81 Liên tục mười ngày. Khuynh Anh vừa chăm sóc Lam Tranh, vừa tu hành, vừa vẽ địa đồ vực sâu tìm kiếm lối ra, vừa làm bảo mẫu lo cơm canh cho hai thần một thú.
82 Lam Tranh cực lực muốn phát tiết. Môi của hắn tràn đầy mùi máu tươi, cái loại mùi làm này cho toàn bộ thần kinh của hắn căng thẳng lên, bên tai truyền đến tiếng ngâm của thiếu nữ thống khổ mà lại mê người.
83 Lam Tranh rốt cuộc khôi phục bình thường. Nửa Xu hình như cực thích yêu tà âm u gì đó, lúc nuốt hắn vào bụng, nó liền hút sạch yêu khí trên người hắn.
84 “Cái… cái gì cũng không có!!” Khuynh Anh xoay người muốn trốn. “Quay lại. ” Giọng của hắn không cho cự tuyệt. “…” Nữ nhân đã vọt tới cửa động dừng bước, sau đó run rẩy lui về phía sau lui.
85 Ngươi là thần linh sinh ra do tắm rửa trong nắng sớm, mộc chi thần hi, ban tên Mộc Hi. Ngươi sẽ có được vinh quang rực rỡ, chúng sinh tín ngưỡng, độc nhất vô nhị.
86 Toàn Cơ mím môi, sắc mặt nặng nề. Việc này đã không chỉ là chuyện cá nhân của Khuynh Anh, nếu là kéo dài, sẽ hại đến toàn bộ thần đô Phương Đông. Trường Minh là thái tử, hắn trầm ổn, bình tĩnh, là người thích hợp nhất làm thần đế tiếp theo, nhưng hắn cũng có nhược điểm, đó là Yên Tự.
87 Tay Toàn Cơ cứng đờ, ngón tay đối phương lạnh như tuyết, dường như muốn đông ngọn lửa đỏ của nàng lại. Trong con ngươi nàng chợt lóe lên, sau đó đổi thành một mảnh băng lạnh, hung hăng hất tay hắn: “Cái này sợ rằng chỉ là kinh sợ, bệ hạ phương bắc, ngài đại giá quang lâm, kinh sợ.
88 Thần đế Phương bắc vì Toàn Cơ mà đến, là sự tình không có ai nghĩ đến. Lê Thiên Tuế kế vị mới hai trăm năm, là một vị đế vương vô cùng trẻ tuổi. Dung nhan tuấn mỹ như tuyết sắc điêu khắc của hắn làm cho tâm của vô số hoàng nữ quý tộc đại loạn, đến mấy năm trước, hắn rốt cuộc tuyên bố hôn kỳ của mình —— hắn gửi sính lễ đến phía thần đô Phương Đông, là muốn kết hôn với nữ thần làm cho người ta đau đầu nhất thần giới – Toàn Cơ.
89 “Ngài thật đưa ta về nhà?” Đáy mắt Khuynh Anh tràn đầy kinh hỉ: “Ngài không trở về thần giới, vậy ngài cũng đi cùng ta hả?”Con ngươi Lam Tranh không dấu vết ảm đạm, lại cúi người cười nói: “Khuynh Anh, nàng muốn ta và nàng cùng nhau?”Khuynh Anh lại đỏ mặt.
90 Ngày hôm sau. Khuynh Anh tỉnh lại, trong sơn động vẫn đen kịt, chuyện thứ nhất nàng làm là sờ sờ bên cạnh, đến khi ngón tay va chạm vào một thân thể nam nhân, mới thở phào nhẹ nhõm.
91 Vùng cực Đông đỏ lửa. Lửa ở đây, đều là lửa địa ngục, một khi bị đốt, sẽ vạn kiếp bất phục! Nhưng nó lại cực đẹp, đỏ rực một dòng suối máu! Ở đây dường như có một bảo tàng khổng lồ, chưa bị khai khẩn, kẻ muốn chinh phục này vùng đất này, thần tộc không thiếu, Tu La cũng không hiếm.
92 Yêu thú tràn ngập. Chúng nó không ngừng ăn mòn tất cả ở đây. Lam Tranh nhắm nghiền hai mắt, loại cảm giác giết chóc trào lên làm cho hắn khó kiềm chế… Nhưng Khuynh Anh còn ở bên cạnh, hắn không cách nào làm ình hóa thân thành ác ma giết người không chớp mắt ở trước mặt nàng.
93 Mục đích lần này là vực sâu chỗ cao nhất của thác nước Suối Lửa. Mộc Hi đi tìm nguyên liệu nấu ăn, Nửa Xu cũng đi theo. “Ở đây tựa hồ không có cái gì đặc biệt, chàng tới nơi này làm gì?” Khuynh Anh nhìn nhìn bốn phương tám hướng, ở đây nàng cũng từng đã tới, bởi vì Mộc Hi muốn dẫn nàng lĩnh hội kỳ cảnh như truyền thuyết trong vực sâu này.
94 Họa Long, quỷ của chiến thần!Đồn đại, máu hắn nhuộm đỏ thần đô, kéo dài mấy ngàn vạn dặm, sinh linh đồ thán!Đồn đại, hắn vô tình, một đôi mắt đỏ rực hơn máu, sâu hơn bóng đêm! Hắn độc đoán ngang ngược, một thân lệ khí, một Tu La vương giả!Đồn đại, lúc hắn chết đi, trời đất rung động ba ngày! Gió gào thét, tuyết cuồng loạn, lửa bùng lên, sấm nổ vang!Sách cổ ghi mái tóc bạc con ngươi đỏ máu của hắn, không người nào có thể đến gần! Cũng ghi hắn cầm một thanh trường kiếm, nhiễu loạn trời đất!!Nhưng dưới lịch sử.
95 Lam Tranh nhẹ giọng nói: “Khuynh Anh, nàng đang suy nghĩ gì đấy?”Lúc ngón tay của hắn siết chặt ở cổ nàng, Khuynh Anh lạnh lẽo toàn thân, nhưng sau một khắc, hắn lại nhẹ nhàng thả nàng, sắc mặt nhẹ như không, còn xoa xoa đầu của nàng: “Nàng xem, sắc mặt của nàng tái hết rồi, đừng sợ, chọc nàng chơi thôi.
96 Nam tử tóc bạc lù lù bất động!Hắn rút ra kiếm thật dài đeo bên hông, có ánh sáng màu đen lóng lánh!Hắn nặng nề vung lên, uy lực không cách nào chống đối liền xông ra, trong khoảnh khắc, rừng rậm gào thét thảm thiết!!Khuynh Anh thiếu chút nữa cũng bị kiếm khí hung mãnh này thổi bay ra ngoài, Lam Tranh kéo nàng, ấn nàng vào lồng ngực của mình.
97 “Ngươi đi? Vậy Tiểu Tranh chẳng phải là vĩnh viễn không về sao?” Toàn Cơ lạnh lùng cười nhạo. Thần tộc xung quanh nổi gân đen đầy đầu, vị công chúa điện hạ này vĩnh viễn không nhìn xem hoàn cảnh, vĩnh viễn không thể ngăn miệng kịp, thần đế phương bắc ngay bên cạnh nàng, nàng cũng không cho chút mặt mũi nào, đến thần đế cùng thần hậu cũng bắt đầu đau đầu.
98 Vực sâu U Minh. Không biết qua bao lâu. Trong bóng tối mờ mịt, Khuynh Anh thống khổ rên rỉ một tiếng, mới ngồi dậy. Chỉ nhớ mình đột nhiên bị một luồng sáng bắn trúng, hai mắt tối sầm, nên cái gì cũng không biết.
99 Mà ở chỗ khác. Lam Tranh diện khuông mặt không biểu tình nhìn nữ nhân trước mặt, con ngươi sắc nặng nề co một chút, liền đằng đằng sát khí. Từ trên núi té xuống, ở thời điểm tỉnh lại, người đầu tiên nhìn thấy không phải Khuynh Anh, mà là Lê Thiên Thường.
100 Lam Tranh cười lạnh lùng, “Lê Thiên Thường, ngươi thực sự là thấp hèn. ”“Ha ha… cô gái thanh thuần động lòng người như Yên Tự, không phải cũng chết không toàn thây sao?” Lê Thiên Thường cũng cười theo: “Lam Tranh, nếu ngươi nguyện ý giúp ta, ta sẽ giúp ngươi giấu việc đôi mắt này, cũng cam đoan không hề đụng một sợi tóc của Khuynh Anh, các ngươi song túc song phi, muốn thế nào liền thế nấy.