1 Buổi sáng đẹp trời, trên sân bay người qua lại tấp nập. Có một cô gái thân hình nhỏ nhắn, gương mặt baby và cùng với mái tóc đen xoăn nhẹ được buộc cao càng tôn lên nước da trắng ngần của nó.
2 Chiếc xe BMW lao băng băng qua những ngôi nhà rồi dừng lại ở trước một căn biệt thự ( to đùng ) màu xanh. Nó lao xuống mở cửa xe vào nhà với tốc độ nhanh như thần thánh.
3 Một ngôi nhà chỉ có 2 ram màu trắng và đen tôn lên sự sang trọng, đẹp hơn nhà nó rất nhiều nhưng nhìn vào sẽ có cảm giác rất cô đơn. Ở giữa sân có một hồ bơi rất rộng xung quanh trồng rất nhiều hoa Lan Hồ Điệp, nó nhìn ngôi nhà đến nỗi quên mất mình bị cái người gọi là 'chồng tương lai' bắt về đây.
4 Nó thì ngủ li bì. Còn hắn thì về công ty xử lý nốt công việc để về sớm với nó. Đột nhiên có tiếng gì đó đánh thức nó dậy. Nó bật nhanh dậy đôi mắt nhăn nhó nhìn xung qanh căn phòng.
5 Sau một hồi thở không ra hơi, nó ngồi dậy mở laptop ra xem trường nào được thì nộp đơn vào học( TG: ns học cho vui chứ, nó có mấy cái bằng đại học nổi tiếng bên anh lâu rồi) (Nhật Linh: Quá khen quá khen ( ^6^ ) ), nhưng mà nó ì ục mãi cũng kiếm không ra, nên đành gọi ama nó kiếm trường nào được rồi nộp đơn giùm còn bây giờ nó đi xem hoạt hình.
6 Nó ngồi trên xe ôm con dế chơi trò Angry Birds say sưa. Hắn nhìn nó khẽ mỉm cười rồi nói:_" Mình đi ăn trước hay shopping trước đây vợ?" _" Tôi là vợ anh hồi nào zậy?" Nó vừa chơi vừa liếc xéo hắn:_" Ăn trước đi.
7 Sau khi đi shopping cùng với hắn về. Nó chui tọt lên phòng đánh một giấc. Còn hắn thì xách đồ để vào ghế sofa, ném con 6s lên sofa rồi vào bếp nấu một tô phở và pha một ly nước cam cho cô vợ của hắn.
8 Trong nhà hàng, không khí rất náo nhiệt nhưng mà ở một nơi nào đó thì không khí rất rất u ám. Thuần Nhi và hắn ăn thì rất thoải mái còn nó thì có ăn nhưng tới cổ họng thì nuốt không trôi.
9 Khi hắn nói nó sẽ mặc váy đi học thì nó đã thấy tức lắm rồi. Đây không phải là lần đầu tiên nó nói hắn nghe, zậy mà hắn nỡ lòng nào chọn 1 cái trường có nội quy là con gái mặc váy cơ chứ.
10 'Cốc. . . Cốc. . . Cốc. . . ' Nó cựa mình lăn qua lăn lại rồi quơ lấy cái gối úp lên tai ngủ tiếp. Bỗng một tiếng ' Rầm' vang lên: _" Nguyễn Nhật Linh! Mày dậy ngay cho tao.
11 Sau khi màn gặp mặt diễn cảm của nó đã xong. Nhã Nhã dắt 2 đứa nó đi nhận lớp và điều bất ngờ là 3 đứa học chung với nhau. Khi 3 đứa nó bước vào lớp thì tất cả nam sinh ngồi dưới đều ngất ngây hết.
12 Đi đến cửa lớp, nó đặt chân vào cửa lớp thì bị giật ngược lại: _" Mày muốn chạy như điên giống hồi nãy à?" Thuần Nhi thuận tay cốc lên đầu nó 1 cái rõ đau _" Au! Mày nhẹ tay thôi, tao quên chứ bộ.
13 Chiếc xe vẫn lao băng băng qua dòng người và không khí trên xe vẫn nặng nề và u ám. Hắn nhìn nó nói: _" Em có muốn đến công ty anh chơi cho đỡ chán không? Hay là anh đưa em về nhà.
14 _“ Anh Quân ơi! Baba em nói em phải đi học ở một nơi xa rồi” Mái tóc cô bé buộc cao, đuôi tóc xoăn nhẹ bay phất phới trong gió, khuôn mặt trắng hồng buồn bã như muốn khóc nhìn cậu bé ngồi trên xích đu đọc sách _“ Sao? Em phải đi học xa sao? Khi nào em đi” Cậu bé khoảng 8 tuổi, mái tóc đen bóng mượt, đôi mắt màu cà phê ánh lên nét buồn khó tả, gấp quyển sách lại đi nhanh đến chỗ cô bé _“ Một lát nữa em phải đi rồi.
15 Nó vì xấu hổ quá nên lên xe chả dám nhìn hắn một lần, hắn vừa bước lên xe là nó quay mặt sang tấm kính xe giả bộ lấy con dế từ trong túi ra chộp choẹt vài tấm.
16 Đã lên xe ngồi và đưa mắt nhìn ra cửa xe nhưng mà nó vẫn không thoải mái khi có hắn _“ Cũng trễ rồi. Đi học có ăn chưa zậy hả Thuần Nhi?” _“ Anh nghỉ bọn em ăn chưa? Mà sao anh không hỏi người ấy của anh ý mà hỏi em” Thuần Nhi uể oải lên tiếng đồng thời cũng nói móc cho không khí trên xe bớt căng thẳng _“ Zậy giờ mình đi ăn.
17 Bước ra khỏi quán nó mới nhớ ra một chuyện là ngày hôm qua baba và mama của nó đã về rồi nhưng mà nó chưa về gặp họ, nó vỗ vai Thuần Nhi cười nói: _“ Nè Nhi! Tao về thăm baba với mama tao nha.
18 Ăn bánh cho tới khi bụng nó không chứa nổi nữa nó mới đi vào bếp cầm ly nước tu một hơi cho đỡ khát, nó xin phép lên phòng ngủ chứ hồi sáng ai kêu nó dậy quá sớm chi giờ phải ngủ bù.
19 Đứng ngơ người như con nai vàng đươc một lúc thì cảm giác choáng váng cộng thêm phần nhức đầu làm hắn đứng không vững. Hắn dùng sức lắc lắc cái đầu rồi vịnh vào tường bước từng bước nhỏ đi về phía cầu thang, hắn vừa bước lên cầu thang thì bị trượt chân ngã nhào xuống nền nhà lạnh như băng.
20 Đứng ngơ người như con nai vàng đươc một lúc thì cảm giác choáng váng cộng thêm phần nhức đầu làm hắn đứng không vững. Hắn dùng sức lắc lắc cái đầu rồi vịnh vào tường bước từng bước nhỏ đi về phía cầu thang, hắn vừa bước lên cầu thang thì bị trượt chân ngã nhào xuống nền nhà lạnh như băng.