1 Dòng người hối hả, thành phố rộn ràng liệu có ai thấu hiểu những nỗi buồn man mác? Nỗi buồn này. . . của ai đây?____Căn nhà khá rộng rãi với ánh đèn ấm cúng, người con gái ngừng ăn, tay còn cầm đôi đũa khẽ nói: - Dạ! Tiếng dạ vang lên nhẹ tênh, người nói dường như chưa suy nghĩ gì thì phải.
2 Chiếc xe vẫn chầm chậm băng qua từng con đường. Gió vẫn cứ lạnh lùng táp vào khuôn mặt đang say ngủ. Vào lòng thành phố, tiếng ồn ào tượng trưng cho sự hưng thịnh đánh thức giấc ngủ của cô gái.
3 - Ồ! Tên em rất đẹp, thầy là Anh Sơn, giáo viên dạy toán. Hồi trước em học trường nào? - Trường THPT A ạ! - Em học giỏi lắm nhỉ? So với THPT A thì THPT S này tiện nghi, đầy đủ hơn, nhưng chất lượng và xác suất học sinh giỏi thì trường A thật sự rất tuyệt.
4 Đẩy Triết Huân ra, Lưu Ly mở cửa đi nhanh ra khỏi phòng. Để cậu đứng đó ngẩn người ra, nhìn theo bóng người nhỏ bé khuất sau cánh cửa.
5 Vào lớp, Lưu Ly nhanh chóng ngồi vào chỗ của mình. Nhưng vừa mới đặt cặp xuống ghế nó đã khẽ nhíu mày lại, bụng nó bắt đầu đau thắt, cảm giác có một chất lỏng trào ngược lên cổ họng.
6 Triết Huân cùng Luyến ra khỏi cổng, lên xe của cậu và về nhà Luyến. Trong xe, không khí chợt trở nên nặng nề, không giống như thường ngày hai người nói rất nhiều, còn rất ngọt ngào nữa.
7 - Này, cậu định tìm Lưu Ly ở đâu? Nhà cậu ấy kín miệng thế kia. - Nhật vỗ vai Nam hỏi. - Có phải cậu ấy không còn trên đời đâu, mình tìm được.
8 Xe chạy dọc theo con đường dài hướng ra biển. Hai con người trong xe vẫn im lặng, chỉ có tiếng gió từ biển thổi vào vi vu bên tai. - Lưu Ly, gió rất lạnh, em kéo cửa kính lại đi.
9 Triết Huân dừng xe ở một biệt thự lớn, bây giờ đã là 7 giờ tối, căn biệt thự với đèn sáng chói, xung quanh rất nhiều xe và người, ai cũng lộng lẫy và náo nhiệt.
10 Lưu Ly quay lại, dùng ánh mắt thờ ơ nhìn Triết Huân rồi chợt thấy buồn cười. Hướng mặt ra ngoài như cũ, Lưu Ly thở dài, Triết Huân có vẻ thấy, liền đi lại ngồi kế đó, duỗi thẳng đôi chân dài, tư thế nhìn khá thoải mái.
11 Căn tin có một phen chấn động, Triết Huân biết Lưu Ly, không những thế còn quan tâm, rất quan tâm, cứ như quen biết từ lâu lắm rồi. Trung và Hạ Chi há mồm nhìn cảnh trước mắt.
12 Con nít hẳn thích kẹo ngọt, hướng dương hẳn thích mặt trời, cây khô héo hẳn thích mưa rơi và con người hẳn thích sự dìu dàng ấm áp. Lưu Ly cũng vậy, đối với sự ân cần từ Triết Huân, trái tim ấy không ngừng rung động, dẫu biết mình chỉ là thế-thân! Biết sao được, sinh ra là con gái cơ mà.
13 Tìm cái earphone trong cặp, Lưu Ly chợt thấy dáng người quen quen ở bãi cỏ sau trường. Nơi nó đứng là nơi tốt nhất để nhìn ra đó. Triết Huân tay bỏ vào túi, bước ra bãi cỏ thân quen, lúc nãy cậu đã nói với Lưu Ly chờ cậu một chút.
14 Mọi người đứng ngoài cửa phòng của Lưu Ly mà thấp thỏm, chỉ có Duy là đang ở trong với bác sĩ. Triết Huân hiện tại khoanh tay trước ngực, lưng tựa vào tường, mặt cúi xuống đất, lâu lâu còn phải nhận mấy cái lườm sắc bén của mẹ.
15 Nghe tiếng mở cửa Lưu Ly liền ngồi dậy, khi thấy Duy vào thì mắt rưng rưng. Đối với ai nó cũng có thể kiềm nén, nhưng đối với anh, điều đó chưa hề xảy ra.
16 Nhẹ mở cửa phòng, Triết Huân đến bên giường Lưu Ly nhìn nó đang yên giấc, lúc này trông nó thật đáng yêu, khuôn mặt có chút hốc hác, da dẻ có chút tái nhợt khiến cậu có chút đau lòng.
17 Lưu Ly ngẩn người, tim như muốn nhảy ra ngoài. Cái câu này của cậu là có ý gì? - Lưu Ly, em yêu gió, anh sẽ là gió. - Cậu siết chặt vòng tay hơn, mặt vùi vài mái tóc nâu của Lưu Ly.
18 Ngại chuyện tối qua, sáng nay Lưu Ly luôn tránh mặt Triết Huân. Thậm chí còn viện cớ muốn tiễn anh trai về nhà mà đi học trước. Triết Huân biết, nhưng cậu chỉ cười cười.
19 "Bạn gái?" Phải không? Phút chốc căn tin im bặt, Nam sững sờ, phục vụ Hằng mỉm cười nhấm nháp li cafe sữa trên tay ngồi xem kịch hay nhưng vẻ mặt lại có vẻ như đã biết trước hết mọi chuyện.
20 Tháng 12 gió thổi lạnh buốt, trời vào đông khiến khung cảnh trầm lắng, mặc dù thế, dòng người vẫn hối hả ngoài đường vẫn không ngừng. Cổng trường đại học.
Thể loại: Ngôn Tình, Truyện Teen
Số chương: 115