41 Ngày đầu tiên đi làm của tôi quả nhiên không nhàn nhã chút nào! Tôi bị mấy tiền bối trong phòng Marketing sai vặt tùm lum. Nào là đi in cái này, in cái kia, lấy thêm giấy, pha cà phê,.
42 Trương Gia – một tập đoàn cũng khá có máu mặt trong thị trường kinh doanh. Ở đây, họ kinh doanh đủ thứ, nào là thực phẩm, đồ gia dụng,. . và cả bất động sản nữa.
43 “White heaven” – một quần thể khách sạn, nhà hàng năm sao thuộc tập đoàn Trương Gia. Nghe đến cái tên thôi cũng đủ để hình dung được vẻ đẹp xa hoa của nó.
44 Trương Gia Nhân như một con thú hoang. Hắn xông lên giường, ép người sát vào tôi. Đầu óc hắn bây giờ chỉ có sắc dục. Ham muốn của hắn đã lên tột đỉnh.
45 Tôi thức dậy sau cơn ác mộng kinh hoàng ngày hôm qua, thấy mình đang ở một nơi xa lạ. Không! Thực ra thì nó khá là quen thuộc – phòng của tên Trần Du Nam.
46 Thành thị và nông thôn - hai nơi với hai hình ảnh, hai cuộc sống hoàn toàn khác nhau. Người thành phố mong muốn tới nông thôn vì họ cần sự bình yên, thư thả nơi cánh đồng mênh mông, nơi đầy ắp tiếng cười, niềm hạnh phúc ở đó.
47 Ngày hôm sau, sau khi thức dậy, đón những tia nắng trong lành, ấm áp nơi miền quê thanh bình, tôi phát hiện chân mình đã đi lại được bình thường, tuy vẫn còn cảm giác khó chịu là lạ lúc bước đi.
48 Ba ngày sau đó trôi qua rất nhanh rất nhanh. Ít ra mọi chuyện vẫn ổn. Chỉ là. . . lòng tôi vẫn luôn cảm thấy có thứ gì đó thiếu vắng trong niềm hạnh phúc bao ngày qua.
49 Tôi có một tật xấu, cực xấu. . .
Mỗi khi có bất cứ chuyện gì làm tôi mệt mỏi, tôi sẽ chạy trốn khỏi nó.
Tật yếu đuối này đến lúc nào mới chữa được đây?
Có lẽ phải đợi đến lúc.
50 Cố gắng không quan tâm tới người đó.
Cố gắng để buông bỏ hạnh phúc trước mắt.
Cũng cố gắng thật nhiều để trái tim không lạc lối.
Và sau tất cả.