1 * Lớp 12A1 Mấy bạn nữ đang xúm xít lại nghe “ bạn thông thái’’ kể chuyện … Nó và Yến thấy vậy liền lại gần … - Có chuyện gì vậy mấy cậu? Cho tớ hóng với – Yến vui vẻ hỏi - A, Yến và Nhi đây rồi! Hai cậu biết chưa giờ đi ra ngoài là phải cẩn thận nha! Có bắt cóc đấy, bên trường XXX đã xảy ra một vài vụ rồi, nào là bị moi nội tạng.
2 * Tại ngôi biệt thự Trần gia… Nó đang ngồi trong phòng online facebook bằng laptop, new feed dày đặc tin bắt cóc: “ Gì thế này, sao đâu đâu cũng có bắt cóc vậy, chúng nó mê tín quá đi, toàn bắt cóc hụt thật” nó nghĩ trong đầu, thoáng nhếch môi, tay nâng li cà phê đặc còn nóng đưa lên miệng nhấp ngon lành… Âm thanh trong căn phòng đang tĩnh mịch.
3 Píp… Píp … Píp “ Ồn ào!” – nó ngồi bật dậy, dụi dụi mắt. Ánh sáng của buổi sáng từ cửa kính hắt vào mặt nó làm nó chưa kịp định hình mọi vật. - Quản gia Pee….
4 * Tại ngôi biệt thự Trần giaNó lấy tấm thẻ mở cửa. Chiếc đèn trên cánh cửa sáng lên một màu xanh. Cánh cửa từ từ mở ra…- Ông Pee… - nó gọi í ới từ khi ở ngoài cửa- Cô chủ, cô không đi học sao … sao người cô lại nhiều máu thế kia có chuyện gì đã xảy ra vậy? – ông Pee hoảng hốt ra mặt.
5 * Tại bệnh viện BAX- Oaaaaaaaaa… Cuối cùng cũng được xuất viện rồi, vui quá! – Yến nhảy cỡn lên sung sướng- Mày làm chi mà biểu cảm ghê vậy – nó- Nhanh đi! Nhanh làm xong thủ tục xuất viện đi! Tao háo hức thoát khỏi cái địa ngục trần gian này lâu lẳm rồi – Yến phấn khích- Mày còn la lối om sòm là lại ở đây tiếp đó, mọi người đang nhìn mày kìa – nóYến nhìn quanh mọi ánh mắt đang dồn vào Yến.
6 Mấy ngày nay tâm trí nó chỉ phiền lo chuyện của Yến và chuyện lũ bắt cóc vô nhân tính. Nhân ngày chủ nhật nó phóng chiếc Lamborghini đời mới sang đón Yến đi chơi.
7 Nó mở mắt nhìn chung quanh một căn phòng tối om, cũ kĩ“ Mình đang ở đâu vậy nè? Tại sao mình lại ở đây, choáng váng quá trời “ – nó ngồi dậy thấy mình đang bị trói thì ngỡ ngàng- Cô tỉnh rồi sao ? – hắn- Anh… Anh là ai ? – nó ngỡ ngàng- Không nhận ra tôi sao ? Cô gái … - Hắn lại gần nâng cằm nó lên khẽ cười nhếch mépNó nhìn thấy mái tóc màu rêu xanh- Là anh ? Anh định bắt cóc , bắt cóc tôi không dễ dàng như vậy đâu ? – nó nhìn hắn đằng đằng sát khí hai tay cố cựa quậy tháo chiếc dây thừng đang chói tay nó- Cô nghĩ rằng thoát khỏi đây dễ dàng lắm sao ? Đã vào tay Killer ta đây thì không dễ thoát ra đâu – hắn- Killer … là… là … anh … bang chủ của những kẻ sát nhân – nó nhíu màyHắn chỉ nhếch mép, hắn nhìn nó- Trông cô cũng khá hấp dẫn đấy – hắn thì thầm- Biến – nó lạnh lùng- Cô dám nói chuyện với tôi như vậy sao – hắn trau mày- Anh là cái thá gì mà tôi không được phép nói chuyện như vậy – nó nhếch mép- Cô dám… - hắn tức giận- Có gì mà Ái Nhi tôi lại không dám – nó nhìn hắn bằng ánh mắt lạnh tanh không cảm xúc- Cô nên nhớ mạng sống của cô đang trong tay tôi hãy ngoan ngoãn nghe theo tôi, may ra cô còn đường sống xót bằng không thì… - hắn lăm le khẩu súng trước mặt nó- Chết sao ? Anh nghĩ tôi sợ sao.
8 * Tại biệt thự Trần gia- Cái gì? Cô chủ bị bắt cóc sao? Không thể nào ? – Ông Pee- Chính là Killer – Yến- Killer – ông Pee- Phải, Killer kẻ sát nhân, nhất định tôi sẽ tìm ra anh ta – Yến lạnh lùngBỗng tiếng chuông điện thoại reo lên :jigeumeun tto myeotsinji kkuminji saengsinjinae meorissogui seukechi geunyeoreul bamsae geuryeosseotgetjinan jakku geokkuro hyeonsilgwaneun geokkurogeunyeoege dagagamyeon jakkuman byeollararo* gunggeumhae alssongdalssong susukkekkidaeche nan wae geuraeyo namjadapge malhallaeyohonjaman aneun kkum sok bimil yaegigeunyeoreul chodaehaeyo sumgyeo on nae mameul say!** igeon maldo andwae baro nae du nun apegeunyeoga utgo itjanhajamyeon natanatda kkaemyeon sarajineun geunyeoreulbutjapgo sipeunde say!gobaek gobaek gobaek gobaek nae jamkkodaekkaeeonado geu ireum bulleoyokkodae kkodae kkodae kkodae jamkkodaegeunyeoreul mannareo ga nan tto jollyeoyoneon eodinji nae mameun aneunjiireoke sogi taneun nae simjeongdo moreujimaldo mot geoneun maryeoge heeonajido motaekkum sogirangeun jeongbandae yeogiseon eoreumi dwae* Repeat** RepeatAy yo! NU'EST is back on a duble-kick trackMake some noise** Repeat( Sleep Talking )“ Là Ái Nhi”- Alo, Ái Nhi mày….
9 * Cho tác giả giới thiệu nhân vật cháp trước xíu nè *- Vương Hàn Phong : 20 tuổi ( biệt danh : Su ) – là quản lí công ty ba Yến, khá thân với nó và Yến ( chỉ xuất hiện ít - khi cần)+ Khuôn mặt : Đẹp trai, răng khểnh+ Dáng người : Cao 1m8+ Tính cách : hòa đồng, thân thiện+ Tóc : Đen là chủ đạo, điểm vài sợi trắng~ Bắt đầu vào truyện nào mấy tình yêu! Hihi…~* Tại ngôi nhà cũ kĩHắn đang ngồi trên ghế tay cầm điếu thuốc lá, ánh mắt nhìn về cánh cửa sổ, nhìn màn đêm đen vô vọng.
10 Có thể anh vừa mới tới. Chúng ta vừa mới yêu. Nhưng nghĩ kĩ lời em nói này. Ta gặp nhau tức là ta có duyên nên đừng rời xa em. Hiện giờ em đang rất cần anh …******Tại trường THPT Maria CarapTrong lớp 12A1 học sinh đang xôn xao bàn tán vì mấy ngày nay tụi nó vắng mặt tại truờng.
11 Trong màn đêm u tối, tại bờ hồ của ngôi biệt thự lớn. Có một cô gái khoác trên mình một bộ đồ ngủ trắng tinh khôi, những lọn tóc dài bay bay trong gió.
12 Chap 12:“ Chát”Tiếng bạt tai vang lên trong căn nhà hoang. Một cô gái đầu tóc rối bời, trên người mang một chiếc áo sơ mi trắng dài mỏng manh, cô gái khuỵ luỵ ngồi bệt xuống nền đất, hai tay và chân đều bị dây thừng cột chặt.
13 ~ 1 tuần sau~ - Cô có thể xuất viện – hắn - Trở lại – nó khẽ nhếch môi - Biết thì tốt Hắn ra ngoài thanh toán viện phí, không quan cử hai tên quản lí võ thuật cao cuờng của mình đứng canh.
14 ( tiếp cháp 13)- Cái gì ngọt? – hắn từ đâu bước vào đứng đằng sau nóNó sững người… Trời ơi! Hắn nghe thấy hết rồi sao? Thật không thể tin nổi, làm sao đây… Trời đất ơi!!! - À… À… Cái… - nó lắp bắp - Cái gì? – hắn tiến lại cúi mặt gần nó hơn, gặng hỏi như không biết gì 4 cm… 3 cm… 2 cm… 1cm… Mặt đối mặt, mắt đối mặt - À! Cái … Cái kẹo… Kẹo trên tủ - nó chỉ vào đĩa kẹo Guava trên tủ để đèn ngủ - Thật không? - Thật… Thật Hắn đưa cơ thể trở lại vị trí ban đầu.
15 ~ Sáng~ - Này… - nó - Cô mà có ý định trốn thoát lần nữa xem mà trốn khỏi tôi đâu dễ - hắn nhấm nháp uống tách cà phê sáng - Tại anh mà trán tôi mới như vậy này – nó xoa xoa cục sưng to trên trán - Tại cô bỏ trốn! - hắn nhìn mặt nó mà suýt thì phì cười phun hết cà phê ra ngoài cũng may là hắn còn kìm chế được.
16 - Này! Đừng bảo lại như tối qua, tôi lại ngủ cùng tên độc ác và biến thái như anh. – nó hét toáng lên trong căn phòng đen trắng là chủ đạo - Chứ gì nữa – mặt hắn đầy gian xảo - Độc ác.
17 ( Lời t/g: mấy bạn mình đăng bị lộn chương nên mấy bạn từ từ hãng đọc chương này, vì đây là chương 18, mình sẽ đăng chương 17 sau chương 18 nhé! ^^~ Đừng quá lo lắng! Mình quả là thật hậu đậu.
18 Hôm nay bắt đầu nó trở lại trường Maria Carap, học hành sẽ là nhiệm vụ chính của nó vì đã cuối cấp rồi. Đối với nó thì để lấy bằng tốt nghiệp thì quá đơn giản, thậm chí là nhảy cóc lên đại học cũng có thể nếu nó muốn vì IQ của nó làm được điều này.
19 ~ Tan học~ - Mày lại suy nghĩ đến việc lấy chồng à? – Yến - Phải! Thật nguy kịch – nó đăm chiêu - Cứ coi mắt coi sao, mày làm quá lên! – Yến nhíu mày - Không muốn! – nó chán nản - Có gì đâu, nếu hắn xấu quá thì bảo ba mẹ còn đẹp trai thì… xem xét lại – Yến cười lớn - Đơn giản lắm đấy! - Trừ khi mày yêu ai rồi nên không muốn đi coi mắt.
20 ~ Nhà hàng Đức~ - Chào anh chị! – mẹ nó niềm nở tiến vào phía có hai một người đàn ông và một người phụ nữ đã ngồi sẵn - Xin chào! Mời ngồi – hai người kia đứng dậy bắt tay ba mẹ nó - Hai người đợi chúng tôi có lâu không? Thành thật thứ lỗi – ông bà Trần - À, không sao tôi vừa mới tới.