21 Mọi người ơi,dạo này mình thấy trên các trang truyện khác có xuất hiện truyện của mình viết. Nhưng mà mình muốn nói vs mọi người là mình chỉ viết truyện ở Sàn Truyện thôi chứ ko viết ở web khác nhé!Cảm ơn mọi người nhiều!.
22 Khóc chán thì tiếng trống vào lớp vang lên. Tôi ngước mặt lên vào bắt đầu sinh hoạt 15p đầu giờ. Lúc xếp hàng xong đang ngồi ngơ ngác tôi bỗng nghe thấy tiếng của Huy nói thầm vs tôi.
23 -Cậu củng gì?Tôi chỉ ra đón cậu đi chơi bù cho hôm trước thôi mà!-Huy bỗng xuất hiện như 1 vị thần
-Ừm. . hihi. . . đợi tôi xíu nha!-Tôi nói rồi lon ton chạy vào phòng thay đồ.
24 Sau chương này mình sẽ dừng viết truyện để ôn thi nha!Nhưng mình sẽ trở lại và lợi hại hơn xưa a!
---Vô truyện---
Như mọi khi,đến công viên thì tôi lại chạy lon ton khắp nơi để thử các trò chơi khác nhau.
25 Hế lu mọi người!Đây là chương mình viết để cảm ơn những bạn đã ủng hộ mình trong thời gian qua và nhân dịp truyện đc hơn 2000 lượt đọc!Hìhì!Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ nhé!I love you(Ai lớp diu)mọi người.
26 Tôi thấy đã xa chỗ của Nhật thì tôi buông tay Huy ra. Huy quay xuống nhìn tôi.
-Tại sao cậu lại làm vậy?Cậu có biết đó là nụ hôn đầu của tôi ko?-Tôi nói
-Cậu là bạn gái của tớ mà!-Huy nói,khuôn mặt thản nhiên thấy ghét của cậu ấy lại chưng ra
-Trơ trẽn!-Tôi nói rồi chạy mất,Huy đứng sau khuôn mặt ngơ ngác hiên lên
Tôi vừa mất nụ hôn đầu ư?Như mơ vậy à?Đùa?
Bao nhiêu câu hỏi bắt đầu xuất hiện trong đầu tôi.
27 Im lặng hồi lâu tôi quyết định làm theo cảm nghĩ của mình.
-Huy!. . . Mình. . mình chia tay nhé!-Tôi nói nhưng tôi cảm thấy tim mình đau quá
-Gì cơ?-Huy nhìn tôi
-Mình.
28 Tiếng chuông cửa nhà tôi vang lên khi tôi đang chuẩn bị đi học. Tôi nghĩ chắc là Nhật sang rử đi học nên vui vẻ ra mở cửa. Vừa nhìn thấy khung cảnh trước mặt nụ cười trên môi tôi tắt hẳn.
29 . HUY!
Tôi ngồi bật dậy. Nhìn xung quanh. . . Đây là phòng của tôi!Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra vậy?Tôi thấy nằng nặng ở dưới tay,ngó xuống. . . Huy!Tôi bỗng cảm thấy buồn.
30 2 năm sau. . . .
Tôi đã là học sinh lớp 12 rồi nè. . . .
Tôi đang bê chồng sách từ thư viện về đọc thì. .
Rầm!
Tôi ngã xuống đất. Ngước mặt lên nhìn cái đứa khốn nạn làm tôi ngã,tôi ko khỏi ngạc nhiên khi.
31 Cuối giờ tôi xách cắp ra khỏi lớp.
-Yến!Đợi tớ!-Nhật nói
Tôi cứ thế bước đi mà không thèm quan tâm đến đứa đằng sau đang gọi. Tôi không hiểu sao cái thằng Nhật lại cứ bám theo tôi riết từ cái năm lớp 11.