1 Tôi là Hạ Vi, năm nay hai mươi tư tuổi, sống cùng bà ngoại và thằng em trời đánh ở Hà Nội - nơi tụ hợp địa linh nhân kiệt, ở giữa khu vực trời đất, được thế rồng cuộn hổ ngồi, chính giữa nam bắc đông tây, tiện nghi núi sông sau trước.
2 Tôi có một đứa em trai tên Duy Minh, năm nay mười bảy tuổi, hiện đang đang học tập tại một trường cấp ba ở Hà Nội. Thằng em được mã ưa nhìn nhưng khổ nỗi biến chất hết rồi.
3 Hôm nay là ngày đầu tiên đi làm gia sư, thú thực cũng khá hồi hộp. Tôi quyết định dậy sớm và chọn cho mình bộ trang phục phù hợp. Ấn tượng đầu tiên bao giờ cũng quan trọng nhất.
4 Hôm sau tôi thức dậy với tâm trạng cực rối loạn. Phần do lo sợ xem có bầm mắt hay không, phần còn lại do cái tin nhắn chết người của Khải Huy.
Tôi cực kỳ không an tâm.
5 Tôi chợt tỉnh giấc nồng sau khi nhận ra chiếc xe buýt có biểu hiện rung lắc bất thường. Tôi lấy sức vươn vai một cái rồi ngáp rõ to bất chấp hình tượng.
6 Hôm nay trời trong xanh, gió thanh thanh, tôi dạo quanh công viên với năng lượng tràn đầy. Kế hoạch tập thể dục giữ dáng sau bao lâu nằm đắp chiếu cũng có ngày dùng tới.
7 Tôi tỉnh giấc bởi tiếng gọi của người nào đó. Quay mặt sang, tôi nhìn mãi mới thấy rõ cô y tá xinh đẹp đứng bên.
“Cô ơi, bác sĩ muốn gặp người bệnh phòng này, nhưng mà anh ta đi đâu rồi?”
Tôi quệt hai hàng nước mắt đã khô trên má, đảo mắt một vòng mà không thấy người đâu.
8 Điểm sáng trong ba tuần nhạt nhẽo vừa qua là tôi được gọi đi phỏng vấn. Mọi chuyện trôi qua rất êm đẹp. Tôi dựa lưng vào ghế nhìn màn hình máy tính, thầm nghĩ tới những biểu hiện của mình khá tốt.
9 Bữa ăn tưởng chừng sẽ êm xuôi đi vào dĩ vãng cho đến lúc cuối đã xảy ra một chuyện hết sức bi hài.
Tôi đang ngồi cắt thịt cho bé Sóc thì bé Nhím bên kia miệng lại líu líu lo lo.
10 Công việc của tôi là dự đoán, nhận biết chính xác xu hướng ẩm thực tại Việt Nam và các thành phố lớn trên cả nước. Xây dựng, phát triển nội dung theo từng giai đoạn nhất định.
11 Bầu trời đêm mờ ảo hòa lẫn hơi sương. Tôi ngồi trên xe, ngắm nhìn khung cảnh thay đổi nhịp nhàng sau khung cửa sổ.
“Ngày mai tôi mời anh bữa cơm được không?”
“Ừm, biết vậy đã.
12 Nhà hàng L'etoile, thành phố Paris, Pháp.
“Hạ Vi, tới đây nhanh lên. ” Một chàng trai cao to vẫy tay ra hiệu khi nhìn thấy cô gái với mái tóc xoăn màu hạt dẻ bước vào.
13 Nhiều năm trước đây, Khải Huy đã phải chấp nhận người em gái cũng là người bạn thân thiết nhất của mình vĩnh viễn rời xa. Mất đi người đồng hành tin tưởng cộng thêm phải chịu áp lực lớn từ gia đình, anh hoàn toàn suy sụp.
14 Tôi gọi cho anh ta không biết bao nhiêu lần, cả ngày chỉ trông ngóng một cú điện thoại. Rốt cuộc đến cuối anh ta lại tự động vác xác tới. Tôi lấy giọng, bình ổn lại tinh thần, nhấn nút nghe.