41
Chuyển ngữ: Mic
Chớp mắt đã tới giữa mùa hè. Trời nóng chói chang, ve kêu râm ran. Lưu Tự mặc hồ phục tay hẹp băng qua Ngự hoa viên,lúc từ xa trông thấy mái hiên cong vút kia của Ngự thư phòng, bước chân dừng lại.
42
Chuyển ngữ: Mic
Đêm hôm khuya khoắt, thế nhưng An Bình vẫn chưa ngủ, trong tẩm cung chỉ thắp một ngọn đèn khiến cả đại điện rộng lớn trông có phần tối tăm ảm đạm.
43
Chuyển ngữ: Mic
Lúc Lưu Tự rời kinh đã là cuối hạ đầu thu, tiết trời dần mát mẻ, thích hợp đi đường.
Thái phó đương nhiên lưu luyến không đành, ngày trước ông chưa bao giờ nghĩ tới con trai sẽ đi xa tới biên cương, còn cho rằng hắn cả đời này sẽ noi theo bước chân của mình bước lên con đường quan văn, thế nhưng sau khi nghe lời hắn nói, lại cảm thấy không được bỏ qua lý tưởng của hắn.
44
Chuyển ngữ: Mic
Vào thu, Tề Tốn Chi đã ở trong Tề phủ gần một tháng. Vốn dĩ An Bình thấy hắn chân bị tật, tảo triều nếu có thể được thì cũng miễn, hiện giờ đương nhiên càng không cần thượng triều, cho nên suốt một tháng này, hắn một lần cũng chưa từng gặp An Bình.
45
Chuyển ngữ: Mic
Đêm đến, mưa càng lúc càng to, cơ hồ là mưa như trút nước. Viên Hỉ cho hạ nhân đưa Tề Tốn Chi vào cung hồi Tề phủ, lúc quay đầu lặng lẽ nhìn một cái về hướng thiên điện, như ý nguyện của hắn, đèn đã tắt rồi.
46
Chuyển ngữ: Mic
Tin Tây Nhung vương đích thân dẫn binh mã đến Lương đô cầu thân rất nhanh đã truyền khắp trong ngoài triều đình, chúng đại thần sôi nổi nghị luận, triều đường như sục sôi.
47
Chuyển ngữ: Mic
Thu vẫn chưa qua, tiết trời càng lúc càng lạnh, mà vị Tây Nhung vương muốn tự mình đến cầu thân kia dường như rất yếu đuối, bệnh dai dẳng nằm trên giường đã lâu nhưng vẫn chưa xuất phát đến Lương đô một bước.
48
Chuyển ngữ: Mic
Liên tiếp mấy trận mưa thu rơi xuống, tiết trời ngày càng lạnh, càng đi về phía Tây Bắc lại càng gió lạnh hiu hiu.
49
Chuyển ngữ: Mic
Trong đô thành dạo gần đây xảy ra chút phong ba: An Bình trước hạ chỉ đề bạt Lâm Dật làm Hộ bộ lang trung, kế đó lại đột nhiên đề nghị muốn xây dựng nữ học trong kinh đô.
50
Chuyển ngữ: Mic
Tiêu Trữ là vì đuổi theo muội muội Chiêu Ninh mà tới, lúc trước từng đến biên giới Tây vực, ngay cả chuyện An Bình căn dặn cũng thăm dò gần ra, nhưng vẫn không tìm được nơi nàng đi.
51
Chuyển ngữ: Mic
Ngày hôm sau sau khi hạ triều, An Bình người còn chưa trở về tẩm điện đã bị Song Cửu chặn lại.
Hắn chắn trước người nàng, mặt đỏ tai hồng từ trong tay áo lấy ra khối ngọc thạch, nhãn thần không ngừng lấp lánh, gương mặt bánh bao phồng lên, cơ hồ tăng mấy phần dũng khí, mới hỏi: “Bệ hạ, Viên Hỉ nói với thuộc hạ……….
52
Chuyển ngữ: Mic
Theo căn dặn của An Bình, tin tức chấn kinh nàng sắp tới vì một thị vệ mà hối hôn quả nhiên ‘bí mật mà nhanh chóng’ truyền tới tai của Tây Nhung vương Kim Giác.
53
Chuyển ngữ: Mic
Đi hết nửa tháng, Tề Tốn Chi mới tới biên quan, thế nhưng lại không gặp được Lưu Tự.
Một binh sĩ do dự ngập ngừng bẩm báo nói: “Lưu tham tướng đã cùng Quận chúa đi Tây Vực.
54
Chuyển ngữ: Mic
Băng qua vùng đất hòa lẫn giữa cát vàng và bùn khô, hình như đã vượt qua đường biên giới, Lưu Tự ngồi trên lưng ngựa, thở phào nhẹ nhõm một hơi, xem ra rất nhanh sẽ tới biên thành Lương quốc, Tây Nhung đóng quân ở khu vực cách họ không xa, vào thời điểm mẫn cảm này, vẫn là không được phép lơ là.
55
Chuyển ngữ: Mic
Lúc từ trong nội trướng của Tề Tốn Chi bước ra, trăng đã treo giữa bầu trời. Mặt trăng đêm đông cao vời vợi, xuyên qua tầng mây hư ảo chỉ hé lộ một vòng cung dìu dịu, như ánh mắt đong đưa của mỹ nhân sau sa trướng.
56
Chuyển ngữ: Mic
Ánh nắng ban mai nhàn nhạt chiếu sáng doanh địa, bên ngoài đại trướng trung quân tập trung một nhóm phó tướng, người nào người nấy quân trang tề chỉnh quỳ đứng bên ngoài trướng, phẫn nộ đùng đùng cũng không dám nói.
57
Chuyển ngữ: Mic
Tiêu Trữ rất tội nghiệp, nếu không phải vì lo lắng cho an toàn của muội muội, hắn mới không thèm đi chuyến này.
Lưu Tự kinh ngạc nhìn đôi huynh muội này, cũng không để ý ánh mắt ngạc nhiên của binh sĩ giữ cửa, chạy nhanh tới thấp giọng nói: “Hai người sao lại tới đây? Mau rời đi!”
Ánh mắt Tiêu Trữ lướt qua tráng hán xa xa đang đi tới, húng hắng cổ, mặt lập tức bày ra vẻ tức giận, gào lên: “Ta nói sao mà thấy ngươi lại quen mắt như vậy, thì ra là tên phản đồ của Đại Lương ta! Cút ngay, đại gia tới tìm người tỷ võ, ngươi xéo ra một bên! Thấy là chướng mắt rồi!”
“Uây, Tiêu đại hiệp vậy mà lại đích thân tới tìm ta, thật sự là không ngờ mà, cuối cùng có thể lại cùng ngươi tỷ thí một trận rồi.
58
Chuyển ngữ: Mic
Chiêu Ninh sau khi đem tin Lưu Tự gửi tới nói với An Bình thì liề lên đường trở về Giang Nam, không có bất kỳ lý do gì, cứ thế đầu cũng không quay lại rời đi.
59
Chuyển ngữ: Mic
Tay Tề Tốn Chi thuận lợi cởi bỏ đai lưng nàng, ngón tay thon dài kéo mở vạt áo, tựa như tham luyến ấm áp trên người An Bình, mãi quấn quyết da thịt nơi cổ nàng rồi mới theo cổ áo đi xuống thăm dò vào trong.
60
Chuyển ngữ: Mic
Mùa đông Sùng An năm đầu tiên, biên thành tái bắc, vướng mắc gần trăm năm giữa Lương quốc và Tây Nhung lại lần nữa không thể bỏ qua.