1 Có lẽ bạn đã từng nghe nói qua có một loại người, sinh ra chưa lâu thì bắt đầu biết nói, mà nói toàn những lời kỳ kỳ quái quái, hay một đứa trẻ tưởng là bị câm điếc, đến một tuổi nào đó đột nhiên nói mình là người nào đó, mà người nào đó này ngay đến cả cha mẹ mình cũng không nhận ra.
2 Lúc Triển Chiêu tỉnh lại đã là buổi chiều, cô y tá nhỏ đang thay ống truyền dịch mới, đôi mắt y khẽ chớp, ánh vào trong mắt là không gian trắng toát, xa lạ cực độ.
3 Trên lầu cao gió lớn phần phật thổi, ánh mặt trời dần xuống thấp, ánh đèn vẫn chưa lên, trong phòng một mảnh tối tăm, khiến ánh sáng bên ngoài càng thêm chói mắt
Triển Chiêu tóc dài không buộc, tùy ý theo gió thổi mà tản mác ra như tấm lưới đen dày, góc áo bệnh nhân mỏng nhẹ treo trên người khẽ động, che không được thân thể gầy gò của y.
4 Triển Chiêu vốn một đời ba đào, hôm nay đến hiện đại, thiên hạ y đối mặt phút chốc biến đổi lớn lao, đã không còn là nơi y có thể dùng một nhát kiếm để thay đổi, cảm giác như đang ở trên tầng tầng lớp lớp bông tơ, không thể đứng vững.
5 Hội trường tuyển diễn viên, qua mấy lần sàng lọc trước, đã loại bỏ chỉ còn lại mười người tham gia dự tuyển. Từ hơn một trăm còn lại mười, có thể xem như đều là những vị tinh anh có tài.
6 Hai người một cổ một kim, đứng giữa hội trường đối diện nhìn nhau.
Lê Đạo Dư Ngũ Kinh Hoàn trước nay chưa từng cùng diễn phim, người trước to gan, người sau gan to, nói cứng ra là thấy chiêu tiếp chiêu.
7 Triệu gia tài đại khí thô (*có tiền có thế lực), cũng có thể do những kẻ đến đột kích đã ẩn dấu hành tung, phòng bệnh trong này tình hình rất thảm liệt, nhưng bên ngoài đều không hề hay biết, Triệu nhị thiếu gia điện thoại một cú, rất nhiều người từ cửa sau bệnh viện vô thanh vô tức lẻn vào, đắp đất rồi đắp đất, quét tường rồi quét tường, cắt dưa lưới rồi cắt dưa lưới, quét bụi rồi quét bụi, mấy người mặc áo đen đã hôn mê cũng được đóng gói cùng cái giường gãy đem đi.
8 Bác sĩ đến xem, thương của Triển Chiêu bị rách ra, lại vận động mạnh, máu chảy rất nhiều, băng gạc bị thấm đỏ thẫm khiến Ngũ Kinh Hoàn cảm thấy cực kỳ chói mắt, cũng may vết rách không nặng, không cần phải khâu lại, bác sĩ lão luyện bôi lại thuốc mỡ, lại thay băng gạc mới, dặn dò phải tĩnh dưỡng rồi đi.
9 Ngay sau hôm tuyển chọn vai Triển Chiêu cho ‘Nam hiệp’, tin Lê Đạo Dư rớt đài ngoài ý muốn đã chiếm hơn nửa trang trên các tờ báo, paparazzi cũng thật lợi hại, còn đem cả ảnh Lê tiểu thiên vương trong trang phục Triển Chiêu hôm đó đặt kế tiêu đề, tựa đề kích thích ‘Đạo diễn Ngũ di tình biệt luyến, tim Lê thị Triển Chiêu vỡ tan’ rất chói mắt, nội dung bên trong rất khoa trương, đại thể đều viết, Lê tiểu thiên vương từ khi bước vào con đường diễn xuất đến nay đều đối đạo diễn Ngũ ‘chí tử bất du’ (*đến chết không đổi), vì đạo diễn như cắt như gọt như mài như giũa, để sắm vai Triển Chiêu cũng phải dụng công thật lâu mới đến, nhưng đạo diễn Ngũ hôm đó thay đổi, có mới nới cũ, người yêu mới thần bí không biết là người nào, mọi người phỏng đoán, cũng có khả năng trong đó có liên quan đến hoạt động nội bộ.
10 Ngũ Kinh Hoàn thu thập phòng cho khách, bá đạo đẩy Triển Chiêu muốn giúp ra ngoài cửa, phòng cho khách không đóng liền thấy được Triển Chiêu đang ở trong phòng khách cầm cây chọc chơi với mèo.
11 Thêm một ngày, ‘Nam hiệp’ bấm máy, Hồng Trừng bận đến tận hôm nay, không nhịn thêm được, nắm Ngũ Kinh Hoàn lôi vô góc, nghiến răng thấp giọng hỏi: “Ngũ đại đạo diễn, đã đến thời điểm mấu chốt rồi, người diễn Triển Chiêu là quỷ hay là cái gì hả? Tôi đến giờ đến cả bóng cũng chưa thấy, có được hay không hả?” Giữ bí mật là bản lĩnh giữ nhà của đạo diễn Ngũ, paparazzi có thần thông quảng đại, cũng không moi được chút tin tức nào, hận đến đập tay bôm bốp.
12 Tề Phóng là ai?
Kể ra thì cũng không phải có lai lịch gì to lắm, Tề Phóng vào nghề rất sớm, lúc mười một mười hai tuổi được mấy người săn lùng ngôi sao phát hiện mời chụp một mẩu quảng cáo, bởi vì cậu ta có gương mặt đáng yêu thần thái lại tinh nghịch, nhận được sự yêu thích rộng rãi của chị em phụ nữ, sau đó đa phần diễn những vai thiếu niên ngôi sao nho nhỏ trong phim hay quảng cáo, trong lãnh vực ca hát cũng có đã ra được mấy đĩa, nhưng không được chú ý mấy, nhắc đến Tề Phóng ấn tượng của mọi người đại khái đều là: diễn viên tốt mặt đẹp đáng yêu nhưng tính tình bình dị dễ gần.
13 Trợ lý Tracy rất thích cậu diễn viên mới đóng vai Triển Chiêu này, đối phương càng nhã nhặn thẹn thùng, tay lại càng ngứa ngáy muốn khi dễ, như bây giờ, cô cầm bông phấn trong tay cười dài thấp giọng nói với Triển Chiêu: “Diễn viên mới! Quay phim thì mặt phải đẹp một chút mới có thể ăn ảnh! Để chị giúp cậu đánh mặt cho lên màu một chút!”
Cô nương ở đây trước giờ to gan, Triển Chiêu lại chưa thể thích ứng, xấu hổ né tránh thấp giọng đáp: “Thúy Hỉ cô… Thúy Hỉ tiểu thư, để Triển mỗ tự mình làm!”
Người bên cạnh nhìn trò vui bên góc nhỏ này, nghe xưng hô Triển Chiêu gọi tất cả đều khúc khích cười ra tiếng, nhưng trong trường quay còn đang quay, lại phải khổ cực nghẹn lại.
14 Mấy người trong đoàn phim đều đang ồn ào sôi sục, nhốn nha nhốn nháo, tim nóng lên như đang nổi trống, đầy tinh thần, tươi mới, hăng hái… những thứ khó mà nói nên lời, tựa hồ đều bị diễn xuất của Triển Chiêu kéo đi ra, một bộ ‘Nam hiệp’ thật không giống như xưa, một màn diễn lại liền thành cố sự mới mẻ li kì, rõ ràng biết kịch bản viết cái gì nhưng tự bản thân đều mong chờ, lần đầu gặp được diễn viên thế này, mọi người đều đang bị lây truyền, đó là ma lực của Triển Chiêu.
15 Trường quay nghỉ ngơi.
Đại hán cùng Triển Chiêu đi tới, người trước còn đắm chìm trong cảm giác diễn xuất say sưa, to giọng nói với Ngũ Kinh Hoàn: “Đạo diễn Ngũ! Diễn thật thoải mái! Anh trước đó nói tôi dùng hết sức chém! Dùng hết sức diễn! Tôi vẫn cứ thế mà làm thật! Ha ha ha!” Đại hán từng tập qua đao thuật, khí lực lại lớn, động tác cũng nhanh, lúc luyện tập đều làm người khác bị thương, bó tay bó chân, lần này hoàn toàn xuất lực, nhóc đó đều có thể tiếp được, sao lại không hài lòng.
16 Triển Chiêu lần đầu diễn thử đã đánh một tiếng chuông, một tiếng chuông làm kinh động mọi người, Ngũ Kinh Hoàn gọi mọi người lại, vẫy vẫy kịch bản trong tay lớn tiếng nói: “Tuyến chính vẫn như cũ, còn lại cứ diễn theo mọi người, chỉ cần phù hợp hình tượng vai là được rồi!” Chị Hồng thấy Ngũ Kinh Hoàn lớn gan, tựa hồ muốn phóng tay thả cửa, nhưng trong lòng cô cũng đang nhảy loạn không thể ngăn cản, tựa như rất mong ngóng vào tương lai của bộ phim này, càng thêm nhiệt liệt càng thêm phong quang.
17 ‘Nam hiệp’ bắt đầu quay đã được nhiều ngày, lao lực nhất cuối cùng là hai người Ngũ Triển, Triển Chiêu hành động trước mặt người khác khó tránh có chút sơ hở, cũng may Ngũ Kinh Hoàn phản ứng nhanh trí, trong nguy hiểm lách qua được, Triển Chiêu diễn miễn cưỡng cũng có thể coi như thuận lợi.
18 Triển Chiêu đến đây đã được hơn một tháng, nhưng trước đó thì bị thương sau lại đi diễn, ngoại trừ trong nhà đạo diễn Ngũ và phim trường, cũng chưa từng ra ngoài đi kiến thức.
19 Ngũ Kinh Hoàn quan sát hết thảy mọi chuyện, thấy Triển Chiêu đi ra cũng không hỏi, cười cười đưa qua thứ gì đó còn nóng hôi hổi, Triển Chiêu mở nắp hộp, đập vào mắt là món gì đó trông như sáu viên thịt tròn tròn đặt bên trong.
20 Cứ như phía sau có yêu quái đuổi theo, Ngũ Kinh Hoàn cầm lấy túi đồ mới A Hàn vội vã bao lại đưa cho, kéo Triển Chiêu tông cửa xông ra ngoài, xa xa vẫn còn nghe tiếng la ai oán của ông chủ, như tiếng oán phụ chiêu hồn.
Thể loại: Xuyên Không, Đam Mỹ, Huyền Huyễn
Số chương: 93
Thể loại: Huyền Huyễn, Dị Giới, Võng Du, Nữ Cường, Xuyên Không
Số chương: 50