41 Mọi người đều nhìn người con gái mặc chiếc đầm đen đơn giản,chẳng có gì gọi là cầu kì, khuôn mặt lạnh băng với dáng vẽ cực kì kiêu ngạo nhìn mọi người trong phòng họp và nó không quên ném cái nhìn khinh bỉ cho Tuấn và Đức.
42 Nó về phòng rồi ngã xuống giường, trong nó thật mệt mỏi. Đôi mắt nhắm hờ, những gì lúc nãy nó nói ra điều là thật, bảo vệ mọi người là sứ mệnh của nó, diệt trừ tội ác bảo vệ công lý là trách nhiệm của nó, và nhiệm vụ tất yếu của nó bây giờ là tìm ra Jame, một tên vô cùng nguy hiểm.
43 Những tiếng bàn tán, ganh ghét Ren đều lọt vào tai Zeny và cả tụi hắn. Riêng Ren thì cảm thấy vô cùng xấu hổ khi nghe mọi người nói mình như vậy, Ren nghĩ họ nói đúng bởi cô không đáng làm bạn với tụi nó.
44 Sáng hôm sau, trong lúc mọi người còn đang ngủ thì nó đã ra sân bay từ lúc nào mà không một ai hay biết. 6h30p tất cả mọi người xuống nhà chuẩn bị đi học.
45 Hôm sau nó tỉnh dậy, đầu khá đau nhứt nhưng vẫn cố rời khỏi giường. Nhận thấy đây là khá quen thuộc nên nó tự nhiên hơn. Xuống nhà thì gặp Kyo đang trong bếp đang hì hục làm chuyện gì ấy.
46 Nếu nói bên Mỹ việc điều tra của nó khá thuận lợi thì bên Zeny lại khá là khó khăn khi có quá nhiều chuyện xảy ra trong cùng một ngày. Cụ thể là khi ở trường, nó vừa mới ra nước ngoài thì Sun và Sin lại đi học nhưng khi họ biết nó về Mỹ thì lại biến mất không thấy đâu nữa, kế tiếp là The World bị Wu thị chen ép về mọi mặt cộng với việc tất cả các tài liệu ở phòng nó đều lộn xộn như có người vào phòng nó lấy trộm vậy.
47 Ren đến Wu thị dù bị nhân viên nói tổng giám đốc họ không có ở bên trong nhưng cô không chịu thua, xông vào phòng làm việc của Jame mặc cho nhiều nhân viên ngăn cản.
48 Nó nhanh chóng cùng Ren lên xe và đến nơi cần đến. Ren thì đổ mồ hôi với cách lái xe của nó, cộng với sự khó chịu từ trên người cô, đồng phục cô vẫn còn trên người, cũng may là hôm nay cô mang giày búp bê nếu mang giày cao gót thì không ổn rồi.
49 59. .
Nó về nhà trong tâm trạng bất thường, bên ngoài thì bĩnh tĩnh lạnh lùng nhưng bên trong rất rối, có quá nhiều việc cho nó. Cái cảm nhận của nó đúng thật, đáng lẽ ra việc về nước lần này là bắt Jame nhưng hôm nay khi đối mặt với chính Jame thì lại bị lật ngược tình thế.
50 Nó lạnh lùng đối mặt với Trầm Mặc, khẩu súng trên tay nó cũng đang chĩa thẳng vào ông ta. Ông tiếp tục đánh vào tâm lí nó.
- -Hưc, Zanker, cô dám bắn tôi sao? - Trầm Mặc hỏi nó.
51 62. . . .
Nhập cuộc với tâm lí khá ổn, vì lúc này mọi người đã hiểu chuyện gì đang xảy ra. Tứ hộ vệ gồm Mark, Mary, Zeny và Ren chưa đừng kết hợp với nhau nhưng hôm nay lần đầu tiên phối hợp lại rất ăn ý với nhau, làm cho bọn người Trầm Mặc khó lòng xoay sở.
52 Nó trút sự bực tức bằng cách vào phòng tắm, những giọt nước lạnh từ trên cao kia rơi xuống người làm nó dễ chịu. 30phút sau, nó cảm thấy ổn hơn nên ra ngoài, với chiếc áo phông rộng cùng quần short ngắn làm nó dễ chịu.
53 Trong căn phòng rộng lớn nhưng chỉ duy nhất một màu đen u ám, không có nổi ánh sáng hay một ngọn đèn nào cả. Vậy mà tồn tại một người, chân tay bị trói, tóc tai rũ rượi trông vô cùng thảm, cô đã bị đói mấy ngày liền.
54 Sáng hôm sau, nó tỉnh dậy, nhìn quanh phòng nhận thấy có gì đó lạ nhưng nó vẫn thấy quen quen. Đây là nhà của Jin, phải là nhà hôm trước nó bị thương được họ cứu.
55 '' Gửi Win
Khi Win nhận được con hạc này cũng chính có lẽ Sun đã không còn thấy Sun nữa. Sun thay mặt Sin xin lỗi Win rất nhiều. Sin đã thừa nhận với Sun tất cả, những gì mà Sin làm, Sun biết pháp luật và Win sẽ không chấp nhận.
56 Nó về lại khách sạn trong tâm trạng không mấy như trước. Nó thật sự bị những lời nói của Tuấn bị ảnh hưởng. Cộng têm việc lúc nãy những gì ba và hắn nói.
57 Nó lại tiếp tục làm việc với chiếc laptop của mình, những ngón tay thoăn thoắt trên bàn phím, đúng chất thiên tài.
1. . . . 3. . . . 87. . . . 99.
58 Trong lúc này nó lại khó nhọc tiếp xúc với ánh sáng. Mở mắt ra, nó ngạc nhiên khi thấy quanh phòng đều màu trắng và nồng nặc mùi thuốc. "Đây là bệnh viện? Sao mình lại ở đây?" Nó cố suy nghĩ, phải rồi hôm qua nó ra ngoài có chúc việc chợn bụng nó nhói đau, đầu óc choáng váng và nó mất nhận thức.
59 Cuộc họp đã dừng lại khoảng vài phút vì sự phản đối của hai anh em nhà họ Hall. Mary có vẻ vui và thích thú khi thấy mọi người nhìn mình như vậy, rất đặc biệt, Mary và Mark nhìn nhau nở nụ cười tươi thiệt tươi.
60 Tại bệnh viện lúc này, không khí có vẻ đã thoải mái hơn.
- Con nói sao? Fasmin là chủ tịch Trầm thị. - Ba nó nghe mọi người nói có vẻ bất ngờ.
- Dạ đúng, con cũng khá bất ngờ.