21 "Vậy còn anh, anh cứ luôn miệng nói tôi bên ngoài thì có chứng cớ gì không? Anh có tận mắt thấy tôi lên giường cùng với người đàn ông khác không?"
"Tống Ương Ương! Cô đã ở trong nhà người đàn ông kia nhiều ngày như vậy, cô vẫn còn dám nói các người vẫn là trong sạch sao?!"
"Dám chứ!"
"Cô thúi lắm!"
"Anh mới là người thúi lắm!"
"Tống Ương Ương, cô có còn là phụ nữ nữa hay không đấy hả?" Trần Tấn Nhiên tức giận đến gần như hộc máu, đây mà là một người phụ nữ hay sao?
"Anh nói tôi đã lấy chồng rồi mà còn ngoại tình, anh nói, yêu cầu tôi phải bồi thường tinh thần cho anh hả? Tôi còn chưa nói chuyện của anh đấy! Anh đừng quên, anh đã cùng nhị tiểu thư hô mưa gọi gió ở ngay phòng ngủ cách vách.
22
"Vậy còn anh, anh cứ luôn miệng nói tôi bên ngoài thì có chứng cớ gì
không? Anh có tận mắt thấy tôi lên giường cùng với người đàn ông khác
không?"
"Tống Ương Ương! Cô đã ở trong nhà người đàn ông kia nhiều ngày như vậy, cô vẫn còn dám nói các người vẫn là trong sạch sao?!"
"Dám chứ!"
"Cô thúi lắm!"
"Anh mới là người thúi lắm!"
"Tống Ương Ương, cô có còn là phụ nữ nữa hay không đấy hả?" Trần Tấn Nhiên
tức giận đến gần như hộc máu, đây mà là một người phụ nữ hay sao?
"Anh nói tôi đã lấy chồng rồi mà còn ngoại tình, anh nói, yêu cầu tôi phải
bồi thường tinh thần cho anh hả? Tôi còn chưa nói chuyện của anh đấy!
Anh đừng quên, anh đã cùng nhị tiểu thư hô mưa gọi gió ở ngay phòng ngủ
cách vách.
23 Ương Ương lập tức há rộng cái miệng nhỏ nhắn của mình ra, cô đảo cặp mắt một vòng nhanh như chớp nhìn thật dễ thương. Tiếp đó, cô liền che miệng, nở một nụ cười.
24 Ương Ương lập tức há rộng cái miệng nhỏ nhắn của mình ra, cô đảo cặp mắt một vòng nhanh như chớp nhìn thật dễ thương. Tiếp đó, cô liền che miệng, nở một nụ cười.
25 Trần Tấn Nhiên quay mặt lại một chút, liền nhìn thấy chiếc eo nhỏ trắng trẻo của Ương Ương lộ ra dưới ánh mặt trời. Sắc mặt của anh chợt tối sầm lại, anh đưa tay kéo giật cánh tay của Ương Ương một cái, trực tiếp nhét cô vào trong xe.
26 Trần Tấn Nhiên quay mặt lại một chút, liền nhìn thấy chiếc eo nhỏ trắng trẻo của Ương Ương lộ ra dưới ánh mặt trời. Sắc mặt của anh chợt tối sầm lại, anh đưa tay kéo giật cánh tay của Ương Ương một cái, trực tiếp nhét cô vào trong xe.
27 Ánh mắt của cô hết sức xinh đẹp, ở trong ánh mắt đó không hề có sự trống rỗng, tràn ngập sự tham lam, giống như trong tiềm thức anh vẫn nghĩ.
Trần Tấn Nhiên có cảm giác mình đã bị Ương Ương hấp dẫn từng chút, từng chút một.
28
Ánh mắt của cô hết sức xinh đẹp, ở trong ánh mắt đó không hề có sự trống rỗng, tràn ngập sự tham lam, giống như trong tiềm thức anh vẫn nghĩ.
Trần Tấn Nhiên có cảm giác mình đã bị Ương Ương hấp dẫn từng chút, từng chút một.
29 Có thể nói, thật sự không ngờ khoảng thời gian này hai người bọn họ lại chung sống với nhau cực kỳ tốt đẹp. Hơn nữa, cả hai người cũng rất ăn ý với nhau, không người nào nhắc đến cái tên Trần Y Lan kia.
30 Có thể nói, thật sự không ngờ khoảng thời gian này hai người bọn họ lại chung sống với nhau cực kỳ tốt đẹp. Hơn nữa, cả hai người cũng rất ăn ý với nhau, không người nào nhắc đến cái tên Trần Y Lan kia.
31 Ương Ương cũng không cãi cọ, chỉ ngoan ngoãn ngồi ở trong đại sảnh đợi. Những người phụ nữ kia líu ríu bàn luận về cô, đủ mọi loại ánh mắt soi mói nhìnvvào trên mặt của cô, bình luận không ngừng.
32 Ương Ương cũng không cãi cọ, chỉ ngoan ngoãn ngồi ở trong đại sảnh đợi. Những người phụ nữ kia líu ríu bàn luận về cô, đủ mọi loại ánh mắt soi mói nhìnvvào trên mặt của cô, bình luận không ngừng.
33
"Chẳng qua là em chỉ không muốn nhìn thấy anh bị biến thành người tàn
phế mà thôi. " Cô đổi chủ đề, đưa cho anh một cái thìa nhỏ: "Ăn cơm
thôi!"
Trần Tấn Nhiên cười ha ha lên mấy tiếng, cúi đầu
xuống bắt đầu ăn cơm.
34 Trần Tấn Nhiên nở một nụ cười giảo hoạt.
"Tôi cũng vậy, chưa biết chừng tôi cũng sẽ thích em cũng nên. "
Cả hai người bọn họ, không có một ai đề cập đến cái tên Y Lan kia nữa, lặng lẽ dấu người con gái kia đi tận sâu trong đáy lòng.
35
"Chẳng qua là em chỉ không muốn nhìn thấy anh bị biến thành người tàn
phế mà thôi. " Cô đổi chủ đề, đưa cho anh một cái thìa nhỏ: "Ăn cơm
thôi!"
Trần Tấn Nhiên cười ha ha lên mấy tiếng, cúi đầu xuống bắt đầu ăn cơm.
36 Cô nhìn trộm nhìn Trần Tấn Nhiên một chút, thấy anh khóe môi của anh từ đầu đến cuối đều mang theo nụ cười lạnh nhạt, trong con ngươi cũng mơ hồ có chút sáng lên.
37 Cô nhìn trộm nhìn Trần Tấn Nhiên một chút, thấy anh khóe môi của anh từ đầu đến cuối đều mang theo nụ cười lạnh nhạt, trong con ngươi cũng mơ hồ có chút sáng lên.
38 Ương Ương vẫn thường tự nói với mình, sớm muộn gì rồi cũng có một ngày Trần Tấn Nhiên sẽ rời bỏ cô, nhưng mà, cô lại không thể ngờ rằng cái ngày đó lại đến nhanh như vậy.
39 Ương Ương vẫn thường tự nói với mình, sớm muộn gì rồi cũng có một ngày Trần Tấn Nhiên sẽ rời bỏ cô, nhưng mà, cô lại không thể ngờ rằng cái ngày đó lại đến nhanh như vậy.
40 "Ương Ương, hay là trước hết em hãy đi ra ngoài trước đi. "
Bỗng nhiên Trần Tấn Nhiên ngẩng đầu lên nhìn cô, ánh mắt sáng quắc giống như một lưỡi móc câu: "Y Lan, cô ấy sẽ mất hứng.