41 Mắt trời đã lên cao, Tăng Thụy Tường định đến lão phòng, Tử Tình cũng muốn theo, nàng thật sự tò mò nam nữ cổ đại coi tướng nhau thế nào, có sẵn cơ hội thì sao bỏ lỡ được.
42 Tăng Thụy Tường đi rồi, ngày lại trở về như trước, mỗi ngày Thẩm thị đều dẫn Tử Lộc đi ra ruộng, thời gian nhoáng một cái đã qua hai mươi ngày. Mùng năm tháng tám, Thẩm thị dậy sớm, thay cho Tử Thọ một bộ quần áo mới, giày mới, Tử Tình mới biết được là sinh nhật 4 tuổi của Tam đệ, Thẩm thị nói muốn đồ ăn ngon để người trong nhà làm náo nhiệt làm sinh nhật cho con thứ ba.
43 Ngày kế, Tăng Thụy Tường vừa định ra ngoài thì Thu Ngọc đến truyền tin, nói ngay 18/8 Hạ Ngọc định thân (đính hôn), Thẩm thị hỏi sao gấp như vậy, mà không nói trước một tiếng.
44 Bữa tiệc tân gia thì Thẩm thị nói chờ ngày hai mươi tám tháng chín Tăng Thụy Tường được nghỉ phép vụ thu hẵng làm, Tử Tình mới biết được ngày đó cũng là sinh nhật của mình, chính mình còn chưa hết 5 tuổi, trẻ em trong số lao động trẻ em mà, gieo đồ ăn, trông em, nấu cơm, quét dọn sân, cho gà ăn, làm còn nhiều việc hơn 22 năm ở kiếp trước, lão mẹ mà biết thì không biết là vui mừng hay là xót xa.
45 Trở lại nhà gỗ, người một nhà cùng nhau ngồi xuống, Thẩm thị tính toán chi phí xây nhà, nói: "Chưa tính tiền công, thì tiền đặt gặt, ngói, đá, gỗ và chi phí buổi tiệc hôm nay mất gần 80 lượng, ta dự bị dùng hết một trăm lượng, vẫn còn 20 lượng, chắc là đủ trả tiền công.
46 Thợ mộc Từ sư phụ dẫn theo một đồ đệ đến nhìn xem, trong nhà cần làm cửa sổ gỗ, cửa gỗ, 4 giường, tủ quần áo, tủ chén, giá sách, bàn, ghế dài, bàn vuông, còn có bàn ăn, các loại ghế dựa, bàn thấp, bình phong, Tử Tình cũng không nhớ kỹ, tóm lại, Tăng Thụy Tường bảo hắn xem phòng rồi làm nguyên bộ, làm tinh xảo chút, thật ra Tử Tình rất muốn hỏi có gỗ hoa lê không, ngẫm lại lại ,quên đi, tự mình cũng chẳng biết nó thế nào mà.
47 Thẩm thị làm phiền lão gia tử đi mời thợ sơn đến, tiền lương của thợ sơn được tính theo sản phẩm , bởi vì nước sơn chỉ nhà hắn mới có, gia cụ tốt thì sơn nước sơn năm sáu lần, cho nên một cái giường sơn hết tám trăm văn, cửa sổ trong nhà đều làm tốt, cửa cũng làm xong mấy cái, làm hết từng này thì mất tam lượng bạc.
48 Vội vài mấy ngày, mùng tám đã đến, Thẩm thị vốn định để Từ sư phụ nghỉ ngơi một ngày, nhưng Từ sư phụ nói sợ làm không xong kịp trong năm nay, với lại giờ nghỉ sẽ mất công, còn Lí sư phụ thì chủ động xin nghỉ một ngày.
49 Đông chí năm nay là ngày mười bảy tháng mười một, lúc Tăng Thụy Tường về nhà thì Thẩm thị mới nhớ tới Đông chí gần đến, gần đây nàng bận thêu hoa, vừa mới thêu xong, chuẩn bị ngày mai vào thành mua mấy thứ về làm lễ để Tử Hỉ chọn đồ vật đoán tương lai, chắc người bên Thẩm gia sẽ đến.
50 Ăn cơm, Thẩm thị đem đồ ăn chia ra một phần riêng, để bọn Từ sư phụ ăn. Bên này dọn xong hai bàn, Điền thị thấy có món bánh canh hấp thịt thì mới vui một chút nhìn đến thịt bánh canh trên mặt mới có chút ý, lão gia tử cảm thấy hứng thú với nồi đất, giữ nóng lâu, mùa đông ăn thứ này không sợ lạnh, ấm áp.
51 Tăng Thụy Tường thấy bản thân còn nhiều thời gian rãnh, bảo Tử Phúc dẫn Tử Lộc cùng Tử Tình trải giấy đỏ, bắt đầu viết câu đối, lúc này không cần phải lén lút nữa, mà phòng cũng lớn, tiến triển nhanh hơn.
52 Nhà Tử Tình đến chợ phiên, thanh âm náo nhiệt quét hết sự bất mãn trong lòng mọi người, Tăng Thụy Tường ôm Tử Hỉ, Tử Hỉ dây nước miếng thì luôn chùi lên mặt hắn, làm cả nhà cười ha ha, Tử Hỉ thấy mọi cười, chùi càng mạnh.
53 Hôm trừ tịch, lão gia tử tới sớm, bởi vì muốn chuẩn bị tế tổ. Chu thị chủ động vào phòng bếp hỗ trợ, Tăng Thụy Tường dẫn lão gia tử cùng Tăng Thụy Khánh ngồi ở phòng khách uống trà, người đọc sách vẫn rất chú ý, Tăng Thụy Tường không chỉ mua lá trà tốt, mà còn mua một bộ tách trà đẹp.
54 "Đại ca đại tẩu, phải nói cho rõ ràng rồi hẵng đi, đến cùng là ai tính kế ai? Tử Phúc là con ruột của ta, là thịt trên người ta rơi xuống, mang thai mười tháng, nuôi nấng đến hôm nay, ta dễ dàng sao? Ta có thể cho người khác sao? Mà với điều kiện hôm nay của nhà ta, các ngươi cũng thấy được, ta không phải nuôi không nổi nổi con ta, ta còn tính kế các ngươi làm gì, trông cậy vào đám mây gì của các ngươi? Nói thẳng ra thì đám mây nhà ngươi làm mưa lớn cỡ nào? Các ngươi đáng để ta tính kế à? Cuộc sống nhà ta tốt hơn nhiều so với các ngươi, nếu không ở riêng, ta nghèo giống trước, không biết các ngươi còn bố trí nhà ta thế nào đâu.
55 Ngày kế tỉnh lại, Tử Tình thấy Tử Phúc đã thay bộ đồ mới, Thẩm thị may cho bọn họ giống nhau, lại mặc cái áo khoác đỏ bên ngoài, mừng năm mới, mặc sắc tươi cho vui vẻ chút, ngay cả Thẩm thị cũng mặc một bộ quần áo đỏ hồng, Tử Tình đương nhiên là đỏ thẫm.
56 Hôm mùng tám, sáng sớm, mặt trời đã nhô lên, ấm áp, Tử Tình nhớ tới cải dầu trong nhà, thấy cũng ăn được, liền bảo Tử Phúc cùng đi bán rau. Tăng Thụy Tường đến đất trồng rau xem qua một lần, rồi bảo lá tỏi cùng hương cần lớn rồi, đất trồng rau trống rỗng, không bằng cuốc đi, trồng thứ khác.
57 >Cơm chiều xong, đột nhiên Tử Phúc hỏi Thẩm thị, "Nương, trong nhà có cành tùng chưa?""Chết, hỏng rồi, ta quên mất việc này. Các con đến nhà tam thúc xin chút đi, à, nói với tam thúc rằng mai có khách đến nhà, hôm sau hẵng đi tìm cây hoa quế.
58 Đảo mắt đã đến cuối tháng, Tăng Thụy Tường cùng Tử Phúc đã trở lại, thì ra là về vì Hạ Ngọc thành thân, Tử Tình còn tưởng rằng là được nghỉ phép. Bên lão phòng không ai đến đây nhắc, Tử Tình cũng quên chuyện nhị cô xuất giá.
59 (Đưa thân = đưa gả, ý là dẫn cô dâu về nhà chồng)Ngày kế, sáng sớm tỉnh dậy, Thẩm thị mang bộ đồ màu đỏ lúc tết cho cả nhà mặc, còn lấy đôi khuyên tai mà Chu chưởng quầy tặng, định đeo cho Tử Tình.
60 (Cô dâu về nhà mẹ đẻ, vào ngày thứ 3 sau khi cưới)Tử Phúc dẫn Tử Tình, Tử Lộc trực tiếp về nhà, Thẩm thị hỏi chút tình hình Hạ Ngọc ở Chu gia, liền bảo bọn nhỏ làm gì thì làm đi.