41 Editor: Xiao Zi
Beta – reader: Kumiko
Lận không thể tin được lỗ tai của mình, thanh âm quen thuộc như vậy… đến tột cùng là ảo giác hay là…
Lận vọt vào trong phòng, không thể chờ đợi được mà muốn xác định suy đoán của chính mình…
Kỳ kinh hoàng lúng túng, phòng này căn bản không có chỗ trốn.
42 Editor: Xiao Zi
Beta – reader: Kumiko
Kỳ nắm chặt tay… Yêu… Cái gì là yêu… Ta từng trao tình yêu của mình cho Liễu nhi… Cũng vì thế ta đã phải trả một cái giá rất đắt rồi.
43 Editor: Xiao Zi
Beta – reader: Kumiko
“Ngươi thực sự tỉnh lại!” Tề Thị Vân thấp giọng nói.
“…” Kỳ không nói gì.
Đối với sự cự tuyệt của Kỳ, Tề Thị Vân không nói gì mà trực tiếp dùng hành động biểu hiện.
44 Editor: Daniel
Beta – reader: Elisa
Tề Thị Vân không thể lý giải được vì sao Lận có thể bình tĩnh như vậy.
Như nhìn thấu được suy nghĩ của Tề Thị Vân, Lận chỉ thản nhiên cười.
45 Editor: Daniel
Beta – reader: Elisa
“Phong nhi cũng ăn đi. ” Kỳ gắp đồ ăn cho Ngâm Phong.
Ngâm Phong ngoan ngoãn há to miệng. Niềm vui sướng khi có mẫu thân bên cạnh như bao đứa trẻ khác khiến nó không còn biếng ăn như trước nữa.
46 Editor: Daniel
Beta – reader: Elisa
Khi bọn hắn chạy tới, đã thấy Kỳ bất động nổi lên mặt nước, cả hai vội vàng lao xuống ôm Kỳ lên bờ. Tuy vậy do uống phải ít nước nên Kỳ ho khan không ngừng…
Sau khi vỗ vài cái vào lưng giúp Kỳ thuận khí, bọn họ lại bị tấm lưng trần kia mê hoặc mà bắt đầu có những ý nghĩ kỳ quái! Bàn tay đặt trên lưng Kỳ bắt đầu di chuyển bậy bạ, Kỳ nhất thời vẫn còn sợ hãi, nên không chú ý đến bộ dạng mờ ám của bọn họ.
47 Editor: Daniel
Beta – reader: Elisa
“A… A… ” Bị Ôn Tuyền bao lấy, thần trí của Kỳ càng thêm hỗn loạn.
Lận ở phía sau ra sức xuyên vào, khoái cảm không ngừng dâng lên, máu chảy ra theo từng động tác di chuyển mà sôi lên sùng sục, cộng thêm thanh âm phát ra từ tiểu hoa cúc đang không ngừng quấy nhiễu, không khí dâm đãng này khiến cho Tề Thị Vân càng thô bạo xoa nắn hạ thân của Kỳ…
Lận càng lúc càng di chuyển kịch liệt, còn Tề Thị Vân thì đưa ngón tay vào thăm dò lỗ nhỏ ẩm ướt phía trước, ngón tay cong lên, cố đào bới mật nước bên trong!
Kỳ rên rỉ đầy đứt quãng, đôi tay vô lực không cách nào đẩy Tề Thị Vân ra, thanh âm nhầy nhụa vang lên không dứt, đan xen vào đó là thanh âm do Lận di chuyển phát ra, tạo nên một khung cảnh làm người ta đỏ mặt, tim đập liên hồi.
48 Editor: Tiểu Hắc
Beta – reader: Jaeun Jum
Những cơn gió lặng lẽ cuốn theo lá rụng phiêu đãng trong không khí, đúng vậy, không có chiếc lá nào có thể chống lại sự tấn công của gió.
49 Editor: Tiểu Hắc
Beta – reader: Jaeun Jum
Không chờ Kỳ trả lời, đôi môi đỏ thắm đã hé mở, mẫu hậu của hắn lại tiếp tục lên tiếng.
“Thật lâu trước kia từng tồn tại một chủng tộc – Tác Đạp tộc, chủng tộc này từ mấy trăm năm trước vẫn luôn sống tách biệt với bên ngoài, hơn nữa tộc huấn cũng cấm người trong tộc thông hôn với ngoại tộc, càng về sau, mối liên lạc giữa chủng tộc này với bên ngoài ngày càng thưa thớt, cuối cùng hoàn toàn cách ly với thế giới bên ngoài.
50 Editor: Tiểu Hắc
Beta – reader: Jaeun Jum
Của mình… tình cảm thật sự của của mình…
Kỳ thật sự không biết đến tột cùng là tình cảm gì đã khiến hắn trở nên mềm yếu thế này… Do thời gian? …Do áy náy với Lận? …Hay là vì hài tử…?
Kỳ đối với cảm tình rất lãnh đạm, cho nên khi nghe mẫu hậu nói thế, hắn cứ như bị ai kéo đến tận nơi nào… Chẳng lẽ hắn… đối với bọn họ…
“Không phải, con không thương bọn hắn…” Kỳ lắc đầu phủ nhận, siết chặt ngón tay đâm cả vào da thịt, nhưng hắn lại không hề cảm thấy đau đớn.
51 Editor: Tiểu Hắc
Beta – reader: Jaeun Jum
“Con thật sự có thể… có thể…” Kỳ không biết nên làm thế nào mới có thể tìm được phương hướng.
“Kỳ nhi, bọn họ sẽ không buông tay, đúng không?… Thân thể của con cũng cần điều dưỡng cho tốt… Huống chi cũng không có khả năng bỏ lại hài tử?… Mà con cũng không biết cảm giác thật sự của bản thân đối với bọn họ là gì….
52 Editor: Tiểu Hắc
Beta – reader: Jaeun Jum
“Lận nhi, con thật sự không chịu giao Kỳ nhi cho chúng ta sao?” Kỳ thật việc để Kỳ lưu lại đây cũng không phải là chủ ý của hắn, chỉ là nếu như thật sự không có cách nào mang Kỳ nhi đi, vậy thì hắn hy vọng hài tử đó có thể sống vui vẻ hơn một chút.
53 Editor: Tiểu Hắc
Beta – reader: Jaeun Jum
“Rất ngọt đi?” Kỳ nhìn Tề Thị Vân đưa một miếng điểm tâm vào miệng. Cảm giác có chút là lạ, chung quy hắn vẫn cảm giác người này không phải là một người thích ăn ngọt.
54 Editor: Tiểu Hắc
Beta – reader: Jaeun Jum
Trên chiếc giường mềm mại khiến người ta có cảm giác rất dễ chịu kia, Lận đang cởi bỏ ngoại y của Kỳ, Kỳ muốn giãy dụa nhưng vô ích, cuối cùng đành cắn môi nằm đó, không nhúc nhích…
“Cởi bớt đồ ra, khi ngủ ngươi sẽ cảm thấy thoải mái hơn đó.
55 Editor: Tiểu Hắc
Beta – reader: Jaeun Jum
Khuôn mặt yên bình khi ngủ của Kỳ vô cùng dịu dàng mềm mại, sờ xuống đến bụng Kỳ, Lận có cảm giác mình như là phu quân của hắn, khẽ cười thầm một cái, y quả nhiên đã trúng độc quá sâu, trúng một loại độc dược có tên tình yêu của Kỳ…
Lận vừa len lén ăn đậu hủ, vừa suy nghĩ miên man khiến y lộ ra một nụ cười như tiểu miêu vừa trộm được đồ ăn tươi ngon…
“Ta thích ngươi, ca ca… thích… rất thích…” Lận khép chặt vòng tay, nhỏ giọng mà thì thầm.
56 Editor: Tiểu Hắc
Beta – reader: Jaeun Jum
Thật là khó chịu, dục vọng dâng lên khiến Kỳ cảm thấy có chút choáng váng, đạo đức hay cấm kỵ gì cũng đều quên hết, chỉ còn lại bản năng của chính mình…
Lận nhìn thấy ánh mắt mê man của Kỳ, chỉ hận không thể hung hăng mà tiến vào thân thể hắn ngay lập tức, nhưng gã cũng muốn Kỳ càng thêm điên cuồng mà chuyển động theo mình.
57 Editor: Tiểu Hắc
Beta – reader: Jaeun Jum
Lận nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay của Kỳ rồi hôn nhẹ lên đó, bàn tay vốn đã không khoẻ mạnh nay lại càng thêm gầy yếu.
58 Editor: Tiểu Hắc
Beta – reader: Jaeun Jum
Mẫu hậu, Phong nhi rất nhớ mẫu hậu… nhưng mà ngay cả mẫu hậu cũng không chơi với con…” Ngâm Phong nước mắt lưng tròng mà nói, khiến cho Kỳ vừa xấu hổ vừa hoảng hốt.
59 Editor: Tiểu Hắc
Beta – reader: Jaeun Jum
Kỳ nhìn thấy ngân tuyến trên y phục không ngừng chuyển động, chua xót ngẩng đầu lên, hắn lập tức hối hận, sớm biết rằng sẽ chứng kiến cảnh tượng đau đớn như vậy thì dù có thế nào hắn cũng không ngẩng đầu lên.
60 Editor: Tiểu Hắc
Beta – reader: Jaeun Jum
Không khí mát mẻ như thế này khiến người ta có chút mơ màng buồn ngủ, Kỳ rất nhanh đã chợp mắt trên ghế.