1 Người đàn bà với mái tóc ngắn gọn gàng và làn da rám nắng, ánh mắt khinh bỉ nói: "Diệp Thanh Linh, tôi đại diện cho con tôi đến từ hôn. ""Bao nhiêu tiền?" Diệp Thanh Linh thản nhiên quét mắt liếc nhìn người đàn bà kia cái, không mặn không nhạt hỏi.
2 Núi Minh Nguyệt, nhà họ Thượng Quan. "Hai trăm triệu, đổi lấy 1 đêm tình sao?" Thượng Quan Sở ngửa mặt lên trời cười to, "Tôi, Thượng Quan Sở, cũng không thiếu nữ nhân để chơi đùa.
3 Có hai trăm triệu kia, Diệp thị cuối cùng cũng đã vượt qua cửa ải khó khăn, cơ bản có thể hoạt động bình thường trở lại. Công ty từ khi Trương Đình Đình lo liệu, Diệp Thanh Linh lại nhớ tới trước kia, mặc kệ mọi chuyện từng ngày trôi qua thanh nhàn.
4 Diệp Thanh Linh được đưa thẳng đến lầu ba, trước cửa phòng đèn vẫn sáng , Tô Phi nhẹ nhàng gõ cửa : “ Sở thiếu gia, Diệp tiểu thư đến”. “Vào đi !” bên trong truyền đến âm thanh trầm thấp, âm thanh không che giấu được sự kích động của chủ nhân.
5 Hắn thu tay lại, nhẹ nhàng nở nụ cười với cô:-Đây là lần đầu tiên của tôi, em phải chịu trách nhiệm !- Cũng như nhau thôi, không ai thiệt cả. Cô nhẹ nhàng nhìn hắn cười quái dị.
6 Má Trương, mẹ con đã trải qua một đêm kinh hồn, cả đêm không ngủ, bữa sáng cũng chưa ăn, cả đêm nhìn chằm chằm cửa lớn nhà họ Diệp. Diệp Thanh Linh thấy Thượng Quan Sở đi theo phía sau, dừng bước chân : “Tôi đến nhà rồi.
7 Editor: An TuBeta: Quảng HằngĐịnh về phòng nghỉ ngơi, Diệp Thanh Linh đi tới cầu thang thì dừng lại, quay đầu nhìn Thượng Quan Sở đi theo phía sau liền chuyển hướng đi đến thư phòng.
8 "Có rất nhiều người đến đây, tất cả đều đang đợi ở phòng khách. " Trên mặt má Trương xuất hiện vẻ sợ hãi. "Đều là người có gì phải sợ? Có phải là quỷ đâu?" Diệp Thanh Linh nói xong, liền ra khỏi thư phòng.
9 Diệp Thanh Linh và Thượng Quan Sở đi dạo quanh vườn hoa, một lúc sau, thấy má Trương tiến lại nói : “ Thanh Linh, người của Sở thiếu ở trong bếp làm gì thế?”“ Má Trương, bà cũng vất vả nhiều năm rồi, có thêm người đến giúp không phải tốt hơn sao?” Diệp Thanh Linh nhìn Má Trương an ủi nói.
10 Diệp Thanh Linh định đi đến chiếc xe trước mặt mình đã bị Thượng Quan Sở mãnh liệt ôm đẩy lên chiếc đắt giá kia. Mặc dù không muốn vẫn bị đưa lên xe, Diệp Thanh Linh yên lặng ngồi bênThượng Quan Sở, không ồn ào cũng không náo loạn.
11 - Nếu như thích em là bị bệnh thì anh thừa nhận mình bị bệnh không nhẹ!- Thượng Quan Sở thổ lộ lòng mình một cách chân thành. Diệp Thanh Linh kinh ngạc nhìn anh, từ đáy lòng có chút rung động.
12 Mỗi tháng sẽ có một ngày Diệp Thanh Linh đến công ty họp, một là nghe báo cáo tổng kết tháng trước,hai là quyết định một số chính sách quan trọng. Diệp Thanh Linh bước vào phòng họp,Thượng Quan Sở bị ngăn lại ngoài cửa.
13 Cô nói còn chưa xong, Thượng Quan Sở đã duỗi chân dài ra, nhẹ nhàng đụng một chút vào chân của cô. Diệp Thanh Linh cả người liền đánh vào ngực hắn. Thượng Quan Sở ngồi trên ghế hơi hơi ngẩng đầu tà ý cười, Diệp Thanh Linh lại tự động đưa đôi môi đỏ mọng vào trong miệng hắn.
14 Bởi vì trong lòng áy náy,cho nên bất kể chuyện gì mà Diệp Thanh Linh thích hay muốn hắn làm, Thượng Quan Sở đều chìu theo ý của cô. Nếu đã có người muốn làm bảo mẫu toàn năng cho cô thì tại sao cô không dùng chứ ?"Niêm niêm trùngSên dínhSên dính.
15 “Không thể chỉ vì để em vui mà phải làm cho Sở gia gà bay chó sủa. "Kiếp trước anh đã tạo oan nghiệt gì mà kiếp này lại thích phải một người con gái tà ác như vậy.
16 "Cái này thì được. " Cuối cùng Diệp Thanh Linh cũng hướng đôi mắt xinh đẹp về phía hắn, hơn nữa còn tặng thêm một nụ cười rạng rỡ. Chẳng qua nụ cười kia trong mắt Thượng Quan Sở lại khiến hắn cảm thấy giống như mình đang bị tính kế vậy?"Làm phiền anh ký tên lên trên này.
17 Diệp Thanh Linh không thèm nhìn người phụ nữ họ Hàn kia, xoay người định rời đi. Thượng Quan Sở thấy vậy thản nhiên đi qua người phụ nữ họ Hàn đó, nhưng nghĩ lại thấy Diệp Thanh Linh cũng muốn mua chiếc váy đó, liền nhẹ giọng hỏi cô, "Em không thích cái váy này nữa sao?""Khi nãy thì thích, bây giờ lại thấy không thích.
18 Khi Diệp Thanh Linh đi vào khách sạn nơi diễn ra buổi thọ yến của thị trưởng Triệu, cô mới hiểu nguyên nhân tại sao Thượng Quan Sở nói không cần thiệp mời.
19 - Thượng Quan, không nghĩ cậu cũng tới?- Thấy Diệp Thanh Linh đi rồi, Dịch Thiếu Kiệt tươi cười nói. - Thượng Quan thì ra cậu đã có lão bà tương lai. Ngoại hình xinh đẹp, tôi rất thích.
20 Lí Bình nghe xong, cố gắng đứng lên, vừa giãy dụa vừa nói:” Tôi. . . . . . . . . . chân tôi không bị gãy, lỗ tai cũng không bị điếc. ”Nhưng A Phú thì coi như mình bị điếc, thờ ơ nhìn bà ta giãy dụa, Lí Bình không biết nên làm thế nào, vừa ra khỏi toilet đã thảm thiết kêu lên: “Thị trưởng Triệu, cứu mạng.