141 Câu lạc bộ tư nhân không tính là mới mẻ, nếu nghiêm túc tìm hiểu về nguồn gốc của nó thì có lẽ nó đã tồn tại sau thời kì Xuân Thu Chiến Quốc rồi. Các nước chư hầu chỉ vì muốn mở rộng phạm vi lãnh thổ của mình mà không ngừng tạo ra ngọn lửa chiến tranh, đây là thời kỳ chiến tranh mở rộng nhất trong lịch sử.
142 Chú năm Thẩm Đốc Trí là người em trai có quan hệ tốt nhất với Thẩm Đốc Lễ. Có thể nói hai người cùng chung một chiến tuyếnThẩm Đốc Trí nhìn bề ngoài trẻ tuổi hơn Thẩm Đốc Lễ, trên người mặc một cây đen, cái eo lưng luôn thẳng tắp như một thanh lợi kiếm nằm trong vỏ, bất cứ lúc nào cũng có thể xông ra tiêu diệt kẻ địch.
143 Diệp Hoan và Hầu Tử vẫn luôn kính trọng thói quen bỏ dở nửa chừng của Trương TamNgười bình thường đang làm việc gì đó lại bỏ ngang là chuyện bình thường.
144 Vay tiền luôn luôn là một chuyện cực kỳ gian nan. Diệp Hoan bây giờ có thể cảm nhận được sự tuyệt vọng của Lưu Tử Thành, thực ra cái này cũng trách hắn bình thường ăn nói quá ti tiện.
145 Dùng một từ để lí giải sự khốn cùng đó chính là 'không có tiền'. Nhưng Liễu Mi lại không hiểu cái gì gọi là phiên bản khốn cùng vì tên này cứ thích mở miệng tạo ra từ mới.
146 Tác phong làm việc nhanh nhẹn của Liễu Mi ảnh hưởng đến Diệp HoanHắn đi tìm Lưu Tử Thành, nói với gã chuyện góp cổ phần của Liễu Mi. Lưu Tử Thành vui mừng quá đỗi, hai mắt tỏa sáng, vội vàng muốn gặp vị nữ Bồ Tát cứu khổ cứu nạn trong truyền thuyết kia, bộ dạng gã xem chừng có ý định lấy thân báo đápDiệp Hoan đành phải nói cho Lưu Tử Thành biết việc cảm ơn này cần phải phân chia rõ ràng, Lưu Tử Thành phụ trách nói lời cám ơn, còn hắn phụ trách việc lấy thân báo đápHai ngày tiếp theo, Lưu Tử Thành liên hệ với bạn bè ở Bắc Kinh lo liệu các thủ tục đăng ký kinh doanh ở cục Công Thương, lại đến cục thuế làm đăng ký khai thuế.
147 Thẩm gia ở Bắc Kinh không chỉ là một gia tộc danh giá, nó giống như một xã hội thu nhỏ do tinh hoa của tiền tài và quyền lực lắng đọng cả trăm năm mà thành.
148 Phải làm thế nào để người ta nhận mình là cháu nội?Vấn đề này Diệp Hoan trước kia chưa có lo lắng, hắn đã từng giả bộ làm cháu trai người ta, nhưng mà làm cháu nội thật đây là lần đầu.
149 Trước kia, Diệp Hoan thật khinh bỉ mấy kẻ tham ăn, đại biểu là Hầu Tử và Trương Tam. Vì miếng ăn mà phải tranh giành nhau sống chết thật chẳng ra sao.
150 Trên đời có những sự tình phức tạp, cũng có những việc rất giản đơnDiệp Hoan yêu thích một cuộc sống nhàn tản, có ăn có uống, chỉ như thế mà thôiMột người luôn hướng tới cuộc sống giản đơn lại đưa thân vào một thế giới lộng lẫy hỗn tạp, hắn sẽ biến thành cái dạng gì?Diệp Hoan không biết người khác sẽ thế nào, còn hắn, hắn luôn cố gắng duy trì bộ dạng lúc trướcThế giới có quá nhiều đổi thay, tiền tài làm người ta trở nên sa ngã hoặc vì mưu sinh mà thỏa hiệp, thỏa hiệp về vật chất, thỏa hiệp trong bản tínhNhững kẻ nhà giàu mới nổi, hễ có tiền là mua nhà mua xe, mua du thuyền.
151 Đối với bất kì quan hệ nào thì giữa người với người đều có sự phân chia rõ ràng, bao gồm cả quan hệ huyết thống trong gia đình. Mỗi người đều sẽ yêu thích một người cậu hay một người chú hoặc ghét một cô, một dì nào đó.
152 Diệp Hoan vẫn nghĩ không ra mấy người quyền quý vì sao cứ thích mấy cuộc tụ tập chán ngắt này, mỗi người một ly rượu chạy loạn khắp nơi, hàn huyên với đám này vài câu, cười đùa với đám kia một chút.
153 "Anh hùng cứu mỹ nhân" cụm từ này không rõ đã có từ thời đại nào, nhưng có thể khẳng định mỗi một thời đại đều có người sắm vai đó ít nhất một lần. Có người thực hiện rất phóng khoáng khiến cho tâm hồn các thiếu nữ lay động, cũng có người chỉ làm ra vẻ để câu dẫn mỹ nhân, cũng có người diễn anh hùng tương đối thất bại, yếu mà còn ra gió, cuối cùng bị kẻ bắt cóc đánh cho nằm bẹp dí trên đất khiến các mỹ nhân thất vọng, khinh bỉ.
154 Sau khi nói chuyện cùng Liễu Mi, Diệp Hoan lấy di động ra xem tin nhắn vừa mới được gửi tới. Tin nhắn là của Nam Kiều Mộc, việc tính toán các hạng mục của Quỹ Hoan Nhạc đã làm tốt, cô đã bay tới Bắc Kinh, hiện tại đang ở sân bay.
155 Hiện tại, Diệp Hoan mới biết thời điểm người đàn ông đang làm chính sự mà bị cắt đứt thì tính tình không thể nào tốt đẹp được kể cả người nho nhã như Tần Dật.
156 Diệp Hoan không giống những người khác, suy nghĩ của hắn luôn trái ngược mọi người. Người khác luôn cung kính trước mặt Thẩm Sùng Võ, thậm chí không dám thở mạnh một cái, còn Diệp Hoan lại vô tư cười đùa tí tửng với ông, thậm chí còn trêu chọc khiến Thẩm Sùng Võ nổi trận lôi đình nhưng không làm gì được hắn.
157 Diệp Hoan gối đầu lên đùi Nam Kiều Mộc, nghiêng đầu để Nam Kiều Mộc dùng tăm bông lấy ráy tai cho hắn. Mắt Diệp Hoan híp lại, tỏ vẻ thoải mái. Nơi đô thị phồn hoa này, người người bè lũ xu nịnh, đắm mình trong xa hoa trụy lạc, lúc đó bọn họ suy nghĩ điều gì? Bọn họ thật sự cảm thấy vui vẻ sao? Có lẽ còn không bằng im lặng gối đầu lên đùi người yêu, cùng hưởng thụ ánh nắng ấm áp của mặt trời lúc hoàng hôn, nghe nàng nhẹ nhàng càm ràm, hưởng thụ cảm giác nàng dùng tăm bông lấy tai cho mình càng thêm thoải mái.
158 “Là. . Câu lạc bộ!”Tần Dật nghiến răng nghiến lợi nói một câu, lờ đi gương mặt tủm tỉm của Diệp Hoan, xoay người một cái, lại bày ra gương mặt ôn hòa trò chuyện với người khácNgười đang nói là một phụ nữ trung niên, đúng như Diệp Hoan nói, vẻ đẹp vẫn chưa tàn phai nhưng cũng không quá khoa trương, ít nhất thì cũng không tô son đỏ đậm, trên miệng cũng không có nốt ruồi, hơn nữa trên tay cũng không có quạt tròn.
159 Diệp Hoan là người có lòng hiếu kì, trước kia khi không có năng lực, rất nhiều lần muốn tìm hiểu một điều gì đó nhưng luôn luôn không cách nào hiểu được, khi đó hắn cùng với bọn Hầu Tử Trương Tam ngồi xổm ở đầu đường nhìn đủ mọi loại xe cộ nổi tiếng chạy băng băng trên đường thì thường tức giận mắng chửi vài câu mẹ nó, nhưng sau đó lại vô cùng hâm mộ suy đoán cuộc sống trôi qua hàng ngày của những kẻ có tiền.
160 Đánh cũng đánh rồi, người đã đoạt, thù cũng đã kết, không hiểu sao, mí mắt Diệp Hoan chợt nhảy. Ta đến Bắc Kinh đến cùng là đúng hay sai? Ngay cả một chút chuyện bất bình cũng muốn quản, trong vũng nước đục này không biết có bao nhiêu chuyện bất bình, chính mình có thể quản hết được hay sao?Cứ tiếp tục như vậy, đám nội nha ở Bắc Kinh (con cháu quan chức) chỉ sợ sẽ bị mình đắc tội hết một lượt, về sau trở thành kẻ ai cũng chán ghét làm sao ở lại Bắc Kinh đây?Diệp Hoan vốn là muốn tạo dựng sự nghiệp ở Bắc Kinh đấy.
Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình, Đô Thị, Dị Năng, Huyền Huyễn, Trọng Sinh
Số chương: 24