141 Tăng Thụy Tường và Thẩm thị trở về nhà, Tăng Thụy Tường kéo tay Thẩm thị nói: "Thật xin lỗi, mỗi lần đi lão phòng đều không thoải mái, về sau không có việc gì thì ngươi ít đến đấy, mấy năm nay thật đúng là ủy khuất cho ngươi rồi, tuy rằng con không được nói gì về nương, nhưng ta thấy nương càng lớn tuổi càng cố chấp, không phân rõ phải trái, cha ta thì tốt hơn mấy năm trước một chút.
142 Tử Lộc vừa vào cửa, liền nói Tử Tình mở cửa: "Trời quỷ quái này, còn chưa vào tháng năm, mà sao nóng bức như thế, một thời gian dài chưa mưa một hột rồi.
143 Thời tiết càng ngày càng nóng, trong lòng Tử Tình cũng càng ngày càng phiền chán, việc vặt lại nhiều, hầu như chỉ có một mình nàng, lo không biết Tử Phúc ở bên ngoài ra sao, lo Lâm Khang Bình buôn bán có thuận lợi không, lo Tử Lộc thi thế nào, lo địa tô năm nay chó thu được không.
144 Thời gian đoàn tụ nhoáng lên một cái đã qua, tháng bảy, Tử Thọ cùng Tử Hỉ đi huyện học, Tử Lộc muốn đến Châu học, vì đi trễ hơn cho nên tự ở nhà đọc sách, mỗi ngày đều ngồi thật lâu ở thư phòng, đến buổi trưa mới cùng Tử Tình ra sau núi dạo chơi, vì Tử Tình mãnh liệt lôi kéo nên hắn mới đi.
145 Sáng hôm sau, ăn qua điểm tâm, lão gia tử dẫn Tăng Thụy Tường và Tử Phúc đi ra cửa, đến từ đường cúng tổ tiên, sau đó mới lên ngựa đón dâu, khi đi, Tử Lộc đốt một dây pháo.
146 Ngày kế, Tử Phúc lại mặt (phong tục về nhà mẹ đẻ sau 3 ngày cưới) xong, Tử Lộc cũng đi châu học. Tử Tình nhớ tới gia đình kia, cầm chút rau xanh muốn đi qua nhìn, nói với Thẩm thị, có Lâm Khang Bình đi cùng nên Thẩm thị không soi mói gì, chỉ dặn một câu, "Đi sớm về sớm.
147 Sau khi ăn xong, Lâm Khang Bình kéo Tử Tình dạo núi tiêu cơm, Tử Tình không ngờ hắn mới trở về hai ngày đã muốn đi, trong lòng rầu rĩ, "Tình nhi, ta không thể không đi được, ta đáp ứng ngươi, nhất định sẽ sớm về cùng ngươi mừng năm mới.
148 Hôm nay, Tử Tình cùng Tử Phúc mới từ chanh viên về nhà, thấy Tam bà bà ra ngoài, Tử Tình chào hỏi, tiễn khách nhân, nhanh tiến lên hỏi Thẩm thị, mới biết Tam bà bà tới là muốn làm mai cho Tử Lộc.
149 Ngày mồng tám tháng chạp qua đi, sắp đến lễ kết hôn của Đại Mao, Tăng Thụy Tường thương lượng cùng Thẩm thị, tự hắn đi là được, ăn xong bữa cơm rồi về nhà.
150 Lâm Khang Bình về nhà vào hai mươi tháng chạp, lại dẫn theo một xe quà tặng, Tử Tình được mang đôi tram bươm bướm đậu nhành lan vàng, làm mê mắt Điền thị, giờ khắc này, bà rốt cục thừa nhận Lâm Khang Bình mạnh hơn Đại Mao không chỉ một chút.
151 Tăng Thụy Tường nói muốn mở một hội nghị gia đình, bọn Tử Phúc đều không hiểu, đây chính là việc chưa có bao giờ, Lâm Khang Bình định rời đi, bị Tăng Thụy Tường giữ lại, cả nhà vào phòng, Tăng Thụy Tường nhìn mọi người, nói: "Từ lúc ở riêng, chúng ta càng ngày càng tốt lên, ta cùng nương các ngươi trải qua mấy năm nay, hiểu ra một đạo lý, đó là người thân sau khi thành thân, đều có tính toán riêng mình, càng ở riêng sớm càng có lợi cho con cái.
152 Sáng hôm sau, Tăng Thụy Tường dẫn Tử Phúc cùng Lâm Khang Bình ra ngoài, đến lão phòng trước, quả nhiên, lão gia tử nghe tin Tử Phúc ở riêng, mắng: "Nào có chuyện vừa thành thân đã đuổi đứa nhỏ ra ngoài hả? Ngươi làm như vậy khiến Tử Phúc nghĩ thế nào, khiến tân nàng dâu nghĩ thế nào? Nghe ta khuyên một câu thôi, muốn ở riêng thì cũng chờ Tử Hỉ thành thân xong hẵng nói.
153 Năm nay là năm nhuận, nhuận tháng tư, lạnh hơn năm ngoái, nụ hoa đào chưa mọc, số cây giống Tử Tình đào tạo cũng chậm lớn, ướt mình dưới sương, Tử Tình đành tìm chút hộp gỗ bỏ đất và, đem dưa hấu đã ngâm nước ấm vùi vào trong đất, lại đặt một chậu than ở bên cạnh, ban ngày có nắng thì bưng hộp gỗ ra, qua hai mươi ngày, không ngờ hiệu quả còn hơn trồng ở bên ngoài, có thể trồng rồi.
154 Tử Tình vừa mới đem mọi chuyện an bày xong, lão gia tử cùng Điền thị đi lại, thấy Tăng Thụy Tường và Thẩm thị không ở nhà, Điền thị vừa vào đã hỏi Tử Tình: "Không phải ta đã nói à, tìm cho bọn Tam Mao bọn họ chút chuyện làm, lời nói của ta không hữu hiệu phải không? Có sẵn người thì không mướn, lại mướn người ngoài.
155 Thẩm thị dẫn hai người một lớn một nhỏ tiến vào, Tử Tình nhìn kỹ, thì ra là Tử Bình đã vài năm không gặp, bên cạnh chắc là con trai của nàng, năm nay cả tuổi mụ cũng được bốn tuổi , bộ dạng rất được, mắt hai mí, lông mi rất dài, có chút cong, tóc tết, quần áo cũ, nhìn không ra màu sắc vốn có, Tử Bình vừa mới hai mươi tuổi, tóc rối bù như rơm, dung một cây trâm gỗ quấn lại, sắc mặt vàng, quần áo cũng cũ kĩ, quần màu đen, làm cho người ta cảm thấy trầm lặng, nói là ba mươi tuổi thì ai cũng tin, Tử Tình quan sát thật kĩ mới nhận ra đây là Tử Bình.
156 Tử Bình vào cửa, thấy Thẩm thị không ở nhà, liền hỏi: "Tử Tình, thím đâu? Tỷ phu ngươi đến đón ta, ta sẽ về nhà nên đến nói một tiếng với thím, tiểu cha còn ở học đường nhỉ.
157 Tử Tình dỗi về phòng, Điền thị tức giận muốn đuổi theo, lão gia tử giữ bàlại, "Ngươi kéo ta làm gì? Ngươi không nghe nàng nói à, đây là lời của một cháu gái à? Nàng nghĩ nàng là ai? Cha mẹ nàng cũng chưa dám mở miệng nói với ta như vậy, phản rồi, lão nhị, còn không đi giáo huấn nàng đi, muốn nương ngươi chịu ủy khuất hả?""Nương, Tình nhi nói không sai, nếu lúc trước các ngươi không tính kế nàng, thì sẽ không để Tam Mao ký khế ước kia, rõ ràng biết Tam Mao là kẻ hay ăn lười làm, không chịu được khổ, cái gì cũng làm không xong, các ngươi còn muốn để hắn đi công trường, không phải là muốn không làm mà được hưởng à? May mà Tử Tình sớm nghĩ tới điểm này, bằng không thì giờ sao được, nương, ngươi đừng oán trách Tử Tình, Tử Tình có thể cho Tam Mao một cơ hội là tốt lắm rồi.
158 Chuyện Nhị Mao cũng không ảnh hưởng gì đến bọn Tử Tình, nhưng Tử Tình khi không kiếm được hai lao động làm năm ngày. Thẩm thị thậm chí còn cùng Tử Tình nói, chuyện Nhị Mao, đã sớm đoán trước, đi đêm nhiều có ngày gặp ma.
159 (tái kiến = gặp lại)Mùng tám tháng tám, Tăng Thụy Tường và Thẩm thị đến Tình viên sớm để hỗ trợ, Lâm Khang Bình mời vợ chồng Vương Thiết Sơn đi lại vội vàng mấy ngày, tổng cộng làm mười lăm bàn, chủ yếu là thôn nhân và họ hàng Tăng gia, 2 người cậu của Thẩm gia cũng tới, đương nhiên còn có Thu Ngọc, Lâm Khang Bình vốn không định mời các cô cô, Thu Ngọc ở gần, hơn nữa Chú Vân Giang làm việc ở Tình viên, nàng khẳng định là biết ngày nào tân gia, nên không thể không mời.
160 (15 tuổi là làm lễ trưởng thành cho con gái, gọi là cập kê)Trung thu qua đi, ngày nhoáng một cái đã đến tháng chín, thân thể Hà thị tốt rất nhiều, Thẩm thị vẫn mời bà tới, cẩn thận chăm sóc.