61 Editor: Tiểu Hắc
Beta – reader: Jaeun Jum
Tề Thị Vân vội vàng trở về Bạch Thiên viện, trên đường đi lại gặp Lận. Y hừ lạnh một tiếng, giống như đang nói với Lận sao cũng vội vàng trở về như thế.
62 Editor: Tiểu Hắc
Beta – reader: Jaeun Jum
“Mong nương nương không nên làm khó chúng thần …” Những thị vệ này đều là tâm phúc do Lận và Tề Thị Vân tự tay huấn luyện, thương hương tiếc ngọc vốn là không tồn tại trong suy nghĩ của bọn họ, trong thế giới của bọn họ, chỉ có những mệnh lệnh của hai người kia mà thôi.
63 Editor: Ansa
Beta – reader: Băng Tiêu
Chưa nói đến Nhạc Dung Dung, tình hình hiện tại cũng xem như đã sóng yên biển lặng!
Ngâm Phong vui vẻ cười cả ngày, bản tính tiểu hài tử lộ ra rõ một một, Kỳ nhìn nụ cười tròn vẹn của Ngâm Phong mà trong lòng cũng thấm chút ngọt ngào.
64 Editor: Ansa
Beta – reader: Băng Tiêu
“Ngươi buông ta ra!” Lận cũng ở ngay bên cạnh, Kỳ mặc dù rõ ràng những rụt rè xấu hổ xưa kia cũng đã chẳng nên tồn tại nữa, nhưng giữa ban ngày ban mặt cùng bọn họ làm chuyện này, lại nghĩ tới Lận chính là đệ đệ của mình, Kỳ vẫn có chút khó xử.
65 Editor: Ansa
Beta – reader: Băng Tiêu
Ngón tay không yên phận chọc ngoáy phía dưới khiến toàn thân Kỳ co rút, lại nghe thấy câu nói kia của Lận, nhớ tới nỗi đau đớn như muốn xé rách thân hể trước đây, Kỳ không nhịn được mà run rẩy!
“Đừng…!” Kỳ đẩy cámh tay Lận ra, muốn y rút ngón tay đang càn quấy bên dưới ra khỏi người hắn.
66 Editor: Ansa
Beta – reader: Băng Tiêu
Gối đầu mềm mại thật thoải mái, vừa mới đặt lưng xuống giường, Kỳ liền ôm ngay lấy đống chăn mền muốn nghỉ ngơi!
Nhưng Tề Thị Vân lại giật phăng chăn bông, kéo mở áo ngoài của Kỳ, một thân trắng õn đầy dấu vết ái dục liền hiện ra…
“Làm gì đấy? Ngươi buông ra…!” Lận từ nãy đã không thấy tăm hơi bóng dáng đâu, bây giờ ở đây cũng chỉ còn hắn với Tề Thị Vân! Nhìn Tề Thị Vân lại bắt đầu cởi quần áo, Kỳ bối rối la lên.
67 Editor: Ansa
Beta – reader: Băng Tiêu
Mấy ngày nay rất quái lạ, phi thường kỳ quái! Kỳ mấy lần đã tính mở miệng hỏi các ngươi rốt cục đang xảy ra chuyện gì!? Nhìn hai kẻ đột nhiên vô cùng cung kính, thay nhau ân cần, Kỳ đương nhiên không ngu ngốc tới nỗi nghĩ bọn họ đang cải tà quy chính!
Tề Thị Vân nếu như rót cho hắn chén trà, vậy Lận nhất định sẽ xun xoe qua đấm lưng cho hắn!
Mấy việc như thế này mấy ngày nay đã xảy ra vô số lần.
68 Editor: Ansa
Beta – reader: Băng Tiêu
“Xem nè, xem nè, xem ta mang ai đến cho ngươi nè!” Tề Thị Vân cười cười chỉ vào nhóc con đang túm góc áo mình.
69 Editor: Băng Tiêu
Beta – reader: Băng Tiêu
“Phụ thân…” Hít hít cái mũi, thanh âm giòn tan của Y Phong vang lên, Kỳ hạnh phúc ôm nó đặt ngồi trên đùi mình.
70 Editor: Băng Tiêu
Beta – reader: Băng Tiêu
“…” Không thèm để ý tới Y Phong, Ngâm Phong lập tức nhảy vào lòng Kỳ…
Xoa đầu Ngâm Phong, Kỳ vẻ mặt đầy bất đắc dĩ… Đứa nhỏ này, thật không có biện pháp…
“Nào, đến đây con!” Kỳ gọi Y Phong ngồi vào một bên chân kia của mình.
71 Editor: Băng Tiêu
Beta – reader: Băng Tiêu
“…”
“…”
Hai người mắt to mắt nhỏ nhìn nhau hồi lâu… cuối cùng lấy Ngâm Phong quay đầu bỏ chạy mà chấm dứt…
Y Phong không thể tin được đệ đệ lại bỏ chạy chứ không phải lao vào đánh nhau.
72 Editor: Băng Tiêu
Beta – reader: Băng Tiêu
“Mẫu thân, chúng ta đi bắt dế đi? …Mẫu thân…”
Tiếng gọi của Ngâm Phong đã kéo suy nghĩ của Kỳ về: “Phong nhi ngoan, tự chơi đi con, ta có chút không thoải mái, không thể chơi với con được, con cùng ca ca chơi đi.
73 Editor: Băng Tiêu
Beta – reader: Băng Tiêu
Trăng đã bắt đầu lên, Tề Thị Vân cùng Lận vẫn không xuất hiện…
“Chủ tử, nên dùng bữa rồi!”
Thức ăn đã hâm lại hai lần, nhưng Kỳ vẫn không muốn ăn, trong lòng suy nghĩ nhiều chuyện như vậy, làm sao còn có hứng ăn cơm được chứ.
74 Editor: Băng Tiêu
Beta – reader: Băng Tiêu
Một lát sau, đúng là tính cách trẻ con, Ngâm Phong lại bắt đầu lầm bầm: “Sao phụ thân vẫn chưa tới nhỉ?”
Kỳ bất đắc dĩ ấn nhẹ vào cái mũi “nghịch ngợm” của Ngâm Phong.
75 Editor: Băng Tiêu
Beta – reader: Băng Tiêu
Lận cầm lấy thánh chỉ Tề Thị Vân đưa, cũng không thèm xem, trực tiếp nhét vào tay áo.
Thấy Lận cất đi, Tề Thị Vân vỗ tay, nói: “Đi thôi, đi thăm Kỳ và Phong nhi một chút…”
Không có trả lời, Lận đứng dậy đi ra ngoài cửa xem như đồng ý, bên ngoài đã thắp sáng đèn, gió lạnh thổi vù vù, trong màn đêm yên tĩnh, lại vô cùng rõ ràng.
76 Editor: Băng Tiêu
Beta – reader: Băng Tiêu
Kỳ kẹp một miếng thịt gà, nhìn nhìn một lát rồi bỏ vào trong bát Tề Thị Vân, làm cho hai người kia cũng khựng lại, không biết Kỳ có ý gì.
77 Editor: Băng Tiêu
Beta – reader: Băng Tiêu
“Sao hôm nay ngoan thế?” Tề Thị Vân giơ mặt Kỳ lên, hài lòng nhìn vẻ mặt xấu hổ xen lẫn tức giận của Kỳ, khàn khàn cười, sau đó y liền áp lên môi Kỳ, ngăn cản điều Kỳ định nói.
78 Editor: Băng Tiêu
Beta – reader: Băng Tiêu
“Ngươi mau xuống đi…” Kỳ đẩy đẩy cái thân hình nặng ịch kia xuống…
Hơn nữa thân thể hắn còn rất mẫn cảm, thật không chịu nổi Tề Thị Vân vừa mút vừa liếm.
79 Editor: Băng Tiêu
Beta – reader: Băng Tiêu
Nếu như nói vương cung của Tề Vân phú lệ nhưng tao nhã, thì vương cung của Dận Tiêu quốc lại là nhã trí vô song… Nước chảy róc rách, có cây cầu nhỏ bắc qua, những ngọn núi giả trùng điệp, lầu các như lơ lửng trên không, xen lẫn bởi tầng tầng lớp lớp các loài hoa đủ màu sắc…
Giờ phút này, trăm hoa tạo hình cho cảnh xuân, ở đó, cũng có hai người không hề thua kém khung cảnh xinh đẹp này, không, có lẽ ngay cả cảnh xuân cũng không xứng với bọn họ.
80 Editor: Băng Tiêu
Beta – reader: Băng Tiêu
“Đi thôi!” Nhìn Lận mỉm cười hiền lành, Tề Thị Vân biết hắn đang tức giận, liền chuyển chủ đề.
Vẫn mỉm cười, Lận cũng không nói gì, ngoan ngoãn đi theo Tề Thị Vân đến thư phòng.