421 Có nhiều tiền như vậy, thì không phải bạn gái của hắn đội nón xanh cho hắn, mà là hắn đội nón xanh cho nam nhân khác. Toàn bộ nhân viên công tác trong lầu này, người nào không biết, bạn gái của tên quản lý đội nón xanh này, chính là lão bản của hắn cua đi.
422 Dùng hai người Chu Trướng cùng Trịnh Lục này mà nói, còn giữ quần áo bệnh viện, thật sự là điềm xấu. Thẩm Kỳ cũng không có thay chiếc váy giá trị ba vạn hai ngàn kia, cả người lập tức trở nên phi thường xinh đẹp.
423 Bằng không thì Thẩm Kỳ nàng khẳng định không muốn đến khách sạn giá cao như vậy. Đây chính là khách sạn cấp năm sao a, mặc dù Thẩm Kỳ chưa từng tới, nhưng mà thường xuyên nghe bạn cùng phòng với nàng nói, bạn trai bạn cùng phòng với nàng đã mang cô ấy tới.
424 Trên mặt Ước Hàn trầm xuống, bất quá, rất nhanh lại lộ ra dáng tươi cười nhàn nhạt, nói ra:- Có cơ hội, ta sẽ đến trước mộ phần của ngươi, d9oy61 cho ngươi ít tiền.
425 Chỉ là Chu Trướng có chỗ không biết là, hiện tại Trần Thanh Đế cũng là lưu manh, cũng không có nhiều bạn gái như hắn tưởng tượng. Trần Thanh Đế, Lâm Tĩnh Nhu cùng Lý Nhược Băng tầm đó, đánh rắm cũng không có.
426 Mười tên bảo tiêu của Trang Tất Thành, liếc mắt liền nhận ra Trần Thanh Đế. Phanh!Trần Thanh Đế không để ý đến Trang Tất Thành cùng mười tên bảo tiêu kia, vừa dùng lực, trực tiếp ném Trang Tất Thành như là rác rưởi, hung hăng đập ở trên tường.
427 Trần Thanh Đế phát ra một tiếng gầm nhẹ, toàn thân tràn ngập sát khí khổng lồ. Động thủ với huynh đệ Trịnh Lục của hắn, Trần đại thiếu nổi giận, vô cùng phẫn nộ.
428 Rất hiển nhiên, Trang Tất Thành gầm rú, cũng không có phát ra bất cứ tác dụng gì, bị năm tên bảo tiêu liên tục đập trúng, nằm ở dưới đáy nhất, kêu thảm thiết liên tục.
429 - Nếu như ngươi không bồi thường tiền, ta cũng không ngại giáo huấn các ngươi một chầu. Nhìn bộ dáng Ước Hàn cùng với bọn bảo tiêu của hắn, Trần Thanh Đế cười lạnh không thôi.
430 - Các ngươi đi mau. Sắc mặt Ba Bỉ Đát biến đổi lớn, không kịp xóa đi máu trên khóe miệng, nổi giận gầm lên một tiếng, rất nhanh đánh tới Trần Thanh Đế.
431 Bất quá, ngay sau đó, diện mục của Trịnh Lục trở nên dữ tợn, trong hai tròng mắt huyết hồng, tràn đầy cừu hận. - Thẳng đến có một ngày, Trang Tất Thành xuất hiện, coi trọng bạn gái của ta.
432 - Chu Trướng, gọi người tính tiền đi. Trần Thanh Đế nhíu mày, vỗ vỗ bả vai Trịnh Lục, thản nhiên nói:- Hôm nay dừng ở đây, lần sau ngươi mời khách. - Không có vấn đề.
433 Cưỡng ép xóa bỏ trí nhớ?Khó trách Trần Thanh Đế không nhớ rõ mình, hắn. . . hắn vậy mà cưỡng ép xóa bỏ trí nhớ của mình, xóa bỏ hết thảy trí nhớ có quan hệ tới mình?- Không cần khiếp sợ, cũng không nên cảm động, ta chỉ là muốn nói cho ngươi, chính là Trần đại thiếu si tình kia đã chết.
434 Nửa giờ sau, ở cửa ra vào Trung Y Học Viện, Trần Thanh Đế xuống xe, mỉm cười, thản nhiên nói:- Kỹ thuật điều khiển của ngươi không tệ, rất có cảm giác.
435 Rất hiển nhiên, Viên mập mạp biết được Trần đại thiếu muốn đến, liền đuổi tất cả mọi người ra ngoài, nời này, chỉ có một mình hắn. - Trần đại thiếu, ngươi không biết, bộ dáng khiếp sợ khi bọn hắn mặc vào áo điều hòa chống đạn kia đâu.
436 Một khi, thân phận 'Lữ Đông' bại lộ, cho dù biết không phải Trần Thanh Đế ngụy trang. Chỉ cần để cho bọn hắn biết rõ, cùng Trần Thanh Đế có quan hệ, cái kia việc vui có thể sẽ to lắm.
437 - Ngươi. . . coi như là ngươi xem mau nữa, nhưng ngươi còn có mắt thấu thị sao? Đằng sau ngươi ngay cả lật cũng không có lật một tờ a. Viên mập mạp càng thêm oán niệm.
438 Đồng dạng như ngươi cỡi xe đạp rất lợi hại, cũng rất bền bỉ. Nhưng người đi đua với xe đạp điện thử xem?Cái kia căn bản chính là khi dễ ngươi trần trụi, trắng trợn.
439 Thiếu niên tóc vàng nhịn không được hỏi:- Thành ca, anh định để cho ai ra tay?- Ta đã gọi điện cho Hổ ca, lần này, Hổ ca tự mình ra tay. Trang Tất Thành âm hiểm cười liên tục, nói ra:- Xông vào Trung Y Học Viện giết người? Ta nghĩ cũng không dám nghĩ, Hổ ca cũng sẽ không đồng ý làm như vậy.
440 Không chỉ có như thế, bởi vì Bùi Ngữ Yên về nước, Ước Hàn cũng đi theo, càng cho người mang chiến xa của hắn tới. Vì chính là hi vọng, có thể có cơ hội biểu lộ cảm tình cùng Bùi Ngữ Yên thoáng một phát.