1 1. 1“Khụ khụ. . . . . . Khụ khụ khụ khụ. . . . . . ”1 tiếng ho khan kéo dài ở trong phòng bệnh không ngừng sâu kín vang lênNằm ở trên giường bệnh là 1 lão nhân, đã bị đau ốm hành hạ đến chỉ còn da bọc xương, nhưng lúc này, con ngươi lại so với bất cứ lúc nào đều trong trẻo hơn tựa như là ánh hồi quang phản chiếu cuối cùng khi gần tới cõi vĩnh hằng.
2 2. 1“Như vậy a, vậy xem ra ngài được nuôi dạy tựa hồ không tốt lắm, cha mẹ ngài không dạy ngài khi hỏi tên họ người khác thì đầu tiên phải nói tên của mình trước sao?” Lan Kỳ Ngôn tiếc nuối lắc đầu một cái, cong lên khóe môi.
3 3. 1Nhìn nước mắt nàng rơi từ khóe mắt hai bên chảy xuống, rơi vào đầu ngón tay của hắn một mảnh lạnh lẽo thế nhưng hắn lại “Xuy” một tiếng nở nụ cười :“Thư tiểu thư, tôi là một luật sư chuyên nghiệp, trách nhiệm của tôi chính là để cho người ủy thác tin tưởng mình, nếu như cô thật không có chút nào tin tưởng lựa chọn tôi, tôi rất cảm tạ cô nhưng mà tôi lại không thể không xin lỗi nói ở linh đường cái trường hợp đó, phản ứng của tôi chỉ là bản năng nghề nghiệp cũng không muốn cho cô hiểu lầm tôi là bè gỗ cứu mạng cô, để cô vì thế có lý do hèn nhát.
4 4. 1“Anh biết rõ ràng tôi không phải ý đó!” Trên mặt đỏ ửng còn chưa biến mất, nàng cơ hồ vẫn không thể quên nhiệt độ lồng ngực nóng bỏng của hắn đáng ghét! Hắn nhất định là cố ý hại nàng thất bại, khi dễ nàng.
5 Có ý tứ. . . Rất có ý tứ!“Vậy sao?” Mặc dù không phải khen ngợi nhưng lần đầu tiên từ trong miệng hắn nghe được lời như vậy, Thư Dao tính trẻ con mà cười lên“Mặc dù rất ít uống được uống loại rượu này nhưng là uống qua 1 lần sẽ rất khó quên!”“Vậy xem ra, chúng ta có thể nhảy qua cái khâu này rồi.
6 Xuống một giây kia, nàng liền bị một sức lực hung hăng níu lại đặt ngay tại trên tường, liền sợ hãi tiếng kêu cũng còn chưa kịp phát ra, nàng nhìn Phương Thái mặt cười âm hiểm đặt lên mình, lần nữa bị cảm giác dán chặt khiến Thư Dao như muốn nôn mửa, nàng trợn to mắt đẹp, liều chết giãy giụa“Buông tôi ra, ngài, ngài muốn làm gì?”“Ha, đừng động, em như vậy đụng tôi sẽ càng thêm không chịu nổi.
7 7. 1Huống chi, hắn như thế nào kháng cự. . . 1 cô gái đang vì mình nỗ lực chứ? Không biểu hiện ra không có nghĩa là đáy lòng không hiểu, so với việc khiến gia gia thất vọng nàng luôn là càng sợ hắn thất vọng, Tiểu bạch thỏ một loại bộ dáng khéo léo, ẩn nhẫn bộc phát đau lòng bộ dáng cũng làm cho hắn cảm thấy không cách nào kháng cự, giờ khắc này hắn có loại cảm giác tự giễu, nói cho cùng hắn, thế nhưng cũng chỉ là 1 nam nhân bình thường!Nghĩ tới nhưng hắn không thể tiếp tục nhẫn nại hấp dẫn trước mắt, một atay ôm lấy nàng đặt ở trên giường lớn, cúi người hắn dễ dàng ngậm ở nụ hoa mà hắn từng không biết nó cảm giác sẽ thế nào, tuyết trắng mềm mại cảm giác trong miệng hắn buông thả, lập tức để cho dục vọng của hắn đau nhức, kêu gào, nàng đối với hắn hấp dẫn không thể nghi ngờ, có lẽ từ lúc nàng thay lễ phục cái phút chốc kia hắn liền vô số lần ở trong đầu ảo tưởng qua lễ phục kia là cảnh đẹp như thế nào, a, hắn như vậy có tính hay không là ngụy quân tử?.
8 8. 1Tăng thêm hai chữ “Mười giờ”, Thư Dao nghĩ bọn họ chắc chắn nhớ ước định là 10 giờ?Khẽ nheo lại tròng mắt đen Lan Kỳ Ngôn có chút kích động, thật chẳng lẽ chính là gần mực thì đen? A, hắn không có nghe sai, tiểu bạch thỏ này nói chuyện thế nào có một chút giống hắn.
9 9. 1Lan Kỳ Ngon nghi ngờ nhíu mày, chậm rãi dựa theo bên cạnh đậu xe, xe dừng hẳn hắn mới quay đầu đi xem Thư Dao cơ hồ mau nằm ở trên kính thủy tinh theo ánh mắt của nàng nhìn về phía ngoài xe.
10 10. 1Lan Kỳ Ngôn chợt ôm lấy nàng, nhanh chóng lên lầu trở về phòng“Tôi lập tức kêu bác sĩ tới đây. ”Càng ngày càng đau dạ dày khiến Thư Dao cũng đã không thể kiềm chế run rẩy, nàng khó chịu núp ở trong ngực của hắn rơi lệ, không phân rõ đây là do đau bụng hay là là do đau lòng, lồng ngực ấm áp như vậy căn bản không thuộc về nàng, nàng không thể lừa mình dối người nữa rồi, nàng không cần.
11 11. 1“Không được hối hận, Thư Dao!” Bỗng dưng hắn ôm nàng lên trên giường lớn, dưới ánh đèn vàng nhìn chằm chằm người tóc dài xõa ra phía dưới, mở mắt đẹp long lanh mà kiên định, đẹp không gì sánh bằng“Vừa bắt đầu, em liền không thể nào dừng xuống.
12 12. 1“Không dùng lại cái loại ánh mắt đó nhìn chằm chằm anh, anh sẽ không chịu nổi. ” Lan Kỳ Ngôn vừa thay người khác giảng giải vừa “Tốt bụng” nhắc nhở.
13 13. 1Náo đủ rồi, thương tử tuyền mới cùng Thư Dao nói:“Xin lỗi, bọn chị tương đối không có tiếng nói chung, rất khó hiểu lẫn nhau…, chỉ là chờ em gặp thêm mấy người còn lại thì càng sẽ lý giải hắn không có bằng hữu sự thật, chậc chậc, vì miệng hắn quá tiện.
14 14. 1Tóc bị gắt gao níu lại, Thư Dao chỉ có thể cố gắng quay đầu không nhìn thư nguyên hồng, bày tỏ mình không khuất phục. “Má nó, rượu mời không uống thích uống rượu phạt!” Thư nguyên hồng cực kỳ tức giận trở tay cho Thư Dao một bạt tai, nam nhân không tiết chế sức lực khiến Thư Dao trong nháy mắt đầu ông ông nằm ở trên ghế thật lâu đều chỉ có thể thở hổn hển nói không ra lời.
15 15. 1Hắn không có nói chuyện, cứ chỉnh đốn lại quần áo, đợi nàng tiếp tục!“Vậy chúng ta kết hôn có được hay không?” Hít một hơi thật sâu tức, Thư Dao bật thốt lên, chăm chú nhìn hắn, muốn biết phản ứng của hắn, mặc dù cái này do nàng nhắc tới ra thì giống như không dè dặt, nhưng là chỉ cần có thể ở bên cạnh hắn, nàng cái gì cũng không ngại.