61 Đến giờ vẫn có nhiều người vẫn không thể hiểu được di ngôn của tiền Trấn vương, ông không muốn mộ phần của mình đặt trong hoàng lăng mà lại muốn ở ngọn núi Thiên Thanh, chính là ngọn núi kề Quang Chiếu Tự.
62 Lúc Tang Ly quay đầu lại thì đập vào mắt cảnh tượng Nguyệt Vô Thường bị té xuống vách núi, thân thể nàng chao đảo trong không trung rồi rơi thẳng xuống vực sâu.
63 Lần nữa tỉnh lại đã là chuyện của mấy ngày sau, Tang Ly mở hờ mắt nằm an tĩnh trên giường, không một âm thanh, không một cử động, hoàn toàn chết lặng.
64 Tang Ly bị đám người bí ẩn đưa tới một vách núi, một kẻ bước lên trước khởi động cơ quan, một tảng đá to nặng nề xê dịch, để lộ ra một thông đạo phía sau.
65 Vân Xuyên nheo mắt nhìn Tang Ly, môi khẽ nhếch cười. – Tang Ly, đã lâu không gặp!Tang Ly hít thở không thông, bật ho khù khụ rồi nôn ra một ngụm máu. Tang Ly ngẩng đầu lên nhìn Vân Xuyên, sự đau khổ, dày vò đã biến mất, chỉ còn lại nghi ngờ, phòng bị.
66 Vào ngày hẹn. Hôm nay chính là ngày thời hạn cuối mà Vân Xuyên đặt ra cho Tang Ly. Tang Ly ngồi lặng lẽ trong phòng, không có chút sinh khí. Thương thần y bước tới, hỏi:– Ngươi thật sự muốn đi cùng Vân Xuyên sao?– Ta có sự lựa chọn khác sao?Hắn không có quyền lựa chọn.
67 Ở căn nhà nhỏ ngoài ngoại ô. Trong căn phòng đơn sơ thoang thoảng mùi thuốc, Nguyệt Vô Thường vẫn đang nằm bất động trên giường. Lý lão bá đang dọn dẹp gian phòng, thi thoảng ghé mắt nhìn Nguyệt Vô Thường, xem có động tĩnh gì không.
68 Mấy hôm sau, trong cung thái tử đang diễn ra cuộc bàn luận kế hoạch sắp tới. – Có đúng là Tang Ly đã bị người của Thiên Thái Giáo bắt đi rồi không?Kẻ vừa quát lên chính là Kiếm lão.
69 Sự tranh cãi giữa Nguyệt Vô Thường và thái tử Nam Long Châu cuối cùng cũng đã ngã ngũ. Bước ra khỏi thư phòng của Nam Long Châu, Nguyệt Vô Thường vẫn giữ thái độ điềm nhiên như thường, nhưng vừa đi được mấy bước thì bước chân nàng trở nên loạng choạng, sắc mặt tái đi.
70 Mấy hôm sau, có một vị khách bất ngờ đến tìm Nguyệt Vô Thường. – Tang Ly hiện giờ không có trong phủ, Liễu cô nương đến không đúng rồi. Liễu Thanh Chi bối rối nhìn Nguyệt Vô Thường, lên tiếng nói:– Nguyệt tỷ tỷ, ta không đến tìm…, ta đến để… gặp tỷ.
71 Nhanh chóng, đám sơn tặc kẻ bị chết, kẻ bị bắt sống, hoàn toàn bị khống chế. Trấn Vương thu kiếm lại, nhìn sang thiếu nữ áo tím, nàng đang nắm lại vết thương trên tay phải, kiếm vẫn nắm chặt trên tay, chưa từng lơ là phòng bị.
72 Thiếu nữ áo tím trừng mắt hỏi:– Tại sao ngươi lại ở đây?Trấn Vương cười toe toét nói:– Nữ nhân, là nàng tự tiện vào phòng của ta đấy. Thiếu nữ áo tím thẹn quá thành giận, cãi bừa:– Ai bảo đây là phòng của ngươi chứ…Trấn Vương để mặc cho nàng phát tiết, bỏ đi thắp mấy ngọn nến, thoáng chốc, căn phòng đã tràn ngập ánh sáng.
73 – Vân Xuyên…Trấn Vương từ phía sau vòng tay ôm lấy eo của Vân Xuyên, ngón tay đùa nghịch đan xen vào những ngón tay của nàng, Vân Xuyên không tỏ ra nhiệt tình nhưng cũng không từ chối Trấn Vương.
74 Giữa cánh rừng hoang, tiếng khóc thê lương của Vân Xuyên vang lên:– Sư phụ, con xin người mà… xin người đừng giết chàng…Dù sao cũng đã sống cùng nhau hơn mười năm, người áo đen cũng xem Vân Xuyên như con ruột, thấy nàng đau đớn như thế cũng không đành lòng.
75 Thanh Lâm sơn trangTrong bóng tối, một hắc y nhân lặng lẽ bay vụt qua các thủ vệ, sau khi rẽ vài con đường, hắc y nhân đáp xuống một cành cây, quan sát động tĩnh bên trong phòng.
76
77 Nguyệt Vô Thường bất ngờ đứng bật dậy, thốt lên:- Đã tìm được hang ổ của Thiên Thái Giáo?Thương thần y gật đầu xác nhận. Nguyệt Vô Thường ngồi xuống bàn, nhấp một ngụm trà lấy lại bình tĩnh.
78
79
80
Thể loại: Huyền Huyễn, Dị Giới, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 88