101 Vài ngày sau, Tử Phúc vừa thi xong, đã bảo Tử Tình về nhà, nói tự mình chờ xem bảng là được, còn muốn đi tìm bạn bè hỏi thăm. Tử Tình nghĩ, mình đã đi không ít ngày, nên thu dọn đồ đạc về nhà.
102 Tử Tình thấy trong mắt Văn Tam có đau thương, nghĩ hắn có gia đình như vậy, có rất nhiều điều không thể nói cho người ngoài biết, chỉ có thể tự mình ưu thương.
103 Tử Phúc túm Thẩm thị vào thư phòng, Thẩm thị gặp con thần thần bí bí như vậy, còn cười nói: "Có chuyện gì mà con lại kín đáo thế?""Nương, con có chuyện muốn nói, nương không cần kinh hoảng, có lẽ là tại con nghĩ nhiều, không có thì tốt.
104 Đoan Ngọ nhanh chóng đi qua, Thẩm thị luôn kiểm tra hành lý của Tử Phúc suốt, lại cho Tử Phúc mấy ngân phiếu mười lượng, trên người Tử Tình cũng có 50 lượng, bởi vì có ba gia đình bạn cùng trường đi trước, nên lần này Tăng Thụy Tường sẽ không đưa đến tỉnh thành, chỉ mướn xe ngựa, trải qua bốn năm canh giờ xóc nảy, Tử Tình đã không có hưng trí như lúc đầu, bộ xương tan tác cả.
105 Bọn Tử Tình về nhà thì đã hơn mười giờ đêm, trả tiền, chỉ cho xa phu đến trấn mà ở trọ, Tử Phúc mới kéo chuông cửa trong nhà. Tăng Thụy Tường chạy ra mở cửa, theo sau là Tử Lộc, Tử Thọ, Tử Hỉ, Tử Hỉ mắt buồn ngủ, còn dùng thay dụi mắt, thấy Tử Tình, xông lên ôm lấy đùi Tử Tình: "Tỷ tỷ, tiểu tứ rất nhớ ngươi, sao giờ ngươi mới trở về?"Tử Tình một phen ôm lấy Tử Hỉ, nói: "Tỷ tỷ cũng nhớ ngươi lắm, ở học đường có bướng bỉnh hay không? Phụ thân giảng bài có hiểu không? Có luyện chữ đàng hoàng không hả? Đã trễ thế này mà sao không ngủ? Tỷ tỷ còn mua cho ngươi lễ vật đấy.
106 Tử Tình vừa mở cửa, là lí chính cùng hai vị quan sai đến truyền tin: “Nữ oa à, cha mẹ ngươi ở nhà không? Nhanh đi thông tri cha mẹ ngươi, Tăng Tử Phúc nhà ngươi đậu tú tài.
107 Tử Tình ngẩng đầu, thì ra là Văn Tam cùng Lâm Khang Bình đến, "Hai người các ngươi sao đến đây? Hình như dưa hấu bán xong rồi mà?""Nói cái gì vậy hả? Không muốn chúng ta đến gặp ngươi à, lần trước chúng ta đến thăm ngươi, mới biết ngươi đi tỉnh thành, nên đoán giờ này ngươi cũng trở lại, hôm nay đặc biết tới thăm ngươi.
108 Tử Tình đương nhiên không nghĩ vậy, nàng đang đắm chìm trong vui mừng, định làm lễ vật tặng người, vòng tay được bao nhiêu cái, tốt nhất là mỗi người mỗi cái, Tử Phúc nghe nàng nói hết chuyện này đến chuyện khác, yêu thương xoa xoa đầu nàng.
109 Tiễn bước Tử Phúc, ngày nhanh vào đến tháng tám, thai nhi của Hạ Ngọc ổn định , phải về nhà chồng dưỡng thai, tuy rằng cách ngày sinh còn có mấy tháng, nhưng nếu về nhà càng chậm thì càng không an toàn, ở nhà mẹ đẻ sinh đứa nhỏ là chuyện không thể xảy ra, cho nên nàng dứt khoát về nhà cùng trượng phu cùng ăn tết trung thu.
110 Trung thu đi qua, ngày mười sáu tháng tám, Lâm Khang Bình đi lại, Tử Tình xem xét vốn riêng của mình, không đủ 5 lượng bạc, đây là do Tử Tình mới bán mất bức tranh thêu, Tử Tình tính toán nửa ngày, rất là hối hận bản thân không sớm cất vốn riêng.
111 Lão gia tử cùng Điền thị biết được Tăng Thụy Tường còn ở học đường, Thẩm thị không ở nhà, hai người cũng không trì hoãn, nói là đến học đường tìm Tăng Thụy Tường, lại bảo khi nào Thẩm thị trở về thì đến lão phòng, Tử Tình thấy sắc mặt hai người không đúng, hỏi: "Ông bà nội có chuyện gì gấp lắm à? Nương của ta đi tìm thảo dược giúp ta trị ho khan, e là không về sớm được.
112 Từ Kiều thôn trở về không vài ngày, ngày này cả nhà đều ở trong phòng sưởi ấm nói giỡn, Tử Bình khóc sướt mướt chạy tới tìm Tăng Thụy Tường, nói Chu thị sinh non, một là truyền tin cho Tăng Thụy Khánh biết, hai là đi tìm bà đỡ lần trước.
113 Tăng Thụy Khánh vọt vào, cho Tử Bình hai cái bạt tai. Tăng Thụy Tường ôm lấy hắn từ phía sau, "Đại ca, bình tĩnh, đại ca, nhất định phải bình tĩnh. ""Ta bình tĩnh thế nào? Nuôi nhiều năm như vậy, cư nhiên bị một chút nho nhỏ ân huệ đã bị lừa rồi, ta thiếu ngươi ăn hay thiếu ngươi mặc, ta chưa thấy ai lại ngu như ngươi, tự dâng mình lên cửa để người ta đạp hư.
114 Thời gian nhoáng một cái, hai năm sắp đi qua, trong 2 năm này, Tử Tình cao lớn không ít, đã bắt đầu hiển lộ những đặc thù của thiếu nữ. Bởi vì uống sữa dê lâu dài, thậm chí có khi còn vụng trộm đổ ít sữa dê vào nước tắm, làn da trắng nõn, hơn nữa ngũ quan thanh tú, quần áo, khí chất tuyệt đối không giống nữ hài nông thôn, Thẩm thị bị chuyện Tử Bình làm chấn động, nên không để nữ nhi ra ngoài nhiều, cho dù ra ngoài cũng có người theo cùng.
115 Thu Ngọc cẩn thận nhìn qua bức tranh Tử Tình thêu, cả kinh kêu lên: "Trời ạ, đây là song mặt tú (thêu hai mặt), khi nào thì Tử Tình học song mặt tú? trong thành An châu có rất ít người biết, một bức lớn như vậy ít nhất mười lượng bạc.
116 Xuân Ngọc không có tiếp lời Tăng Thụy Tường và Thu Ngọc, Điền thị nghe xong vỗ tay nói: "Cũng không phải là lời này, Đại Mao năm nay đã mười bảy, muội tử ngươi sao có thể lấy ra dạng sính lễ nào, ngươi làm cậu cũng không thể không mặc kệ chứ, ngươi xem cae nhà ngươi đi, ăn mặc không nói, Tử Tình là một tiểu nha đầu đều mắc quần áo lụa, liền ngay cả trên cửa sổ cũng là sa là mành, còn ba ngày đổi khác nữa, ngươi dự bị ra bao nhiêu?""Cái gì sa cái gì mành?" Tăng Thụy Tường không hiểu được.
117 Tử Tình đến cùng vẫn không nhịn nỗi, lôi kéo Tử Phúc: "Đại ca, ngươi nói đi, nếu ta bán phương pháp mạt chược cho Văn gia, bán bao nhiêu bạc là thích hợp?"Tử Phúc nhìn nàng lúc lâu, sờ sờ tóc Tử Tình, nói: "Đầu óc ngươi làm từ gì mà cái gì cũng nghĩ bán đi lấy bạc? Nhưng ngươi nói cũng đúng, sớm muộn gì sẽ truyền ra ngoàn, không bằng ngươi vụng trộm kiếm khoản tiền.
118 Lúc vào Văn gia, thái độ của Văn gia làm Tử Tình có chút khó chịu, kẻ có tiền là có thể cao cao tại thượng, có thể không để ý cảm nhận của người khác, tùy ý an bày vận mệnh người khác ư? Cũng làm trong lòng Tử Tình thiếu hụt cảm giác an toàn, cho nên Tử Tình muốn mau chóng làm mình giàu lên.
119 Tăng Thụy Tường thấy Lâm Khang Bình đột nhiên quỳ xuống, vội muốn đem hắn nâng dậy, ai ngờ Lâm Khang Bình nhất định không chịu, Tăng Thụy Tường hỏi: "Đứa nhỏ, sao người lại thế này?""Tăng gia thúc thúc, xin ngài hãy nghe ta nói, nguyên bản lời này hôm nay ta không định nói ra, nghĩ là chờ hai năm sau, khi Tử Tình cô nương lớn chút hẵng nói.
120 Thẩm thị ngồi dậy, hai tay giao nhau, nắm chặt: "Nữ nhi đáng thương của ta, khó lắm mới có thể sống lại, mới sống được mấy năm yên ổn mà đã bị nhiều kẻ dòm ngó, hèn gì ngươi lại mời tiểu tử kia ăn cơm, ra là đã chọn được người thích hợp? Mà dù chúng ta tìm được người thích hợp, có thể hơn Văn gia sao? Nghe nói hắn có người thân làm quan to trong kinh thành.
Thể loại: Huyền Huyễn, Dị Giới, Xuyên Không
Số chương: 25
Thể loại: Nữ Phụ, Nữ Cường, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 17