121 Sau khi Chu mama rời đi, Lâm Lan lại cho gọi Văn Sơn tới: “Việc tìm hiểu bên cửa hàng thế nào rồi?”Văn Sơn trả lời: “Tiểu nhân đã hỏi kỹ càng, trong mười tám cửa hàng có bảy cái là năm năm đến kỳ, tức là còn hai năm nữa thì đến hạn, tám cái còn lại đều đã được gia hạn, có cái gia hạn một năm, có cái gia hạn hai năm, nhiều nhất là gia hạn năm năm, sớm nhất cũng đến tháng năm năm sau mới đến kỳ, có hai cửa hàng còn là nằm kề nhau.
122 Kỳ quái hơn chính là, hôm nay lão thái thái chủ động mở miệng để cho hai vị cháu dâu ngồi xuống ăn cơm, không cần phải hầu hạ. Lâm Lan suy nghĩ, đoán chừng là Đinh Nhược Nghiên chịu ủy khuất điều gì.
123 Tới phòng thu chi, Hàn Thị mắng chửi kế toán phòng thu chi Tôn tiên sinh một trận thậm tệ. “Không có mắt cũng chẳng có não, sao tiền tiêu xài của nhị thiếu gia ngươi lại dám không phát, người nào có thể giữ nhưng nhị thiếu gia thì không thể khấu trừ…”Tôn tiên sinh toát mồ hôi lạnh toàn thân, liên tục thở dài, khúm núm nói: “Tiểu nhân không dám, thật sự là sổ sách ghi chép rõ không đủ tiền…”“Vậy thì ngươi cũng phải khẩn trương nghĩ biện pháp xuất tiền tới, thiếu chỗ nào chứ không thể thiếu chỗ nhị thiếu gia.
124 Lão thái thái nhắm hờ hờ mắt, sắc mặt tái mét, đôi môi run rẩy, hiển nhiên vẫn còn rất tức giận. Du Thị an ủi: “Lão thái thái, là Đinh Thị kia vô lễ, không đáng để người phải tức giận…”Giọng nói lão thái thái yếu ớt: “Là chúng ta có thẹn với người ta, nhưng tính tình bà ta cũng nóng nảy quá.
125 Đêm đó lão già Lý Kính Hiền cùng mụ phù thủy đi tới Đinh phủ nhưng vẫn không đón được Đinh Nhược Nghiên về, tên đầu sỏ gây chuyện Lý Minh Tắc bị cha già nổi cơn thịnh nộ nhốt vào từ đường, tới ngày thứ hai Lâm Lan cùng Lý Minh Doãn đi ra cửa tới Diệp gia vẫn thấy Lý Minh Tắc đáng thương đang bị phạt quỳ.
126 Lý Minh Doãn đang ở tiền viện hàn huyên cùng khách nhân thì thấy một nha hoàn đứng trong một góc nhỏ lén lút ngoắc tay với hắn. Lý Minh Doãn nhận ra là nha hoàn của Diệp Hinh Nhi – Linh Vận, trong lòng không khỏi nghi hoặc, lúc này Diệp Hinh Nhi tìm hắn làm cái gì?Lý Minh Doãn suy nghĩ một chút, vẫn là đi tới.
127 Bữa tiệc diễn ra được quá nửa thì nha hoàn trở lại, ghé vào tai Vương Thị nói một câu, Vương Thị đứng dậy cười nói: “Mọi người cứ thong thả dùng, xin thứ cho ta không tiếp được một chút, Lâm Lan, giúp ta chào hỏi khách.
128 Chuyện Bích Như giống như một tảng đá lớn nện xuống hồ nước, tóe lên từng đợt bọt sóng không lớn không nhỏ, rất nhanh lại trở về trầm tĩnh. Không có ai nhắc gì tới nữa, thời gian cứ vậy trôi qua, đã tới cuối năm, lễ mừng năm mới bận rộn, không khí vui vẻ tựa như có lẽ đã đem hết những thứ không hay đó đi xa, hòa tan, thậm chí quên lãng.
129 Trong phòng Hàn Thu Nguyệt, Hàn Thu Nguyệt nhăn mày, chậm rãi nói: “Ta nghe vụ làm ăn này rất khá, con cháu quan lại tham dự trong đó không ít, chiếm được rất nhiều chỗ tốt, lần trước tới nhà Hoàng viên ngoại Lang gia, nhìn thấy nhà hắn khí phái, ta rất buồn bực, hắn chỉ là một quan tiểu lục phẩm, trong nhà sao lại có nhiều tiền như vậy, thì ra hắn đi mở mỏ than.
130 Ngày hôm nay Ngân Liễu và Như Ý theo hầu nhị thiếu phu nhân ra ngoài, Bạch Huệ làm xong bổn phận hằng ngày liền ở trong phòng thuê thùa may vá. Trong phòng đốt lò sưởi ấm áp, hôm nay Cẩm Tú cũng rảnh rỗi, chạy tới giúp Bạch Huệ thêu thùa.
131 Ngồi trên xe ngựa, Lâm Lan đổi lại trang phục nữ, tới Lý phủ, trước khi vào cửa, Văn Sơn chần chừ hỏi: “Nhị thiếu phu nhân, nếu nhị thiếu gia hỏi…” Mặc dù nhị thiếu phu nhân cùng người kia chỉ uống trà hàn huyên y thuật, nhưng mà ngồi liền những hai canh giờ, nói chuyện vô cùng cao hứng, nhị thiếu gia mà biết có lẽ sẽ không thoải mái.
132 Sau giờ cơm tối, Lý Kính Hiền gọi hai nhi tử tới thư phòng, Lâm Lan không thể làm gì khác là phụng bồi mụ phù thủy cùng lão thái thái uống trà nói chuyện phiếm.
133 Nam nhân vừa lên giường đã ôm nàng vào ngực, cách một lớp vải có thể cảm giác được tay hắn hơi lạnh, chỉ nhẹ nhàng vỗ về bên ngoài áo nàng. “Phụ thân gọi hai người có việc gì vậy? Nói lâu như thế…” Lâm Lan nhỏ giọng oán trách, lăn qua lăn lại trong lồng ngực hắn, tìm kiếm vị trí thoải mái.
134 “Lão gia, ông bớt giận, Minh Châu tuổi còn nhỏ, không biết nặng nhẹ, ông nhẹ nhàng nói với nó, nó sẽ biết nghĩ hơn. ” Hàn Thu Nguyệt vội vàng tới khuyên, một bên nháy mắt với Minh Châu cùng Minh Tắc.
135 Nhìn Lâm Lan không nóng không lạnh, bình thản như nước, trong lòng lão thái thái đột nhiên sinh ra một loại cảm giác bất lực, bà biết lời mình nói có điểm bất công, bắt Lâm Lan nhận sai, chỉ cần Lâm Lan nói năng ác liệt hơn chút nữa, bà hoàn toàn có thể trị nàng tội bất hiếu với trưởng bối, nhưng Lâm Lan quá giảo hoạt, phản lại bà một quân.
136 Lâm Lan đang ăn bát mỳ cải trắng tôm he thơm ngào ngạt thì Lý Minh Doãn trở về. Bạch Huệ đi ngay sau lưng vào hầu hạ. Lý Minh Doãn liếc mắt nhìn tô mỳ trong tay Lâm Lan, hỏi: “Còn nữa không? Ta đói bụng.
137 Ngày mai sẽ là hai mươi ba tháng chạp, năm cũ sắp qua. Mấy hôm nay Chu mama cho hạ nhân quét tước sạch sẽ toàn bộ Lạc Hà trai, mọi bụi bặm đều phải quét sạch hết để đón một năm mới may mắn.
138 Lý Kính Hiền vừa hồi phủ đã bị lão thái thái gọi sang. “Tối hôm qua con nói gì với Thu Nguyệt?” Ngữ khí lão thái thái trung bình, vẻ mặt bình thản, nhìn không ra hỉ nộ.
139 Lý Minh Doãn cầm tay Lâm Lan, nhìn nàng khẽ mỉm cười, khóe môi cong lên xinh đẹp, thanh âm ôn nhu nhu nước sương sớm mai, đi thẳng vào trái tim hắn, ở trước mặt nàng, mọi thứ vĩnh viễn đơn giản mà trong suốt.
140 Hai khắc sau*, Lý Minh Doãn ngồi bên mép giường trấn an Lâm Lan đang ấm ức: “Ta nói nàng cứ bình tĩnh, dè dặt với hai bên, dù gì lời cần nói về Lưu di nương cũng đã nói rồi.