Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Công Tử Điên Khùng Chương 271: Chu Linh Tố

Chương trước: Chương 270: Bị Làm Tấm Mộc



Tào Kỳ giống như nhớ racái gìđó, nhìn Giang Árồi quay đầu hỏi Lâm Vân:

-Vị này là ai?

- À,đây làlái xecủa em,đồng thời làbảo tiêu.

Giang Ánghe Tào Kỳ hỏi như vậy, cóchút xấu hổ nói. Cảm thấy thật sự làkhông nên đồng ýyêu cầu của tên Mộc Vân này mới đúng. Nhưng đã vào đây rồi cũng không thể đuổi hắn đi rađược.

-Lái xe?Khó trách…

Tào Kỳ giống như minh bạch cái gìđó, liếc nhìn Lâm Vân, không nói lời nào, dẫn đầu đivào.

- Cómùi hóa chất, khó trách là là cómùi khai khai của nước tiểu.

Lâm Vân nói nốt lời của Tào Kỳ.

Tào Kỳ biến sắc. Trong lòng tự nhủ, đây lànước hoa, hóa chất cái đếch gìvậy? Màcái tên lái xenày thật làláo lếu. Đang muốn trở mặt, tuynhiên lại giống như nhớ tới cái gìđó, phong độ tiếp tục đivào.

Lâm Vân cũng giống như vừa nãy không phải làlời mình nói vậy, đitheo đằng saubốn người. Đã dùng thần thức kiểm tramột lần, cuộc tụ hội này tổ chức ởtầng tám. MàLâm Vân cũng đã phát hiện cónăm sáu mươi người bảo vệ chỗ tối chỗ sáng. Xem ranhững người tham giacuộc tụ hội lần này đều cóbối cảnh.

- Emtên là ChuLinh Tố, còn chưa biết tên của anh?

Cô gái một mực không nói gìkia,, đột nhiên đichậm một bước, đisong song với Lâm Vân, rồi hỏi tên hắn.

-Mộc Vân.

Lâm Vân trả lời đơn giản. Tuy cônàng ChuLinh Tố này không phải làmột mỹ nữ, nhưng cô ta cómột conmắt rất to,lại động lòng người. Tựa hồ cóthể nói vậy. Vôluận làmột côgái nào cóđôi mắt linh động như vậy, cũng sẽ không quá xấu. Nhưng cônàng ChuLinh Tố này vì saophải muốn nói chuyện với một người lái xe?

Chu Linh Tố cóchút kinh ngạc nhìn thoáng quaLâm Vân. Cô tathật không ngờ mình đã chủ động nói chuyện với người lái xenày rồi, màhắn chỉ trả lời đơn giản như vậy. Vốn nàng sợ Giang Áxấu hổ,, lại thấy người lái xenày nói chuyện có cátính như vậy, mới chủ động hỏi hắn một câu. Nhưng hiện tại nàng lại sinh rahiếu kỳ với hắn.

Một người lái xe,tới một nơi sang trọng như vậy, lại vẫn cóthể giữ được sự bình tĩnh. Tự nhiên giống như vào phòng bếp lấy thức ănvậy. Thậm chí còn mở miệng châm chọc Tào Kỳ. Tố chất của người lái xenày quả thực không phải bình thường. ChuLinh Tố càng nhìn Lâm Vân càng cảm thấy hắn bất đồng. Bởi vì cô ta cómột conmắt khá đặc biệt.

Thang máy tới tầng tám thì dừng lại. Năm người đi rathang máy thì thấy córất đông người. Ởcửa lớn cóbốn người bảo vệ trông coi, không ngừng tiếp nhận danh thiếp trong taycác vị khách.

-Thiếu giaHoàng, mời vào…

-Thiếu giaVạn, mời vào…

-Chị Giang, mời vào…Khoan, vị tiên sinh này, mời anhdừng bước.

Bảo vệ chặn lại Lâm Vân muốn đivào.

-Đây làtài xế kiêm bảo tiêu của tôi. Anh cóthể để chohắn vào được không?

Giang Áthấy Lâm Vân bị ngăn cản đivào, khuôn mặt nóng lên, rất làxấu hổ. Córất nhiều người cũng dẫn bảo tiêu đivào, nhưng chỉ cómình lại bị cự tuyệt. Rõràng làmình chưa đủ cấp bậc để mang theo bảo tiêu.

-Không được, lái xe làkhông thể vào. Chúng tôi nên vìquý khách màphụ trách. Mong chị Giang thông cảm.

Tên bảo vệ tuynói thông cảm, nhưng rõràng không thực sự thông cảm choGiang Á.

-Nhưng mấy người kiacũng được phép dẫn theo bảo tiêu vào đấy thôi?

Giang Áthấy mọi người đang nhìn mình, trong lòng quýnh lên, chỉ đành phải nói vậy.

Tên bảo vệ âmthầm cười lạnh. Những người kia là ai? Mà cô là ai? Cho côvào làđã tốt cho côrồi, côcòn mang mình sosánh với những người khác. Cô cóthể sosánh với Lưỡng Long của Thanh Hóa sao? Côthể sosánh với Song Thù (Thù: mỹ nhân) của Thanh Hóa sao?

Lâm Vân cười lạnh một tiếng, hắn đã nhìn ra làtên Tào Kỳ kiagiở trò quỷ. Bởi vì khi y đivào trước, đã nói gìđó với tên bảo vệ.

Giang Ávừa nói mấy lời này thì đã biết mình phạm sailầm lớn.

- Chohắn đivào đi.

Một thanh âmlạnh lùng không mang theo títình cảm nào truyền tới.

Mọi người đều nhìn về phía phát ra âmthanh. Làmột nữ nhân cókhuôn mặt tuyệt mỹ, nhưng không hề mang theo vẻ tình cảm nào trên mặt. Đẹp khiến chongười tasợ hãi, nhưng lạnh cũng đồng dạng làm chongười tasợ hãi. Đitheo cô ta làbốn người bảo vệ vàmôt côgái.

- Làchị Xung Hy, cô tatới nơi này làm gì..

-Đúng làchị Xung Hirồi…

-Đúng rồi…

-Chị Hiđến rồi à, mauvào đi.

Người xung quanh đang nghị luận, thì một côgái hơn bamươi tuổi, phong tình vạn chủng đi rađón.

-Chị Thiến Thiến.

Vừa thấy là côgái kia, Giang Ávội vàng lên tiếng chào hỏi.

-Giang Á, emcũng tới rồi à, mauvào đi. Màmấy cậu làm gìvậy, còn không tránh ra chongười tavào.

Cô gái tên làThiến Thiến này vừa chào mấy người kia, lại trông thấy bảo vệ ngăn Lâm Vân lại, thần sắc lập tức biến đổi, lập tức quát lớn.

Kỳ thực, khi côgái tên Xung Hi kianói, vài tên bảo vệ đã muốn tránh đường rồi. Nhưng nhất thời lại bị dung nhan của cô talàm chosững sờ, nên chưa tránh. Lúc này nghe côgái tên Thiến Thiến quát lớn, vội vàng tránh sang một bên.

Lâm Vân không chút dodự đivào, không hề có ýcảm ơn gìcả. Người xung quanh đều tự nhủ, anhchàng lái xenày thật là cátính. Ngay cả một câu cảm ơncũng không nói.

Giang Árất xấu hổ, vội vàng đitới trước mắt côgái tên làXung Hi kianói:

-Cảm ơnchị Hi,cảm ơnchị Thiến Thiến.

Xung Hi và côgái tên Thiến Thiến cũng sửng sốt một chút. Thật không ngờ có cómột người lái xe cátính như vậy. Rõràng lại để chochủ nhân cảm ơn, còn hắn thì đivào trước.

Lâm Vân đương nhiên chẳng muốn dài dòng với bọn họ. Hắn vàGiang Áchỉ làquan hệ lợi dụng lẫn nhau màthôi. Nên vừa đivào liền tìm vị trí để ngồi. Mục đích của hắn tới nơi này lànghe các nhân vật thượng lưu ởđây nói chuyện, xem cóthể nghe rađược thông tinhữu dụng nào không. Cũng không phải tới để kết giao người nào. Cólẽ mình chỉ một lúc là đi ra.

-Chị Hi,bên này.

Cô gái tên Thiến Thiến liền tranh thủ mời Xung Hi đivào.

Giang Á đivào nhưng không trông thấy Lâm Vân. Đang muốn đitìm hắn thì đã bị Miêu Chỉ kéo lại:

-Giang Á,mình nhìn thấy thiếu giaThành vàthiếu giaMinh, chúng ta đitới bắt chuyện với bọn đi.

- Ởđâu?

Giang Ánghe thấy làLưỡng Long của Thanh Hóa, lập tức quên luôn việc tìm kiếm Lâm Vân, vội vàng đitheo Miêu Chỉ. Đối với cô ta mànói, cóthể quen biết với Lưỡng Long của Thanh Hóa chính làước mơ thathiết vậy.

Lâm Vân thấy cơhồ tất cả mọi người đều đitới chào hỏi côgái tên Xung Hikia. Tuynhiên cônàng Xung Hinày vẫn mang bộ mặt lạnh như băng trả lời bọn họ. Một người lạnh lùng như vậy saovừa nãy phải giúp mình nói chuyện nhỉ? Tuynhiên đảo mắt Lâm Vân lại nghĩ ra,hẳn làbởi vìmình đang chặn đường đicủa cô ta.

Nhưng cũng không đúng. Lúc ấy cô tacòn cách mình một khoảng, cho dù làmình chặn đường cũng phải làngười khác lên tiếng mới đúng. Bởi vì cô tacòn cómột người nữ tử vàbốn người bảo tiêu đibên cạnh, việc này sao cóthể do cô tađích thân lên tiếng được.

“Không nghĩ rathì liền mặc kệ, mình đến đây cũng không phải vì tò mòchuyện của người khác”

Lâm Vân dùng thần thức nghe những người xung quanh nói chuyện. Hivọng cóthể tìm được thông tinliên quan tới sản nghiệp của nhà Mộ Dung.

Tin tức về sản nghiệp nhà Mộ Dung còn chưa nghe được thì đã nghe thấy mục đích của lần tụ hội lần này. Nguyên laiđây làmột bữa tiệc sinh nhật của một côgái tên là DuQuân. Hình như còn liên quan gìđó tới Song Thù của Thanh Hóa thì phải.

- Sao anhchỉ ngồi một mình ởđây?

Lâm Vân chính đang chú ýngười xung quanh nói chuyện, một thanh âmđột nhiên truyền tới.

Lúc ChuLinh Tố đi quangười Lâm Vân, Lâm Vân đã biết. Chỉ làkhông nghĩ tới cô talại rõràng bắt chuyện với mình. Đây làlần thứ hai cô tachào hỏi hắn.

- À,ngồi chỗ này ngắm nhìn giới thượng lưu để mở mang tầm mắt. Thật làhâm mộ bọn họ.

Lâm Vân cười nhạt một tiếng. Tinh thần vẫn ynguyên chú ýtới những người kia.

-Kỳ thực, cũng chẳng có gìphải hâm mộ bọn họ. Cóngười anhnhìn quarất làlịch sự, phong độ, nhưng người đó sống thật quá mệt mỏi. Anhxem, xung quanh Lưỡng Long của Thanh Hóa đều làcác nhân vật cóthế lực. Nhưng emthấy haingười đó sống thật làgiả tạo. Haingười này biểu hiện bên ngoài rất hòa thuận, trò chuyện vuivẻ. Kỳ thực chotới bây giờ đều làvụng trộm đấu đá nhau.

Chu Linh Tố ngồi xuống bên cạnh Lâm Vân, thuận miệng nói.

Lâm Vân sững sờ, liếc nhìn cônàng ChuLinh Tố này. Đây làlần đầu tiên mình gặp mặt cô ta,hơn nữa còn dưới thân phận lái xe. Vì sao cô talại nói chomình những chuyện như vậy? Chẵng lẽ cô ta làmột côngốc?

Vô luận thế nào cô tacũng không nên tiết lộ chuyện về Lưỡng Long Thanh Hóa mới đúng. Nói loại chuyện như vậy với một người lạ lẫm, tuykhông phải lànói bậy bạ gì, nhưng cônàng vẫn khiến Lâm Vân cảm thấy làlạ.

Loading...

Xem tiếp: Chương 272: Lái Xe Kiêu Ngạo

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

It's In His Kiss

Thể loại: Tiểu Thuyết

Số chương: 22


Khoái Nhạc Trạch Cấp Tốc

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 12


Màu sắc cầu vồng

Thể loại: Tiểu Thuyết

Số chương: 12


Từ Tiểu Tam Biến Tiểu Thụ

Thể loại: Đam Mỹ, Ngôn Tình

Số chương: 63


Chuyên Nghiệp Phẫn Diễn

Thể loại: Xuyên Không, Đam Mỹ

Số chương: 50