101 Đối với tính toán của Chu Bắc Sinh, nếu là trước kia, người Chu gia sẽ sợ hãi, thay nhau thuyết phục hắn buông tha, nhưng giờ thì khác, Chu Bắc Sinh lâm vào đê mê đã tỉnh lại, mà phương thức thức tỉnh tương đối hợp lý, người nhà đương nhiên vui mừng.
102 Đối với chuyện đệ đệ tham dự kinh doanh cửa hàng, Chu Nam Sinh rất ủng hộ. Hắn chia sẻ với Đường Hà, biểu hiện của đệ đệ làm người ta tán thưởng, “Đệ ấy thân phận tú tài, hay ra ngoài xã giao, thương nhân hỏi đệ ấy rất nhiều vấn đề, ta cho rằng đệ ấy không chịu nổi việc bị hỏi thăm sự thật không thể đi thi, kết quả không có, xem ra tâm tình đệ ấy chuyển biến tốt đẹp rồi,” huynh trưởng giọng vui mừng, “Thương nhân thích giao thiệp với đệ ấy, vì vậy để cho nhà ta vài mối làm ăn.
103 Đường Hà phát hiện thời gian Chu Nam Sinh ở nhà nhiều hơn, muốn ở cạnh tiểu nữ nhi nhiều hơn. Khi nàng nấu bột hoặc giặt tã cho nữ nhi, hắn chịu trách nhiệm chọc cười nữ nhi.
104 Chu lão gia tử gần bảy mươi tuổi, thời này đã coi như thọ. Lão gia tử chưa từng bệnh nặng, nhưng ốm vặt cũng thường xuyên. Lần trước ba huynh đệ Chu gia bị bỏ tù, lão nhân đau khổ, sa sút tinh thần rất nhiều, sức khỏe theo đó mà sa sút, chân tay mất tinh hoạt, cuối cùng bị liệt.
105 Lúc trước, huynh đệ Chu gia túc trực bên linh cữu Chu lão gia tử, nửa đêm yên tĩnh, họ bình tĩnh nhớ lại cuộc sống khi còn nhỏ hầu hạ dưới gối tổ phụ.
106 Chu Nam Sinh phá bức tường giữa phòng chứa củi và phòng bếp, sắp đặt bếp nấu, thùng nước, khuôn mẫu và một số vật khác, phu thê hai người chính thức khởi công.
107 Hết hạ vào thu, có thật nhiều ngày lễ, lễ ngày mười bốn tháng bảy, rằm tháng tám, tết trùng cửu mùng chín tháng chín, các thôn ở bổn thành rất coi trọng lễ tiết, các loại phiền khổ trong sinh hoạt, đều viết ra để lạy tế, ăn mừng.
108 Hai người Chu Nam Sinh làm cây nến là loại tương đối đơn giản, thân cây nến là mấy tầng màu trắng, phía vỏ ngoài là một lớp màu đỏ. Đường Hà nhớ mang máng cây nến dùng để lạy tế đời sau, thường dùng màu vàng kim viết thành chữ ‘như ý cát tường’, ‘tiền vào như nước’.
109 Chu Nam Sinh đi một vòng các cửa hàng nến trong thành, nhưng không thuận lợi như hắn dự đoán. Hắn làm ở cửa hàng mấy năm, các chủ cửa hàng ít nhiều cũng có giao tình với hắn, nghe ý hắn xong, thái độ coi như thân thiện, tỏ ra hứng thú với ấn chữ, nhưng vừa nghe giá tiền đắt hơn với cây nến thường, mỗi người đều từ chối khéo, nói cửa hàng bọn họ làm ăn nhỏ, không quá thịnh vượng, lúc trước đã định ra các hộ quen thuộc trữ hàng.
110 Đường Hà ở nhà nghĩ đến việc thuê nhân công. Nàng đã hỏi Thất bá nương, lúc trước nhà bà thuê người giúp đỡ, là các đại nương, đại thẩm trong thôn, trong tộc, vừa quen làm việc, tính tình vui vẻ, mọi người tay làm không ngừng, ngoài miệng ha ha nói đùa mấy câu, công việc khô khan tái diễn mà không lộ vẻ khó khăn.
111 Chuyện tiền vốn, nếu mượn người khác, cho dù là mượn cha mẹ mình, cũng phải làm ra chút thành tích, làm ăn có chút tiến triển, phải cho thấy mượn có hi vọng mới dám mở miệng.
112 Phu thê Chu Nam Sinh đối với việc làm một ngàn bảy trăm cây nến, vừa mừng vừa lo. Vui vì có đơn đặt hàng thì có lời, lo chính là đơn đặt hàng gia tăng mà nhân công và tiền vốn không có.
113 Đường Hà để Chu Nam Sinh ra ngoài, không cần ở nhà, để hắn trực tiếp lên huyện, đi theo các cửa hàng bán nến, đẩy mạnh tiêu thụ. “Các cửa hàng bán nến lâu đời căn bản đều có người cung hàng quen biết, chính là ta phí sức đẩy mạnh tiêu thụ, không nhất định sẽ tốt.
114 Sau khi Chu Nam Sinh và Đường Hà thương nghị xong, ngày hôm sau, hắn mang theo hành lý và hai trăm cây nến ấn chữ, chạy tới huyện bên. Khi hắn đến nơi này, sắc trời đã tối đen, hắn tìm một khách điếm nhỏ.
115 Trước đây Chu Nam Sinh đã hiểu rõ, thương nhân huyện khác so với Quế huyện phát đạt hơn, thị trường bổn địa thành thục, có khuôn phép hơn. Thương nhân có dự kiến trước làm cho thị trường có trật tự hơn, trải qua thời gian dài tìm kiếm, họ đã thành lập thương hội từ những mô hình rời rạc.
116 Một ngày kia, Chu Nam Sinh cố ý đến cửa hàng Vương gia, một ngàn năm trăm cây nến như hắn dự đoán, bán được rất tốt. Tình hình Vương lão bản chú ý tới, các cửa hàng bán nến khác cũng chú ý tới.
117 Mùng tám tháng giêng, tỷ đệ Chu Tâm Ái theo Từ thị về nhà mẹ đẻ. Sau khi trở về, bọn chúng quơ tay múa chân, đi theo Đường Hà miêu tả vườn rau Từ gia thôn, “Rất nhiều mầm đậu hà lan, ruộng trải rộng bát ngát, không thấy điểm cuối.
Thể loại: Dị Giới, Xuyên Không, Ngôn Tình
Số chương: 50