21 Nửa đêm, Đoan Mộc Mộc bị tiếng phá cửa đánh thức, ngoài ý muốn là Lam Y Nhiên đang đứng ngoài cửa, phản ứng đầu tiên của cô chính là đóng cửa, nhưng bị ngăn trở: "Không thấy An Thần.
22 Mùi vị nồng đậm của anh xâm nhập vào hơi thở, thậm chí khiến cô quên mất cảm giác đau trên người, thật sự không đau, ngoài ý muốn của cô. Thân thể của cô bị anh xoay ngược lại, lúc này đang nằm trong ngực của anh, cô nhìn thấy bộ dáng của anh, tròng mắt thâm thúy, sóng mũi cao, đôi môi nhỏ, thật ra thì người đàn ông này rất đẹp trai, đẹp trai đến độ khiến cô muốn đưa tay sờ một cái, mà cô cũng đã làm như vậy.
23 Mùi cháo thơm dịu khi vào miệng trơn mềm này hình như là loại cháo ngon nhất mà Đoan Mộc Mộc từng ăn qua, thật ra thì chén cháo này cũng không phải là loại ngon nhất, mấu chốt là do chén cháo này có người đút vào trong miệng của cô.
24 Tô Hoa Nam rời đi, người trước mặt đổi thành Lam Y Nhiên, cô vẫn là một Y Nhiên xinh đẹp động lòng người, mặt cũng không bị rạch nát, trong giờ phút này nhìn Đoan Mộc Mộc cười, nụ cười này làm cho người ta có cảm giác mềm mại như bông vải nhưng chất chứa trong đó là những mũi dao nhọn hoắt.
25 "Đang suy nghĩ gì đấy?" Buổi tối, Đoan Mộc Mộc nhìn màn đêm ngoài cửa sổ ngẩn người, thậm chí khi Lãnh An Thần đi vào cũng không phát hiện ra. Cô giật giật thân thể, nhìn người ngồi ở mép giường, trên mặt thoáng qua vẻ mất tự nhiên: "Không có gì!""Vậy sao?" Trên người mặc áo hiệu PO¬LO màu xanh dương, quần tây màu trắng đơn giản khiến Lãnh An Thần đẹp trai gần như yêu nghiệt, hai tay anh cắm trong túi quần, tròng mắt đen híp lại, mang theo sắc bén, ánh mắt như thế khiến Đoan Mộc Mộc không khỏi chột dạ.
26 Mãi cho đến khi Đoan Mộc Mộc xuất viện, Lãnh An Thần cũng không xuất hiện, tình huống như thế ở đã nằm trong dự liệu của cô, với tính tình của anh, không lập tức lôi cô ra khỏi bệnh viện về nhà nghiêm túc dạy dỗ đã là nhân từ.
27 Lam Y Nhiên cũng tới? Có thể thấy chuyện đó cũng là bình thường, dù sao cô ta cũng là tâm can bảo bối Lãnh An Thần, sinh nhật tại sao có thể thiếu cô ta được đây? Chỉ có điều khi nghĩ đến việc cô ta tiết lộ chuyện Tô Hoa Nam cường hôn mình, Đoan Mộc Mộc lại càng cảm thấy chán ghét, liếc mắt, không muốn để ý đến cô ta.
28 Đại sảnh nhà họ Lãnh giờ phút này yên tĩnh đến rơi một cây kim cũng có thể phát ra tiếng vang ầm ầm, tất cả mọi người ngồi ở đó sắc mặt nghiêm túc, chuyện tối nay có thể nói là đề tài cho thiên hạ gièm pha, mất thể diện không chỉ một mình Đoan Mộc Mộc cô, mà là cả nhà họ Lãnh.
29 Bên trong phòng ngủ, Đoan Mộc Mộc với khuôn mặt trắng bệch ngồi ở đó, cô không ngờ mọi chuyện lại biến thành như vậy, cô cho rằng khi chuyện này bại lộ, thì mình có thể thoát thân, ai ngờ lão phu nhân lại ra quyết định như vậy.
30 Trên chiếc ghế bằng gỗ tử đàn cũng không thấy cái gì, chỉ có đưa tay sờ vào, mới có thể cảm thấy một chút ươn ướt, mượn ánh đèn, Đoan Mộc Mộc thấy đầu ngón tay màu đỏ, cô khổ sở cười một tiếng, quả nhiên y như mình phỏng đoán.
31 Lãnh An Thần lật nhìn tấm hình trong tay, cũng không thấy có bất thường gì, hừ một tiếng: "Ngu ngốc!" Liền giơ tay lên, hộp quà nho nhỏ bị ném vào thùng rác.
32 Không khí trầm lắng trong xe khiến hai người đều không thấy thoải mái, Đoan Mộc Mộc càng thêm hối hận vì đã ngồi lên xe của Tô Hoa Nam, vừa giơ tay muốn quay cửa xe xuống nhưng đã bị người nào đó nắm tay, một dòng điện mạnh mẽ từ đầu ngón tay nhanh chóng lan ra toàn thân khiến cơ thể Đoan Mộc Mộc nhất thời căng thẳng: "Buông tay!""Nói cho anh biết, tại sao lại bị gả vào nhà họ Lãnh?" Ánh mắt Tô Hoa Nam nhìn cô, hoàn toàn không thèm quan tâm mình đang chạy xe trên đường, trước sau đều có xe chạy chằng chịt.
33 Ngay lập tức Đoan Mộc Mộc bị Lãnh An Thần đẩy tới ghế sa lon, nhất thời cảm thấy hoa mắt, một giây kế tiếp, cổ của cô đã bị một đôi bàn tay kẹp chặt, "Tôi đã nói là để tôi bị cắm sừng!""Tôi, không có, ….
34
35
36
37
38
39
40