1
Nhan Vũ không chỉ có họ Nhan, anh còn là một kẻ trọng sắc.
“Huhuhuhu…”
“Cậu bé này, tại sao lại khóc?” Một thanh âm hư hư thực thực quanh quẩn bên tai Nhan Vũ.
2 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sự kiện I: Nữ chủ đi siêu thị về liền xuống bếp, mời chủ nhà cùng nam chủ ăn bữa tối, trong nháy mắt đã bắt dạ dày nam chủ làm tù binh.
3 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sự kiện II: Một đêm không trăng, trong nhà có trộm.
4 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chạng vạng, đám y tá khó được lúc rảnh rỗi, bắt đầu buôn dưa với nhau các loại tin hành lang trong ngày.
5
Nhan Vũ mặt đỏ tưng bừng, vội vàng giải thích: “Không không không, tôi không có…”
Một cái tát của bà dì bay đến: “Còn dám nói không có?! Thế cái gì đang chọc vào tôi kia!”
“Tôi…Kia chỉ là…”
Người xung quanh đều nhìn Nhan Vũ bằng ánh mắt dành cho kẻ hèn mọn.
6 Toàn trường im lặng 3 giây, Đỗ Vũ Ninh dẫn đầu bật cười. Mọi người thấy cô cười cũng không che giấu ha ha cười theo, vài cô gái thậm chí còn cười mức đến không đứng thẳng được.
7 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cố Cảnh Luật mở mắt, việc đầu tiên chính là ấn nút khởi động notebook, sau đó mới ngáp một cái đi rửa mặt.
8
Nhan Vũ lúc này mới nhớ tới chuyện bị ép “Gọi điện tỏ tình” với đồng chí chuyển phát nhanh này, có chút dở khóc dở cười.
Không chú ý tới biểu tình Nhan Vũ, Lục Khê ngồi xổm xuống cạnh anh, ngón tay vô thức vẽ vòng vòng trên mặt đất: “Tiểu Nhan tiên sinh, anh tốt nhất là nên sớm từ bỏ đi! Bạn gái tôi còn đang ở nhà chờ tôi về kết hôn với cô ấy.
9 Thời điểm Nhan Vũ cùng cảnh sát vọt vào khách sạn, Cố Cảnh Luật đang mặt đỏ tai hồng nằm trên sofa thở hổn hển, nhìn thấy Nhan Vũ tuy rằng rất kinh ngạc, nhưng đồng thời cũng nhẹ nhàng thở phào.
10 Nhan Vũ ném di động, cam chịu thả người xuống giường, lại lăn lăn vài vòng, nghĩ đến mình làm ra chuyện không biết tiết tháo như vậy, cho dù là bản thân, cũng xấu hổ không chịu nổi.
11 Nhan Vũ bị bắt cùng Đỗ Vũ Ninh đi dạo vườn trường ban ngày, vất vả lắm mới quay lại được tiệm trà sữa, Nhan Vũ nhìn thấy trong cửa hàng chật ních người, hơn nữa đa phần đều là con gái.
12
Đỗ Vũ Ninh vừa vào tiệm trà sữa, liền thấy một dáng người quen thuộc. Cô dừng bước, nghĩ một chút, ngay lúc đang tính xoay người rời đi, từ sau lưng đã truyền đến một giọng nói bén nhọn: “Aiyo, không phải Đỗ Vũ Ninh đây sao?”
Đỗ Vũ Ninh hít sâu một hơi, nặn ra một nụ cười, “Mỹ Na, đã lâu không gặp.
13 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nam thần cực kỳ tức giận, hậu quả —— im như thóc.
14 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cố Cảnh Luật cầm lấy phong bì từ tay chủ tiệm, cảm nhận một chút độ dày mỏng, cau mày: “Mỏng thế.
15 Cố Cảnh Luật không tự mình đi xe mà gọi xe đến trường Đỗ Vũ Ninh. Hiện tại nói muộn cũng không phải đã quá muộn, đúng vào thời điểm ăn khuya. Khu phố ăn vặt gần trường đại học người đến người đi, vô cùng náo nhiệt.
16
Nhan Vũ hết hồn, “Cố Cảnh Luật! Sao cậu lại ở đây?”
“Suỵt, anh nhỏ giọng thôi. ” Cố Cảnh Luật tiến đến bên người Nhan Vũ, ghé vào tai anh thì thầm: “Không cần quấy rầy người ta.
17
Nam thần không thấy làm sao bây giờ? Tìm and khóc!
Nhan Vũ mắt rơm rớm đem hơn 120 mét vuông nhà trọ từ trên xuống dưới lật tung lên, ngay cả nửa thước ngăn kéo cũng không buông tha, anh biết nam thần không có khả năng trốn ở nơi như thế, chỉ là tùy tiện tìm cho bản thân có việc để làm thôi.
18 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đồng dạng là cao phú soái, vẻ đẹp trai của nam chủ cùng nam nhị lại không giống nhau: nam chủ là tuấn mỹ đến mức khiến người ta kinh diễm, nam nhị lại nho nhã làm người ta ấm lòng; độ giàu có cũng khác nhau, so với nam chủ, nhà nam nhị cũng chỉ có thể xem như có tiền, nên cho dù nam nhị rất muốn giúp nữ chủ, y cũng không có cách nào đường hoàng trực tiếp đưa nữ chủ tới biệt thự Cố gia, chỉ có thể tận lực cung cấp tin tức liên quan tới bọn họ.
19 Hai người đi vào phòng, Cố Cảnh Luật đóng cửa xong, mạnh quay đầu nhìn Nhan Vũ, dường như còn chưa thể tin được cô gái tóc ngắn cao gầy trước mặt này chính là tên dobe kia.
20
Ngày đầu tiên đi làm, Nhan Vũ dậy thật sớm, bởi lẽ anh không thể không tốn nửa giờ trang điểm trước gương, sau đó mới tới Cố gia.
Lúc đi trên đường, trong lòng Nhan Vũ có vài phần chờ mong.