21 " Bạch Hàn ! Em xem con mèo này đẹp không ?"
" Ôi nó màu trắng à anh ??? Đẹp quá "
Hai đứa trẻ thơ ngây nắm tay nhau cùng đuổi theo một con mèo trắng cười khuc khích.
22 " Bạch Hàn ! Bạch Hàn ! Em xem cái kẹo này ngon không này ??? "
" Bạch Hàn cẩn thận có con dán sau em kìa "
" Ha. . . ha. . . "
Những câu nói của anh trai lại ùa về trong Bạch Hàn lúc này.
23 Trước mặt Tiểu Mận bây giờ là một bóng tối mờ mịt.
Toàn thân cô bị dây thừng trói chặt , mắt cũng bị khăn đen bịt kín. Tiểu Mận chỉ mơ màng. . .
Cô nghe thấy tiếng bước chân người đang tiến tới.
24 thình thịch. . .
Bạch Hàn đang chạy bỗng người cậu nóng rực lên , ánh mắt cũng đổi màu.
" Chờ tôi nhé Tiểu Mận , tôi sắp đến rồi "
---------------------------------------
Tiểu Mận cố nhấn mạnh tay hơn để máu chảy ra nhiều hơn nữa.
25 " Đừng mà. . . đừng làm hại Tiểu Nam. . . Tôi xin cậu "
Tiểu Nam cảm thấy xung quanh mình mờ dần đi nhưng hình bóng mà cậu không thể nhầm đi đâu được chính là Tiểu Mận , Tiểu Mận chạy dần về phía Tiểu Nam.
26 “ BẠCH HÀN”
Hạo Vương lao nhanh tới.
“ TIỂU MẬN !!!”
Con dao đâm vào sườn Tiểu Mận làm cô ngã xuống đất. . . Khoảng khắc này như dừng lại. . .
27 " Bạch Dương ? "
". . . "
" Anh đã tỉnh rồi sao ? Anh thấy như thế nào rồi ? "
" M. . Máu. . "
" Để em lấy máu của mình cho anh "
Nói rồi Bạch Hàn cứa dao vào ngón tay cho máu chảy vào miệng Bạch Dương.
28 Mọi chuyện lại lặp lại như bình thường sao ? Tôi lại gặp Bạch Hàn và Hạo Vương cùng nhau đến học viện. . . Còn Bạch Dương thì tiếp tục âm thầm lạnh lùng như vậy và cậu vẫn tiếp tục hận bản thân ???
Tôi sẽ quên đi người bạn tri kỉ đó.
29 " Mấy đứa hay hôm nay cả nhà ta đi chơi chút được không ? "- Phu nhân nói.
" Đi chơi sao mẹ ? " - Bạch Hàn nói.
" Đúng vậy. Cũng lâu rồi chúng ta chưa đi chơi nên để cho Tiểu Mận cảm thấy thoải mái mà mẹ cũng muốn thể "
" Bạch Dương còn anh thì sao ??? anh có đi cùng cho vui không ? "
Bạch Dương không nói lời nào cậu đứng lên đi vào phòng.
30 Ba người lôi nhau đến một khoảng đất trống. . .
" Hai người muốn gì ? "
" Bọn ta chỉ đang làm việc mà thợ săn ma nào cũng làm "
" Nếu đã là thợ săn rồi thì cũng không thiếu đồ để bắt ta đâu nhỉ ? "
" Thật ra bọn ta không muốn bắt ngươi đâu người bọn ta cần.
31 ". . . Tôi sẽ giết hắn "
Câu nói khiến cô rưng rưng. Có lẽ nó đã chạm sâu vào trái tim cô. . .
" Cậu. . . "
Bịch - Bỗng anh trai của cô ta ngã xuống.
32 " Tôi có nghe nhầm ko nhỉ ? Bạch Hàn cậu bây giờ lại đang nhờ vả tôi à ? " - Hạo Vương cười rồi vỗ vai Bạch Hàn.
" Đây không phải là chuyện đùa đâu =.
33 Theo truyền nhân kể lại là Tứ Bộ Vương đã chết và dành quyền lại cho người kế nghiệp về sau. . . Nhưng họ nói rằng xưa kia có một ma cà rồng vào đêm trăng đã nhìn thấy Tứ Bộ Vương xuất hiện lại từ phía lâu đài của họ.
34 Bọn chúng mất kiểm soát lao tới chỗ Bạch Dương.
Bạch Dương vừa bị thương nên cơ thể chưa hồi phục hoàn toàn , cậu có vẻ chưa sẵn sàng để đối đầu với những con quỷ đang mất kiểm soát lúc này.
35 " Vương Ngọc cô hãy bình tĩnh đã. . . Tiểu Mận không có tội " - Hạo Vương nói.
" Cô ta không có tội thì ai có tội ??? Nếu không vì cô ta thì lũ ma cà rồng các ngươi có phát điên đến vậy không hả ? Nếu không vì cô ta Tiểu Nam cũng không phải bị thương nhiều như thế ! TA SẼ GIẾT CÔ TA ĐỂ CHẤM DỨT ! "
Bùm.
36 " Nhà họ Vương ta không nhẽ phải chịu nhục như thế này ! Không được ta quyết phải rửa mỗi hận này " - Vương Ngọc đầy tức giận.
" Cha cũng sẽ không để yên cho nhà họ Bạch đâu.
37 - Tạm biệt -
*
* *
" Sao hôm nay đột nhiên lại chuẩn bị đồ ăn thịnh soạn quá ? Có phải cậu tính bỏ thuốc độc vào đây không ? "
". . . "
" Tiểu Mận có chuyện gì thế ? "
" Tôi chỉ muốn bù đắp cho mọi người thôi mà "
Bạch Hàn không nói gì nữa.
38 " A Nhĩ mau lại đây giúp chị phơi đồ nhanh lên. Xong chúng ta còn vào ăn cơm cùng mọi người nữa "
" Vâng "
----------------------
" Hai con đã xong rồi sao mau vào ăn cơm thôi "
" Chúc chị Mận và mẹ ăn cơm vui vẻ "
" Các con mau ăn đi "
Các em cứ hạnh phúc như vậy thì thật là tuyệt biết bao.
39 Mắt cậu như đỏ rực hẳn lên.
" IM HẾT ĐI " - Cậu quát lớn.
Mọi người im lặng không ai giám nói gì.
" Anh ấy là người tốt. Sao chị lại đánh anh ấy "
Cậu bé vội chạy tới ôm lấy chân Bạch Hàn.
40 Tiểu Mận úp tai vào tường. . .
- Chết rồi mọi thứ quá im lặng. Giờ không biết chúng đã đi chưa? Nhỡ bây giờ vừa mở đèn mà chúng trên tầng thì phải làm sao đây??? - Tiểu Mận vô cùng lo lắng cô nắm chặt cây thánh giá trong tay.