21 ( Lời t/g: chap này t/g sẽ giải thích cho bạn đọc nghe vì sao hắn phải giả danh tên bắt cóc Killer nha) * Biệt thự Hàn Gia* - Vợ tương lai? Ba mẹ đang đùa à? – hắn đang đọc sách thì đập phăng luôn cuốn sách xuống bàn - Đây đâu phải chuyện đáng đùa.
22 Trên chiếc xe hơi sang trọng, bản nhạc không lời của Beethoven cất lên êm dịu, nhẹ nhàng. Bỗng bị tắt bởi ai đó. Cô gái nhìn chàng trai ánh mắt đầy sát khí!- Cô bị làm sao vậy? – hắn thoáng rùng mình với cái nhìn “ mắc thân thiện” của nó dành cho mình- Anh đang định giở trò gì? Lại tính lừa tôi tiếp cái gì đây? – nó gắt gỏng- Thật là… Cô nghĩ tôi xấu xa đến thế cơ à!- Không phải xấu xa mà trên cả xấu xa.
23 Nó về nhà trong lòng cực kì, cực kì thích thú. Lúc này cả nhà nó đã ngủ. Rón rén… Rón rén bước lên phòng để không phát ra tiếng động đánh thức cmọi người.
24 Ngồi yên vị trên xe, nó đang thích thú vì vừa chọc tức được hắn! Còn Yến thì đang rất rất ngại vì từng nói những lời lẽ thô thiển với hắn. Cả hai đều im lặng, không ai nói gì.
25 Ăn uống xong xuôi, hắn và nó cùng nhau đi tản bộ trên đường phố. Hai người bước đi dưới những ngọn đèn đường màu vàng cam, xe cộ vẫn đang đi lại tấp nập có lẽ đây là giờ “ hành chính” cho những cặp tình nhân.
26 Nó và Dương An đang nằm trên giừơng, vừa mới nói chuyện “ nghiêm chỉnh” với nhau một chút thôi nhưng nó cũng có thể cảm nhận đuợc Dương An là một nguời rất thẳng tính và dễ mến đến mức nào.
27 Trong giờ học, nó cứ ngồi quay quay bút rồi ngồi cười tủm tỉm… Nó không biết rằng mọi ánh mắt đang dồn vào mình. Yến chỉ gãi đầu cười guợng! Và cô cũng biết lí do tại sao nó lại như vậy.
28 Buổi tối mọi hôm khuya lắc khuya lơ rồi mà đuổi hắn, hắn không về. Nhưng hôm nay lạ thật hắn lại nói với nó hắn về sớm. Nó cũng không nghĩ quá nhiều. Chắc do hắn bận.
29 ~ Khu căng tin trường Maria carap~ - Hôm nay mày bị làm sao ấy nhỉ? Cứ ngồi cười thôi thế. – Yến băn khoăn khi nhìn thấy những cử chỉ lạ lùng của nó - Hả? À chuyện là như thế này! Bla… Bla… - nó cười híp mắt - Sướng nha – Yến cười Con gái ai cũng vậy, kể cả lạnh lùng hay băng giá đến cỡ nào.
30 Nó nắm tay hắn dẫn đi vòng quanh sân trường để tham quan. Vừa đi, nó không ngừng kể chuyện rồi cười típ mắt! Nhìn nó hắn chẳng nhận ra một Ái Nhi lúc trước nữa, thờ ơ – khinh khỉnh trước mặt hắn là một Ái Nhi hài hước – ngọt ngào! Cái điệu bộ của nó làm hắn phải bụm miệng cười… Có vẻ nó đã quá phấn khích khi hắn chuyển tới trường này.
31 Trong khi hắn và nó đang tay trong tay đi bên nhau thì ở một góc phố vắng… - Anh muốn giải thích gì? Nói nhanh, tôi không có thời gian. –Dương An khoanh tay trước ngực vẻ mặt tỏ ra khó chịu.
32 Chiếc xe mui trần đỗ ở ngay cánh cổng trong suốt mà ngày trước nó cụng đầu.
Cũng một thời gian rồi nó mới tới nhà hắn đấy nhỉ. Nhưng cảm xusc vẫn chẳng có gì thay đổi cả.
33 Ánh nắng chiếu lọt qua khung cửa kính, nó choàng dậy, hắn vẫn say trong giấc ngủ. Ngắm gương mặt hắn nó chợt mỉm cười. Bỗng hắn mở to mắt, nhoẻn cười nhìn về người đối diện.
34 - Bye mọi người, tụi em đi đây. – Dương An và Phong vẫy tay tạm biệt mọi người.
- Đi chơi vui vẻ. – nó
- Nhớ về sớm đấy. – hắn hét
Nó, hắn và Yến bước vào nhà thở dài ngồi phịch xuống ghế sopha…
Bầu không khí tĩnh mịch lạ thường…
- Nhi à, em có muốn đi ra ngoài không? – hắn bắt đầu lên tiếng.
35 * Tại biệt thự Trần Gia*
* 6pm*
Nó vươn vai tỉnh dậy. Bước xuống giương kéo chiếc rèm cửa. Ánh sáng chan hòa của buổi sáng lùa vào khung cửa kính, nó đi thay đồng phục để chuẩn bị đến trường rồi tiến lại giường gọi hai người kia dậy…
- Dậy đi học thôi.
36 Liêu rằng có phải do Yến đã quá thương Nhi cho nên cô không muốn nhìn thấy Nhi thân thiết với một ai khác. Liệu rằng có phải là do Yến sợ mất Nhi, sợ mất đi một người quan trọng nhất trong cuộc sống của cô.
37 Ngày được đi chơi du thuyền của lớp 12A1 đã đến. Thời tiết hôm nay thật tốt, những cơn gió thổi nhè nhè, trên bầu trời cao và trong xanh những áng mây bồng bềnh trôi.
38 Tối trên thuyền sẽ là một buổi party hồ bơi, cho nên tất cả mọi người đều diện cho mình những bộ đồ bơi đẹp nhất.
Mọi người có thể ăn uống và quậy phá thỏa thích nhưng một điều tuyệt đối là không “rượu” bởi vì đây là chuyến du thuyền mà nhà trường dành cho học sinh.
39 Sau một hồi lục đục trong phòng tắm, Bảo Tiên cũng bước ra trong bộ trang phục là chiếc áo sơ mi trắng cùng chiếc quần bò mài và đôi giày Renben Hana.
40 Hôm nay là ngày cả lớp 12A1 kết thúc chuyến du thuyền. Tất cả đã sắp sửa hành trang của mình chu đáo để về.
Bước xuống thuyền nó thở dài…
- Tiếc thật! Lại phải học rồi.