu thứ gì đó!! Có cảm giác rất không đúng”_Hiểu Mai ngồi đó tựa vào lưng của Minh Quỳnh tay bức bức cỏ, mắt nhìn đến anh xã đang lúi húi thu xếp đồ đạc bên kia
“Tớ cũng thấy thiếu nhưng thừa biết là có một người thấy đủ”_Minh Quỳnh thanh điệu rất nhẹ nhàng, dễ nghe vô cùng
“Hả??”
“Kìa”
Hiểu Mai liền chống tay xuống cỏ, quay lại nhìn theo hướng của Minh Quỳnh thì thấy nam chính của nữ chính đang đứng đó, trong tay cầm ấm nước đăm đăm nhìn mãi về một hướng.
39 (Các người nghĩ nữ chính cùng nam chính sẽ lại hòa thuận như xưa sao?? Ừm, cũng có thể lắm chứ haha)
Nữ nhân im lìm chìm nữa mặt xuống bên dưới mặt biển bên trong chiếc phao, dùng đôi mắt to tròn của mình ngước lên nhìn tấm phản trước mặt
"Nói tôi nghe,em tại sao lại giận dỗi?"_nam nhân cao lớn đứng ngược nắng vẻ mặt biểu thị rõ ràng sự tức giận nhìn xuống mễ trùng mình nuôi bao năm hiện tại đang có dấu hiện muốn tạo phản kia
Nữ chính nghe được liền chau mày, mũi hít khí miệng bắt đầu thổi bọt bóng trồi lên mặt biển, sau đó quay mặt đi chỗ khác
Nam nhân bực mình liền vươn tay ngũ trảo nắm cố định đầu nữ nhân, xoay trở lại đối mặt với mình_"Đừng chọc tôi"
Nữ nhân nghe được, mắt không biết vì nước biển hay vì muốn khóc mà bắt đầu đỏ lên, sao đó bỗng nhiên đứng vùng dậy khiến nước văng ra, hai tay ôm chặt phao, hướng về phía nam nhân, lấy can đảm_"Vậy thì bỏ đi!"
Sau đó nhanh chóng xoay người ôm phao chạy đi.
40 "Chị đang làm gì vậy?"_Minh Thanh đặt xuống giấy tờ lên bàn tổng giám đốc, xoay người đến tủ lạnh nhỏ trong phòng, gồi xổm xuống, cứ như vậy ngây ngốc nhìn tủ lạnh không biết rốt cục nên lấy ra thứ gì.
Thể loại: Huyền Huyễn, Dị Giới, Ngôn Tình, Trọng Sinh
Số chương: 13