481 Nói đến đây, Trần Thanh Đế cũng không nói nhảm, thân thể khẽ động, tốc độ lập tức bộc phát, rất nhanh công kích tới Mạnh Ngưng Tuyết. Ra tay, không chút lưu tình.
482 Ngọn lửa trên người Trần Thanh Đế, như là Hỏa Vân, bao phủ nữ nhân kia mà đi. - Đây là Hỏa Dị Năng? Hỏa Dị Năng thật quỷ dị. Nữ nhân phát ra một tiếng ngạc nhiên, bất quá, lại không quay đầu lại, một cổ tinh thần dị năng khổng lồ từ trong cơ thể nàng bộc phát.
483 Mạnh Ngưng Tuyết đã bị Trần Thanh Đế phong ấn dị năng, ngoại trừ Trần Thanh Đế ra, coi như là Dị Năng giả cường đại hơn nữa, cũng không cách nào bài trừ.
484 Đương nhiên, nhất định tiêu hao cũng không nhỏ. Hiện nay, Nguyên ngọc ẩn chứa linh khí cũng chỉ còn lại có hai mươi khối cuối cùng. - Tiếp tục!Trần Thanh Đế hít sâu một hơi, cũng không có dừng lại, mà là tiếp tục tăng tu vi lên, hắn muốn đem Nguyên ngọc ẩn chứa linh khí còn lại, tất cả đều hấp thu.
485 Vốn là Trần Thanh Đế có Nguyên ngọc, là có thể miễn cưỡng để cho tu vi của hắn, tăng lên tới Luyện Khí tầng bảy. Chỉ là, hắn lựa chọn nghịch tu, đem nghịch tu tăng lên tới Luyện Khí tầng sáu trung kỳ.
486 Nhưng mà, Trần Thanh Đế vì một nữ nhân như vậy, suýt nữa giết Mạnh Ngưng Tuyết nàng. Mạnh Ngưng Tuyết nàng là Nữ Thần của Trung Y Học Viện a. Thương hương tiếc ngọc ở đâu?- Thiết Nam, ăn cơm không?Nhìn thấy Thiết Nam gật đầu, Trần Thanh Đế đi tới phòng bếp, nhìn Liễu di đang thu thập phòng bếp, nói ra:- Liễu di, phiền toái người làm tiếp chút thức ăn, bằng hữu của ta chưa ăn cơm.
487 Trần Thanh Đế bảo Thiết Nam ngồi xuống, trong nội tâm nhịn không được thầm nghĩ:- Thiết Nam không cách nào trở thành Tu Chân giả, chỉ là pháp môn tu luyện ở thế tục, muốn trở nên mạnh mẽ cũng có hạn.
488 Có tiền ở địa cầu, hoàn toàn chính xác là có thể mua được rất nhiều đồ vật, nhưng mà, tài nguyên chính thức, ngươi vĩnh viễn không thể dùng tiền tài mua được.
489 Trịnh Lục cùng Chu Trướng ngay ngắn nhíu mày, cuối cùng, ánh mắt đều quăng đến trên người Trần Thanh Đế ở một bên xem cuộc vui. Thình lình bị nhìn, Trần Thanh Đế cảm thấy mình như là bị hai mãnh thú nhìn thẳng, liên tiếp lui về phía sau, không ngừng đong đưa đầu của mình.
490 Đi Hồng Hương Thuận, không phải ném đi mặt mũi Trần đại thiếu hắn sao?Cùng lúc đó, trong một tòa biệt thự cách Trung Y Học Viện cũng không tính quá xa, Trang Tất Thành thình lình ở trong đó, sau khi cúp điện thoại, trên mặt tràn đầy ác độc chi sắc.
491 Chu Trướng tụ cùng một chỗ, liếc mắt, khinh bỉ nói:- Xem xét, đã biết ngươi là một gia hỏa không kiến thức. - Rất tốt, ngươi lợi hại, ngươi thuộc loại trâu bò, sao ca ca ta không thấy ngươi có bảo tiêu?Mặt mũi Trịnh Lục tràn đầy vẻ trào phúng:- Ngươi không có bảo tiêu, như thế nào biết nhiều như vậy? Ít khoác lác đi.
492 Ai cũng không muốn nhiều chuyện, bị chặt mất tay. Mà ngay cả một ít người có chút năng lực, vừa nghe đến là Thanh Bang, lập tức không có chút khí thế.
493 Trang Tất Thành cũng tinh tường biết rõ, những người Lỗ Hổ mang đến này, thực lực so với những bảo tiêu phế vật kia của hắn thì mạnh hơn nhiều a. Nhưng mà, lại như cũ không phải đối thủ của Trần Thanh Đế.
494 Tùy tùy tiện tiện đạp mất cửa xe của người ta, Đoạn Phàm căn bản không có coi là chuyện quan trọng, chỉ là hưng phấn đi tới Hồng Hương Thuận. Chuyện tình gì, cũng không có trọng yếu bằng bái sư a.
495 Ở trong thành thị này, thế lực dưới mặt đất cơ hồ là trời của Đoàn gia, cho dù là lão Đại Thanh Bang tự mình đến đây, Đoạn Phàm hắn cũng sẽ không ặt mũi.
496 Toàn thân Lỗ Hổ rung mạnh, trong con ngươi, hiện lên một tia không thể tin được. Hắn chỉ là biết rõ, Đoạn Phàm cùng Trần Thanh Đế tầm đó, có chút quan hệ, lại không nghĩ rằng Trần Thanh Đế dĩ nhiên là sư phụ của Đoạn Phàm.
497 Trên mặt Trần Thanh Đế lộ ra biểu lộ trêu tức, thản nhiên nói:- Đối với đánh gãy tứ chi, ta không có thích, ta thích đánh gãy năm chi. Thanh âm của Trần Thanh Đế rất bình thản, cực kỳ bình thản, bình thản làm cho lòng người vì sợ mà tâm rung động.
498 Cao thủ chân chính, căn bản là không có tiếp xúc đến. Không phải nói, Đoạn Phàm không có tư cách kia, chỉ là hắn hiện tại, còn không có dức đụng chạm tới cấp độ kia.
499 Trang Tất Thành rất nhanh bò đến dưới chân Trịnh Lục, điên cuồng cầu khẩn nói:- Trịnh gia, van cầu ngươi, buông tha ta một lần. Ta có mắt như mù, là ta có mắt không tròng, cầu Trịnh gia buông tha ta, van cầu ngươi Trịnh gia.
500 Báo thù rồi?Trịnh Lục ta rốt cục báo thù rồi. Báo thù a!Ngày hôm nay, ta nằm mơ cũng nghĩ, nhưng không dám đi làm, cũng không có năng lực làm được kia.