61 “Boss, tôi ngủ sopha. ”
Nhìn nụ cười so với khóc còn khó coi hơn đang treo trên mặt Hạ Nhiễm, Cố Tấn Thần muốn cười cũng chỉ đành kìm nén, giơ tay khẽ xoa đầu cô, không hề keo kiệt mà khen ngợi, “Lựa chọn sáng suốt lắm.
62 Đêm xuống, thành phố lên đèn.
Kiến trúc hai bên bờ sông Thames dưới ánh đèn sáng như ban ngày tạo nên những hình khối mạnh mẽ oai hùng khiến người ta ngắm nhìn đến mê say.
63 Đêm xuống, thành phố lên đèn.
Kiến trúc hai bên bờ sông Thames dưới ánh đèn sáng như ban ngày tạo nên những hình khối mạnh mẽ oai hùng khiến người ta ngắm nhìn đến mê say.
64 Nụ hôn phớt nhẹ nhàng hạ xuống mi tâm rồi chóp mũi. Trán kề trán, hơi thở của cô và anh như hòa vào nhau.
Cố Tấn Thần như có thể cảm nhận được hô hấp của mình nặng nề bao nhiêu chỉ để kìm lại cảm xúc trong lòng.
65 Nụ hôn phớt nhẹ nhàng hạ xuống mi tâm rồi chóp mũi. Trán kề trán, hơi thở của cô và anh như hòa vào nhau.
Cố Tấn Thần như có thể cảm nhận được hô hấp của mình nặng nề bao nhiêu chỉ để kìm lại cảm xúc trong lòng.
66 Sau khi Cố Tấn Thần rời phòng thay đồ, anh đã quay trở lại hình tượng lạnh lùng, giày áo nghiêm chỉnh. Lấy ví tiền trên tủ đầu giường, liếc qua đồng hồ một cái rồi nói : "Lát nữa nhớ xuống dưới ăn sáng.
67 Sau khi Cố Tấn Thần rời phòng thay đồ, anh đã quay trở lại hình tượng lạnh lùng, giày áo nghiêm chỉnh. Lấy ví tiền trên tủ đầu giường, liếc qua đồng hồ một cái rồi nói: “Lát nữa nhớ xuống dưới ăn sáng.
68 Ngũ quan Trần Tử Ngang tuấn tú lại có chút ôn nhu, làn môi hình cung hoàn mỹ giống như lúc nào cũng treo ý cười. Anh ta mặc Tây phục đơn giản màu vàng nhạt, thân hình cao lớn tao nhã, so về vẻ đẹp trai không kém cạnh Cố Tần Thần chút nào.
69 Ngũ quan Trần Tử Ngang tuấn tú lại có chút ôn nhu, làn môi hình cung hoàn mỹ giống như lúc nào cũng treo ý cười. Anh ta mặc Tây phục đơn giản màu vàng nhạt, thân hình cao lớn tao nhã, so về vẻ đẹp trai không kém cạnh Cố Tần Thần chút nào.
70 Đèn thủy tinh trong phòng khách sạn luôn sáng đèn, Hạ Nhiễm tắm rửa xong liền làm tổ trên ghế sofa, ôm laptop xem mấy chương trình giải thích.
Từ khi vào Mạc Sâm, rồi trở thành phiên dịch viên của Cố Tần Thần, sinh hoạt tự tại như vậy đã lâu rồi cô không được trải qua.
71 Đèn thủy tinh trong phòng khách sạn luôn sáng đèn, Hạ Nhiễm tắm rửa xong liền làm tổ trên ghế sofa, ôm laptop xem mấy chương trình giải thích.
Từ khi vào Mạc Sâm, rồi trở thành phiên dịch viên của Cố Tần Thần, sinh hoạt tự tại như vậy đã lâu rồi cô không được trải qua.
72 Cố Tấn Thần nói hai chữ “Phụ trách” vô cùng rõ ràng, chữ “Ừ” sau đó cũng hết sức ổn trọng. Thời gian tí tách trôi, gương mặt thanh tú của Hạ Nhiễm dưới đống ngôn ngữ của anh gần mất đi huyết sắc.
73 Cố Tấn Thần nói hai chữ “Phụ trách” vô cùng rõ ràng, chữ “Ừ” sau đó cũng hết sức ổn trọng. Thời gian tí tách trôi, gương mặt thanh tú của Hạ Nhiễm dưới đống ngôn ngữ của anh gần mất đi huyết sắc.
74 “Em muốn đánh gục ai?”
Thanh âm trầm ổn từ phía sau truyền tới, Hạ Nhiễm không kịp suy nghĩ, quay đầu lại nói với anh: “Anh”.
Nam nhân đứng ngay cửa phòng ngủ, hai tay khoanh trước ngực, không chút ngượng ngùng nhìn cô chằm chằm trong khi Hạ Nhiễm lại sững sờ một lát.
75 “Em muốn đánh gục ai?”
Thanh âm trầm ổn từ phía sau truyền tới, Hạ Nhiễm không kịp suy nghĩ, quay đầu lại nói với anh: “Anh”.
Nam nhân đứng ngay cửa phòng ngủ, hai tay khoanh trước ngực, không chút ngượng ngùng nhìn cô chằm chằm trong khi Hạ Nhiễm lại sững sờ một lát.
76 Sau khi đi công tác về, Cố Tần Thần bị bệnh, nghe nói bệnh không nhẹ.
Biết được tin tức này, Hạ Nhiễm bắt đầu khôi phục sinh hoạt sáng chín giờ chiều năm giờ.
77 Sau khi đi công tác về, Cố Tần Thần bị bệnh, nghe nói bệnh không nhẹ.
Biết được tin tức này, Hạ Nhiễm bắt đầu khôi phục sinh hoạt sáng chín giờ chiều năm giờ.
78 Lời nói ái muội lại bá đạo như vậy cứ mãi luẩn quẩn trong lòng Hạ Nhiễm.
Mặt trời ngả về Tây, ánh tà dương chiếu vào phòng bệnh, nhất thời cả gian phong chìm trong ánh nắng vàng của chiều tà.
79 Lời nói ái muội lại bá đạo như vậy cứ mãi luẩn quẩn trong lòng Hạ Nhiễm.
Mặt trời ngả về Tây, ánh tà dương chiếu vào phòng bệnh, nhất thời cả gian phong chìm trong ánh nắng vàng của chiều tà.
80 Cửa phòng bệnh đóng lại, Hạ Nhiễm ẩn ẩn cảm thấy phía sau lưng có mấy ánh mắt nóng như lửa đang nhìn mình. Cô lúng túng, mặt đỏ ửng chuồn ra khỏi phòng bệnh, men theo hành lang dài đi ra ngoài.