21 sáng đang ngủ ngon ,nó đã nghe thấy tiếng đười ươi hét! " azzzzz! để tao ngủ coi cái con tâm thần kia! " nó rủa rồi quay sang bên cạnh, mắt nhắm mắt mở nhìn thấy hắn! mỉm cười, nó nhớ lại những trò đùa giữa nó với hắn, sự khùng điên từ hắn mà bùng nổ mãnh liệt! ( nó: dìm hả?? kem: có gì nói đó thôi! plè!)nhưng nghĩ đến cái vụ buổi tối hắn chui tọt vào lều nó ,càng nghĩ càng bực mình! tụi nó đã hi sinh nhiều thứ để nó không bị mất tiền rồi mà, nó lục lọi cái bóp ''gu chì ", vuốt ngực ! may mà vẫn còn tiền! ( giàu mà lo xa! ) nhưng không chịu được cái lí do củ chuối đêm qua của hắn, nó đã lục tung bộ trang điểm của mình.
22 Sau màn rượt đuổi như hai đứa bệnh vừa ra trại, nó ngồi gục xuống, mỉm cười với hắn, đưa tay vỗ vỗ chỗ bên cạnh! hắn ngồi bên nó, tay nhẹ xoa mái tóc rối nay lại rối hơn.
23 Kem xin trân trọng thông báo với các đọc giả, câu truyện này sẽ là:. . . . . . . . . . . 2 tuần 1 chap nhé! Thật sự xin lỗi phải để mọi người chờ lâu.
24 "Haizz!!! Cuối cùng. . . chúng ta cũng đến đích!!" Nó ôm tay hắn, nũng nịu nói. "Ừ" hắn mỉm cười. "Xong cái này là được ngủ đúng ko?" Nó hí hửng. "Ăn với ngủ hoài, như heo đấy!" Hắn nói khích nhưng đầy yêu thương.
25 Hello mọi người! Sau 1 thời gian vắng bóng kem đã trở lại và viết truyện tiếp cho các bạn! Sorry vì trong thời gian ôn thi không viết cho các bạn được nha! Mong các bạn ủng hộ tiếp ình.
26 "Nhi! Mày dừng lại đi. . . ! " nó hét lên. Nhỏ dừng bước. . . nước mắt rơi lã chã trên khuôn mặt dịu dàng ấy. "AAAAA!" Nhỏ gào lên,tiếng hét như bị cuốn vào gío.
27 Tiếng nhạc xập xình vang lên trong không khí quỷ mị. Một người con gái tay cầm ly rượu đỏ như máu, nhấp đôi môi đỏ, mỉm cười. "Cô Em,sao ngồi một mình vậy? " một anh chàng tóc vàng bước đến.
28 Sau khi mọi chuyện của nhỏ và anh kết thúc, nó thở dài mệt mỏi. "Xong hết rồi đấy!"Đi về nhà,nó bước vào phòng ngủ. Tắm rửa nghỉ ngơi. Nó nằm trên giường, lăn lộn chục vòng nó cầm điện thoại lên gọi cho hắn.
29 Sáng hôm sau. . . " Nhi ơi! Dậy đi học!!" Nó gọi. "Ừ! Đi thôi!" Nhỏ cười. Hai đứa bước ra ngoài, dung dẻ đi đến trường. "Nè! Hai nhóc kia!! Đi mà bỏ rơi tụi anh à!!" Anh nó kêu.
30 "Alo,quản lý Kim?" Nó nói trong điện thoại. "Dạ. . dạ vâng. . . tiểu thư có. . . dặn dò gì?" Anh chàng quản lý Kim kia run muốn ngất đi. "Anh bảo anh ta đến gặp tôi?" "Ai ạ?" "Đừng giả ngốc nữa! Anh kêu người tên Hưng đến phá tôi là có ý gì? Níu kéo à!" Nó nhíu mày.
31 "Minh Khuê. Cô gái chủ mưu là Minh Khuê!" Nó nhìn hắn. "Không thể nào! Minh Khuê đã chết rồi!" Hắn trợn mắt,không tin"Nhưng. . . có thể là hiện trường giả thì sao?" Nó bước đến gần hắn.
32 Nó nhìn hắn trong lòng, thở dài. . . nếu như. . . nó biến mất. . . thì hắn có thể thoát ra được không? Nó lắc đầu nguầy nguậy, mày điên à Anh Vy! Tự nhiên cái biến mất.
33 "Cô nhóc này! Tại sao lại làm như thế 1 mình chứ?" Hắn chạy ra khỏi phòng. Chuyện này, nó không thể xảy ra chuyện gì được, có mệnh hệ gì. . . hắn không dám nghĩ tiếp.
34 "Alo, sao rồi?" Nhi lên tiếng. "Sao trăng gì! Rách bà cái váy còn đâu!! Hừ!" Anh Vy bực mình. "Ha ha, lâu ngày không gặp,anh ta cũng gan nhỉ! Gìơ tao đang đứng trước tòa nhà của con Mandy đây này!" Nhi ngước nhìn tòa nhà cao.
35 Nó tức giận, nghiến răng mà nhịn cái đấm đang có chiều hướng muốn bay thẳng vào mặt Trung Kiên. Trung Kiên thấy tình hình hơi căng nên cậu trốn:"Hai em là khách, để anh đi lấy rượu" rồi chuồn đi.
36 Anh Vy bước ra ban công, nó hít thở không khí vào ban đêm, nhìn ra ngoài với làn xe tấp nập làm nó nhớ lại:"TriệuKhang, anh đang làm gìđấy?""Kẹo bông cho em.
37 Sáng hôm sau. . . "Anh Vy, em lên bảng làm bài này cho tôi. " Thầy Hóa thái giám nghiêm mặt. "Ơ? À dạ. " Nó như bừng tỉnh, lật đật đứng dậy. "Em mà không làm được thì liệu hồn.
38 "Làm sao giờ? Cái thằng bê đó nó dở bệnh sao hả trời?" Nó than vãn. "Anh cùng em mà. " Hắn xoa đầu nó. "Ừm, anh mà không chung với em chắc em khóc luôn quá.
39 Bữa tiệc sôi động với tiếng nhạc bập bùng, mọi người nhảy nhót điên cuồng. Hoàn thành phần trình diễn của mình, tất cả mọi người đều hoan hô nhiệt tình.
40 "Để Anh đưa em về. " Hắn nói.
"Không cần đâu, em cũng cần phải đi mua một vài thứ. " Nó từ chối.
"Nhưng đã khuya rồi, em về một mình được không? Anh hai em đâu?" Hắn ngó quanh.